Bảy ngày sau, các thôn dân đều tụ tập tại trước của nhà Diệp Hiểu Mạn, im lặng mà chờ đợi, tất cả mọi người đều đến đã tạo ra cảnh tượng oanh động. bọn họ đến đây để làm gì, bọn họ đến để nhận tiền.

Bảy ngày trước bọn họ đều đã xuất sư từ chỗ Diệp Vĩnh Hâm, mấy ngày vừa rồi đều là cả nhà phối hợp với nhau đem tay nghề học được tận lực làm hàng hóa. Ba ngày trước bọn họ mang theo tâm tình mong chờ đem chỗ mũ đi mưa mà nhà mình đan đến nhà Diệp Hiểu Mạn tiến hành đăng ký. Hôm nay bọn họ là theo thời gian được thông báo vào ngày hôm đó đến đây nhận tiền.

Vì để không tạo thành hỗn loạn, mọi người đều phải ở ngoài sân, đọc đến tên người nào thì mới được vào trong nhà lĩnh tiền. Chuyện lĩnh tiền này không có quan hệ gì đến với việc xếp hàng. Mãi cho đến khi người đầu tiên đi vào lĩnh tiền theo giá thu mua nhận được không ít tiền đi ra, tâm đang treo lơ lửng của mọi người mới hạ dần xuống, kích động hẳn lên.

Truyện được edit by Phương Phương.

"Cả nhà ta mấy ngày trước đều là cùng nhau làm, bà nương nhà ta chặt trúc còn ta bện, ngày đầu tiên không thuần thục lắm làm được ba cái, bắt đầu từ ngày thứ hai thì được năm sáu cái mội ngày, tổng cộng làm được hai mươi hai cái, như vậy là được hơn hai trăm văn, đây đúng là lần đầu có mấy ngày thôi đã có thể kiếm được nhiều tiền như vậy."

"Còn phải nói sao, cái này còn phải cảm ơn một nhà Trung Căn thúc đã vì chúng ta như vậy. Ta nghe đệ đệ, đệ muội của bà nương nhà ta đang làm việc ở Phiêu Hương lâu nói là vị đông gia kia ra giá một ngàn lượng bạc mua phương pháp làm thứ này đấy, thế nhưng nhà Diệp Trung Căn thúc lại không nguyện ý, nói là muốn giữ lại để cho thôn chúng ta cùng làm, thành phẩm thì để bọn hắn thu mua. Ngẫm lại lúc ấy chúng ta đúng là không biết lòng người tốt, mấy người Trung Căn thúc đem bán phương pháp có phải là tốt hơn không, cần gì phải vất vả bây giờ chứ?" Phương pháp bán đi rồi thì làm sao có chỗ tốt phân cho bọn họ như thế này chứ.

"Một ngàn lượng?" Tất cả mọi người đều bị dọa đến choáng váng, đó là bao nhiêu tiền cơ chứ! Bọn họ mấy đời cũng chưa từng thấy qua, nếu quả thật là như vậy, bọn họ hẳn phải nên thắp hương bái lạy, cũng không biết kiếp trước đốt cái cao hương gì mà đời này có thể gặp được người tốt như vậy.

"Thật sao? Một ngàn lượng sao?" Nếu đổi lại là hắn, hắn có khả năng là đã sớm đem bán phương pháp này rồi, một ngàn lượng là đủ để có thể mua một căn nhà tốt trên trấn rồi, một nhà vui vui vẻ vẻ ở cùng một chỗ, hải tử cũng có thể được đưa đi học đường để học, làm sao có thể nhớ rõ đến hương thân, ngẫm lại liền thấy áy náy.

"Tại sao ta có thể lừa các ngươi, nghe nói bọn họ đã bán mấy cái phương pháp, bởi vì trong thôn có mảnh rừng trúc này mới đem cái phương pháp này giữ lại, giá của cái phương pháp này còn cao hơn so với mấy cái kia cộng lại." Trên đời này không có bức tường nào mà gió không lọt qua được, chỉ là thời gian ngắn hay dài mà thôi.

Mọi người nghe xong, trong lòng đủ hoại cảm giác. Có ao ước, có hối hận, có cảm kích, có đố kỵ, nhưng bất kể như thế nào thì hiện tại bọn họ cũng là sẽ dựa vào việc đan cái này để kiếm tiền. Truyện được edit by Phương Phương.

"Đó là do nhà bọn họ có bản lĩnh, hiện tại lại là mang theo chúng ta cùng nhau kiếm tiền, vậy thì có cái gì mà không tốt. Mấy ngày này ta và mấy huynh đệ cùng nhau làm, làm được hơn một trăm cái, chờ tý nữa là có hơn một lượng trong tay, trước kia mấy huynh đệ chúng ta không mất ba năm tháng thì không kiếm được từng đấy. Chúng ta đã bàn xong với nhau nếu như hôm nay thật sự cầm được tiền trở về thì sẽ càng cố gắng hơn, tranh thù mùa đông này kiếm đủ tiền xây nhà, cái nhà cũ nát cứ mưa đến là dột, phải sửa xong trước khi mùa mưa xuân hạ đến." Một vị thôn dân cười chất phác.

Người khác làm sao có tiền là chuyện của người khác, mình cố gắng kiếm được tiền mới là của mình.

"Tính toán ra, ta cũng có hơn ba trăm văn, xem ra cuộc sống của chúng ta ngày càng có hy vọng rồi."

Cứ nói như vậy, mọi người phảng phất như thấy được nhà mới của mình đã được xây xong rồi.

+

Những người lĩnh tiền xong thì vui vẻ về nhà cố gắng đan tiếp.

Ngày hôm nay qua đi, gia đình Diệp Hiểu Mạn đi đến đâu đều có người nhiệt tình chào hỏi.