Editor: Xuyên Bối Hầm Lê

Beta: Aki Re

Ninh Mông dựa vào việc làm biên kịch nhận được khoản tiền đầu tiên, sau đó cô bèn lấy đi đầu tư.

Cô không hổ là có vầng hào quang Mary Sue trên người, đầu tư cái gì cũng có thể đạt được thù lao phong phú vô cùng, ví dụ như hôm qua cô mua một căn nhà hoang, hôm nay căn nhà này bởi vì nhu cầu thành lập quảng trường trung tâm mà bị phá bỏ, Ninh Mông từ đó liền nhận được một khoản đền bù khổng lồ.

Tiền này giống như một quả cầu tuyết vậy, càng đắp càng lớn, vì vậy đối với Ninh Mông bây giờ mà nói, kiếm tiền đã không còn gì thú vị.

Đây là lần đầu tiên cô lấy thân phận biên kịch của "Trương Ái Quốc" lộ diện trước truyền thông, vài kí giả có trí nhớ tốt còn nhớ năm kia thực tập sinh cùng Lãnh tổng gây ra cái scandal chấn động đó chính là cô, vì vậy về sau bèn uyển chuyển đặt câu hỏi.

"Cô Ninh, xin hỏi gần đây cô cùng Lãnh tổng Lãnh Vân Đình có còn liên lạc không?"Sắc mặt Ninh Mông không đổi, thái độ đầy vẻ lãnh đạm, "Không có.


"Lãnh Vân Đình núp trong bóng tối lảo đảo như vừa bị đả kích thật lớn.

Lại có một nữ ký giả đặt câu hỏi, "Mọi người đều biết năm đó Lãnh tổng vì có thể cùng Ninh tiểu thư ở chung một chỗ mà không ngại chống đối lại nhà họ Lãnh, Ninh tiểu thư thật sự cứ phủi bỏ quan hệ với Lãnh tổng như vậy sao?""Cô cũng biết năm đó tôi xuất ngoại, điều này không phải chứng minh tôi đối với anh ta không còn hứng thú sao?"Một người khác có thiện chí cố tình hỏi: "Hàng năm Lãnh tổng đều đứng đầu trong danh sách muốn gả nhất của các cô gái, Ninh tiểu thư đối với Lãnh tổng không có hứng thú, vậy đối với túyp đàn ông như thế nào mới cảm thấy hứng thú?""Đàn ông trẻ tuổi.

"Lời vừa nói ra, mọi người xung quanh đều sửng sốt một chút.

Ninh Mông cười híp mắt nói: "Đối với tôi, đàn ông quá 20 tuổi giống như hàng hết đát vậy, ăn không ngon.

"Mai Lao Phách bên cạnh Ninh Mông lặng lẽ lấy khăn tay ra lau lau mồ hôi lạnh trên trán.

Hàng hết đát Lãnh Vân Đình cả người run rẩy, vẻ mặt như nhà có người chết.

Nam kí giả đặt câu hỏi trước đó có chút mất tự nhiên cảm thán một câu: "Cái này thật đúng là! Sở thích đặc biệt.

""Có sao không? Đây cũng giống như những người đàn ông giàu có thích phụ nữ trẻ tuổi vậy, tôi cũng có tiền, nếu có thể bao nuôi đàn ông trẻ tuổi thì tại sao phải đi tìm một người đàn ông lớn tuổi để ủy khuất mình chứ?" Ninh Mông mỉm cười, "Tôi kiếm nhiều tiền như vậy, nuôi một người đàn ông là tìm một chỗ tiêu tiền, không phải sao?"Ở dưới đài vang lên không ít tiếng lách cách của bút ghi âm, chưa từng thấy qua người phụ nữ nào thiếu khiêm tốn như vậy!"Tổng giám đốc, phấn chấn lên!" Thư ký Giang thấy thân thể Lãnh Vân Đình lảo đảo muốn ngã, không nhịn được lên tiếng cổ vũ một chút.

Lãnh Vân Đình cũng rất nhanh điều chỉnh lại tâm thế, khóe môi bất giác nở một nụ cười tà tứ, "Đối với sắc đẹp của tôi bất tiết nhất cố(*), không hổ là người phụ nữ tôi nhìn trúng.

"(*): Khinh thường, coi nhẹ, ở đây ý nói sắc đẹp chỉ như phù du, không phải là tất cảTrong đầu thư ký Giang bay qua một đống dấu chấm hỏi.

Hôm nay trọng điểm dù sao cũng là phim truyền hình, Mai Lao Phách vội vàng cắt đứt những vấn đề các ký giả đang hỏi, đưa đề tài chính trở lại.

Dù sao Ninh Mông cũng chỉ cần lộ mặt thôi, thời gian kế tiếp cô chỉ cần mỉm cười làm cái bình hoa là được.

Thời điểm rời khỏi khách sạn, Ninh Mông bất ngờ bị người chặn đường.

"Mông Mông!" Lãnh Vân Đình đi tới, đôi mắt sắc bén như chim ưng ngày thường khiến người ta cảm thấy vô hạn áp lực giờ phút này lại đều là thâm tình, "Em vẫn không muốn tha thứ cho tôi sao?"Ninh Mông nhanh chóng lui về sau một bước.


"Mông Mông! ""Dừng.

" Ninh Mông đưa tay ra, trực tiếp nói: "Thái độ của tôi rất rõ ràng, tôi đối với anh không có hứng thú.

""Tôi biết.

" Ánh mắt Lãnh Vân Đình lóe lên, "Hơn 20 năm qua, mỗi một người phụ nữ nhìn thấy tôi đều sẽ bởi vì dung mạo này mà đánh mất lý trí, từ khi tôi lên sáu đã phải học cách để né tránh những người phụ nữ muốn bỏ thuốc, muốn giở những trò đồi bại, còn có những người chơi trò lạt mềm buộc chặt! ".