Chương 242

Lần trước Dương Thu Hoài là người mang cờ thưởng đến gặp Kiều Minh Húc.

Khi đó, cảm giác Kiều Minh Húc dành cho cô ấy là cực kỳ lạnh lùng ít nói.

Bây giờ, thấy anh đứng ở bên người Mạch Tiểu Miên, vẻ mặt vân có hơi lạnh lùng, nhưng ánh mắt kia, thật sự giống như nhu hòa đi rất nhiều, nhất là lúc anh nhìn Mạch Tiểu Miên, đặc biệt mềm mại.

Xem ra, anh cũng là thật lòng thích Mạch Tiểu Miên.

Dương Thu Hoài cực kỳ vui vẻ cùng yên tâm.Những năm gần đây, cô vẫn xem Mạch Tiểu Miên giống như con gái ruột của mình vậy, cũng hiểu rõ những đau khổ mà Mạch Tiểu Miên đã trải qua.

Mạch Tiểu Miên cùng Kiều Minh Húc đến phòng làm việc của viện trưởng ngồi xuống.

Không đợi Kiều Minh Húc mở miệng, Dương Thu Hoài đã đưa sổ sách kế toán trình lên cho Kiều Minh Húc xem.

Kiều Minh Húc rất nghiêm túc nhìn những hạn mục ghi trong sổ.

Anh là một thương nhân khôn khéo, đối với những con số cực kỳ nhạy cảm.

Sổ sách làm rất khá, các khoản chỉ tiêu, dự toán không hề có chênh lệch.

Anh trả lại sổ kế toán cho Dương Thu Hoài, lên tiếng nói: “Mười triệu tệ này sử dụng vẫn còn túng quấn. Sau này, hằng năm, dựa vào tình hình kinh tế của mình, tôi sẽ quyên tặng thêm một ít nữa.”

“Tốt quá, cảm ơn tổng giám đốc Kiều! Thiện tâm, nhất định sẽ có thiện báo.”

Dương Thu Hoài nghe thấy anh còn muốn quyên tặng thêm nữa, trong lòng tràn đầy cảm kích nói: “Tiểu Miên của chúng tôi thật sự đã gả cho một người chồng tốt rồi.

16:16 8œ “&¡ill 94508 “Tôi cũng cưới được một người vợ tốt.”

Kiều Minh Húc trả lời.

Nghe thấy Kiều Minh Húc nói như vậy, trong lòng Mạch Tiểu Miên cũng hơi giật mình, có một mùi vị ngọt ngào ngập tràn trái tim.

Cô thật sự đang chìm đắm trong loại hạnh phúc giả tạo này.

‘Từ mái ấm tình thương đi ra, hai người trực tiếp trở về căn hộ nghỉ dưỡng.

Kiều Minh Húc ôm cô lên xích đu trên tầng thượng để đọc.

sách, còn anh thì ngồi trên chiếc ghế bên cạnh, bắt đầu xử lý văn kiện cùng các hợp đồng kinh doanh ngày hôm nay chưa đụng đến.

Một người đắm chìm trong sách, một người bận rộn bên cạnh.

Thỉnh thoảng nhớ tới đối phương, bọn họ sẽ ngẩng đầu lên nhìn, tuy nhiên tâm mắt vẫn luôn chạm vào nhau…

Trái tim của mỗi người đều rung động, sau đó cúi đầu cười một tiếng, rồi tiếp tục bận việc của mình.

Thời gian yên tĩnh tốt đẹp!

Nhà họ Mạch bắt đầu dọn nhà.

Mạch Tiểu Miên để Kiều Minh Húc đưa cô về, thu dọn một ít đồ cá nhân của mình, sau đó dọn vào nhà mới.

“Mẹ à, tất cả đồ dùng bên kia, kể cả dụng cụ làm bếp cũng đã chuẩn bị đầy đủ rồi. Mọi người chỉ cần thu dọn quần áo cùng vài đồ vật nhỏ quan trọng thôi. Còn những thứ khác cứ để lại chỗ này, dù sao nơi này cũng không bán đi mà.”

Mạch Tiểu Miên nhìn thấy mẹ mình muốn đem cái ghế mới mua kia dời qua, bèn lên tiếng nói.