Mạch Tiểu Miên nói xong, lại lấy một củ khoai lang nướng khác từ trong túi giấy ra, lột vỏ, bỏ vào miệng mình trước, sau đó lại đưa cho Kiều Minh Húc.
“Tự em ăn đi, tôi lái xe!”
Kiều Minh Húc nhìn củ khoai lang nướng đỏ mềm mịn đã bị cô cắn, đột nhiên lại rất khát nước, bèn vội vàng nói.
“Được rồi, vậy tôi tự ăn.

Còn nhiều lắm, đợi lát nữa tới nhà anh ăn sau.”
Mạch Tiểu Miên rụt tay về, vừa ăn khoai lang nướng vừa nói.

“Lại là nhà tôi sao?”
Kiều Minh Húc bất mãn nói.
“Không phải nhà anh, vậy nhà ai hả?”
“Đừng quên, bây giờ em là con dâu của nhà họ Kiều.”
“Ồ ồ ồ, tôi biết rồi, nên là nhà của chúng ta”
Mạch Tiểu Miên vội vàng nói: “Đợi lát nữa tới nhà chúng ta, anh lại tiếp tục ăn nhé.

Tổng cộng mua mười củ, đủ cho cả nhà cùng ăn.

Chỉ là không biết người nhà anh, à không phải, người nhà chúng ta đều quen ăn đồ cao cấp rồi, không biết có thể ăn khoai lang nướng ven đường không nhỉ?”
“Em gái tôi đặc biệt thích ăn khoai lang nữa.

Còn những người khác thì không rõ lắm.”
Kiều Minh Húc đáp.

“Vậy tôi cùng Mai Kim lại có sở thích chung nữa rồi.

Ha ha, tôi thật sự rất thích cô bé, nhiệt tình năng động.

Nhìn cô bé giống như nhìn thấy mặt trời vậy, không hề có chút mây mù nào cả.
“Cũng được.

Từ nhỏ con bé đã rất hoạt bát đáng yêu rồi.”
Kiều Minh Húc nói đến em gái, khóe miệng cũng bất giác mỉm cười nhếch lên.
Mặc dù là em gái cùng cha khác mẹ, nhưng anh vẫn rất yêu mến cô bé, cô bé cũng luôn thích dính anh.
Trước kia, mỗi lân nghe cô bé ngọng nghịu gọi anh trai, tâm tình anh liền trở nên tốt hơn, không khỏi ôm hôn cô bé.
Cũng bởi vì là em gái, nên anh đối với mẹ kế Trịnh Thái Mai có vài phần hời hợt, dần dần xem bà như một người mẹ mà đối đãi.
Dĩ nhiên, không thể nào giống như mẹ ruột được.
“Trước đây, tôi thường nghe người khác nói, em chồng rất khó sống chong.


Con dâu mới về nhà chồng sợ nhất chính là gặp phải em chồng chanh chua.

Mà cô em chồng Mai Kim này lại rất dễ mến, không hề làm khó tôi, tôi đúng là may mắn mà”
Mạch Tiểu Miên nghĩ đến người một nhà họ Kiều thật ra đều vô cùng dễ chung sống, làm người rất khiêm tốn, bèn nói: “Tính cách người nhà họ Kiều các anh đều rất tốt, cũng dễ dàng sống chung.

Đoán chừng đây chính là nguyên nhân quyết định bọn anh có thể thành công đứng trên đỉnh như vậy.”
“Nhà chúng tôi vẫn luôn giữ gìn quy của tổ tiên để lại, bầu không khí truyền thống của gia đình xem như không tệ, chỉ có tính cách của tôi hơi khác biệt.”
Kiều Minh Húc đáp.
“Ôi chao! Không ngờ anh còn lại biết mình biết ta như thế đấy.
Mạch Tiểu Miên cười nói.