Chương 442

Nghe anh nói như vậy, Mạch Tiểu Miên có chút khó chịu, đứng thẳng dậy, chống nạnh ưỡn ngực đứng trước mặt anh, nói: “Ý của anh là, cho dù tôi có ….. như Vũ Mị Nương kia, anh cũng sẽ không thích tôi sao?”

“Đúng vậy.”

Kiều Minh Húc mặc dù trong miệng đáp như vậy, nhưng khi nhìn thấy b* ngực mềm mại của cô, vẫn cảm thấy môi lưỡi mình khô khốc, rất muốn đưa tay chạm vào.

Mạch Tiểu Miên bị đánh bại, ngồi lại trên ghế sô pha, ủ rũ xem tivi, lẩm bẩm nói: “Tôi biết rồi…”

“Em biết gì cơ?”

“Biết anh chỉ cảm thấy hứng thú với bộ ngực của Ngọc Ngọc thôi. Cô ấy có gương mặt đẹp, làn da đẹp, thân hình đẹp, bộ ngực đẹp 36D, còn tôi ấy à, chỉ là một con cá trắng chệt không có gì hấp dẫn cả.”

Cô chua chát nói.

“Em có 34C.”

Kiều Minh Húc nhìn thấy bộ dạng ghen tị chua chát của cô, không biết vì sao tâm trạng đột nhiên lại tốt hơn một chút, liền nói.

“Hử?”

Mạch Tiểu Miên nghe vậy, đỏ mặt kêu lên một tiếng: “Làm sao anh biết?”

“Liếc mắt thấy vài lần.”

Kiều Minh Húc đáp.

“Đồ lưu manh!”

Mạch Tiểu Miên thấy ánh mắt của anh dường như đang vô ý liếc nhìn mình, liền vội vàng cầm lấy gối ôm che lại, trợn trắng mắt mắng: “Xấu xa, vô liêm sỉ, hạ lưu, đê tiện!”

Đôi môi mỏng của Kiều Minh Húc cong lên thành một nụ cười như không cười, anh muốn nhìn thấy khuôn mặt cô đỏ bừng vì xấu hổ, vì vậy, nói tiếp: “Một lần trong phòng tắm nhà nghỉ bên bờ biển, một lần trong phòng tắm căn hộ nhỏ của em.”

“A…”

Mạch Tiểu Miên nghĩ lại hai lần đó, cực kỳ lúng túng khi bị anh nhìn thấy cơ thể của mình, liền không nhịn được mà hét lên một tiếng, đưa tay bóp cổ anh, nói: “Anh đừng nói nữa!”

Tay Kiều Minh Húc dùng sức kéo mạnh ra.

Theo quán tính, cả người cô ngã vào người anh.

Mùi thơm đặc biệt của phái nữ, trong nháy mắt làm say sưa cả thần kinh khứu giác cùng thị giác của Kiều Minh Húc, bộ phận nào đó trên cơ thể anh lập tức hóa thành binh lính ngẩng cao, tràn đầy ý chí chiến đấu, căng cứng khó chịu.

Còn Mạch Tiểu Miên lúc này, lại cảm thấy cực kỳ rạo rực.

Hơi thở nóng hổi phả ra từ mũi  anh, còn có nhiệt độ từ đôi môi, khiến cô như bị điện giật vậy, thân thể mềm nhũn, hơi thở gấp gáp, khuôn mặt đỏ bừng…

Trái tim của cả hai đều đập rất mạnh, giống như những người lính đánh trống ra trận, thình thịch, thình thịch, thình thịch…