Chương 454

Trái tim cô ta chỉ càng lúc càng lạnh thêm thôi.

“Xin chào, tiểu thư Lâm Ngọc xinh đẹp!”

Một chiếc xe thể thao dừng lại bên cạnh cô ta.

Bên trong xe là Tề Quân, anh chàng nổi danh đào hoa trong giới của bọn họ.

Lâm Ngọc không để ý tới anh ta, tiếp tục đi về phía trước.

“Tiểu thư Lâm Ngọc, sao vậy? Trông dáng vẻ mất mác của em kìa, hay là chúng ta cùng nhau đi uống một ly rượu, giải sầu một chút, thế nào?”

Tề Quân chậm rãi lái xe, đi theo cô ta, nói.

“Không có tâm trạng.”

Lâm Ngọc cực kỳ lạnh lùng đáo lại.

“Ôi chao, tôi cũng biết là em không có tâm trạng tốt mà. Tổng giám đốc Kiều của em bỏ em, kết hôn cùng với người khác. Mấy ngày nay tôi còn thường xuyên nhìn thấy hai người bọn họ tay trong tay ân ái tản bộ ở chỗ này đấy. Chậc chậc, Lâm Ngọc à, tôi thật sự thấy không đáng giá cho em. Em ở trong giới này của chúng ta, dù thế nào em cũng được xem là người xinh đẹp nhất, muốn gương mặt có gương mặt, muốn ngoại hình có ngoại hình, vốn liếng lại không tệ, tính cách thú vị, còn có tài hoa nữa. Tôi vẫn luôn hết lòng cảm mến em, hận không thể đem em làm bạn gái tôi đấy. Chỉ tiếc là, trước đây em cùng tổng giám đốc Kiều vẫn luôn ở chung một chỗ, tôi cũng không dám quấy rầy em. Bây giờ, em độc thân vui tính, tôi lại có cơ hội được theo đuổi em rồi. Nữ thần Lâm Ngọc xinh đẹp nhất của tôi à, có thể cho tôi một cơ hội, để tôi được phép vinh hạnh uống một ly rượu cùng em không?”

Tề Quân nhìn cô ta, cười đùa không nghiêm túc, dáng vẻ thành khẩn nói.

Lâm Ngọc vừa nghe thấy anh ta nói tới Kiều Minh Húc, liền tức giận mở cửa xe, ngồi vào ghế phụ bên cạnh tài xế.

“Cảm ơn nữ thần đã nể mặt tôi!”

Tề Quân ngả ngớn tặng cô ta một nụ hôn giá, hưng phấn lái xe đi ra ngoài, chạy xe thẳng tới quán bar sang trọng nhất thành phố A…

Lâm Ngọc vừa nghe thấy anh ta nói tới Kiều Minh Húc, liền tức giận mở cửa xe, ngồi vào ghế phụ bên cạnh tài xế.

Một chiếc xe thể thao dừng lại bên cạnh cô ta.

“Cảm ơn nữ thần đã nể mặt tôi!”

Lâm Ngọc không để ý tới anh ta, tiếp tục đi về phía trước.

Mạch Tiểu Miên vẫn nhốt mình ở trong phòng công chúa chưa chịu ra.

Kiều Minh Húc cũng bực bội ngồi trong phòng chính, tắm rửa, thay quần áo, sau đó lên giường.

Nhìn thấy tấm chăn màu hồng ở trên giường kia, bèn gọi điện thoại cho thím Trương đi lên.

“Thím Trương à, thím đưa chăn này lên phòng công chúa cho thiếu phu nhân đi.”

Thím Trương ôm chăn hỏi.