“Để lần sau đi.

” Diêm Nguyệt Thanh thẳng thắn từ chối: “Tôi về hỏi con trai tôi đã, nếu thằng bé đồng ý thì tôi dẫn cô đi.

”Tần Du Nhiên cắn c ắn môi dưới với biểu cảm tiếc nuối.

Có vẻ như Tần Du Nhiên rất hứng thú với việc nuôi con nhỏ, cả đường đi đều hỏi kinh nghiệm nuôi con.

Diêm Nguyệt Thanh cảm thấy cô ta quá nhiệt tình! Thật kỳ lạ!Cả đường đi cô trả lời câu được câu không.

Đến ga tàu cao tốc, hai người không đi cùng một chuyến, Diêm Nguyệt Thanh cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, nhanh chóng tạm biệt rồi rời đi.


Đi từ thành phố T tới thành phố C chỉ mất một giờ đồng hồ, nhưng cô đi muộn nên khi đến bệnh viện thì trời đã tối.

Phòng VIP cao cấp.

Khi đẩy cửa đi vào, đập vào mắt cô là một cửa sổ sát đất rất lớnKhi còn nhỏ Diêm Vọng cần môi trường vô trùng nên bệnh viện đã chuẩn bị phòng này.

Bên trong vách ngăn thủy tinh là phòng vô trùng được diệt khuẩn hàng ngày, hành lang giữa vách ngăn để cho người nhà bệnh nhân, bất cứ lúc nào bác sĩ và y tá cũng có thể kiểm tra tình hình của bệnh nhân bên trong thông qua cửa sổ sát đất.

Về sau Diêm Vọng lớn hơn một chút, khả năng miễn dịch cũng được nâng cao nên không cần ở trong môi trường vô trùng nữa.

Nhưng ông cụ nhà họ Diêm cảm thấy đứa nhỏ ở đây đã quen, không cần phải chuyển đến phòng bệnh khác nữa, nên bàn bạc với bệnh viện để đổi căn phòng vô trùng này thành phòng VIP, thuận tiện cho đứa nhóc kia dưỡng bệnh.

Hồi trước khi Diêm Nguyệt Thanh đọc truyện cảm thấy tác giả rất thiên vị đứa nhỏ này! Không chỉ dùng rất nhiều từ ngữ để miêu tả khuôn mặt của Diêm Vọng mà còn tạo ra rất nhiều thứ để hút fans cho cậu.

Mãi đến khi nhìn thấy con trai mình qua lớp kính, Diêm Nguyệt Thanh mới cảm thán…Tác giả viết vậy vẫn chưa đúng lắm đâu!Đứa trẻ năm tuổi có khuôn mặt siêu đẹp.

Chỉ cần đi dạo trên đường thôi là có thể làm cho người ta quay đầu nhìn lại hai ba lần đó!Bởi vì bị bệnh nên cậu yếu ớt nằm ở đó giống như thủy tinh dễ vỡ, làm cho người ta bất tri bất giác thở thật nhẹ.

"Con trai! " Cô dán mặt lên kính, thấp giọng thì thào.

Mối quan hệ huyết thống rất kì diệu.

Diêm Nguyệt Thanh tưởng rằng cô chỉ có thiện cảm từ trong truyện đối với Diêm Vọng.


Tuy nhiên đến khi tận mắt nhìn thấy cậu thì trong lòng cô lại sinh ra những cảm xúc khác.

Có sự ràng buộc đến từ sâu trong linh hồn, còn có mong muốn bảo vệ mãnh liệt theo máu chảy khắp cơ thể làm cho mắt cô đỏ bừng.

Đến khi cô phản ứng lại thì đã có hai giọt nước mắt to bằng hạt đậu trào ra…Rõ ràng đây là lần đầu tiên cô gặp cậu nhưng lại giống như rất lâu rồi mới gặp lại! Cảm giác này làm cho cô cảm thấy chua xót.

Ting! Hệ thống đột nhiên thức dậy.

"Phát hiện có một em bé dễ thương, ký chủ có muốn ràng buộc với bé hay không?"[Tên: Diêm VọngTuổi: 5 tuổiĐộ thiện cảm với ký chủ: -50 điểm.

Nhiệm vụ: Liên kết với Diêm Vọng để nuôi dưỡng mối quan hệ, khi mức độ thiện cảm của bé đối với ký chủ vượt quá 90 điểm thì hoàn thành nhiệm vụ.

Phần thưởng: Điểm cường hóa +10, trả lại 10% vàng nuôi dưỡng đã dùng.

]Quát đờ hợi???? 【•】_【•】Diêm Nguyệt Thanh đang cảm động bỗng chốc cạn lời!Đậu xanh rau má dừa chứ, nguyên chủ đang làm cái méo gì vậy trời?Đứa con ngoan như này mà độ thiện cảm với mình lại là -50 á?Thật đó hả?Cô không ngần ngại nói: [Xác nhận ràng buộc!]Đến khi trước mắt nảy ra bốn chữ [Ràng buộc thành công], cô mới thả nhẹ bước chân, mở cửa kính đi vào.


Diêm Vọng đang ngủ say.

Cơ thể cậu nho nhỏ, sắc mặt trắng bệch giống như một lớp giấy mỏng, đến gần còn có thể nhìn thấy mạch máu nhỏ dưới da.

Hai hàng lông mày thanh tú hơi nhíu lại, hơi thở hơi gấp, giống như đang gặp ác mộng gì đó.

Diêm Nguyệt Thanh đưa tay sờ trán con trai thì thấy mồ hôi cậu nhễ nhại.

Phòng bệnh có đồ vệ sinh cá nhân, cô lấy khăn nóng ra khỏi tủ khử trùng, chăm chú lau từ trán xuống người cho con trai, muốn giấc ngủ của cậu dễ chịu hơn một chút.

.