Hiếu Minh định sang chỗ người bạn nhưng suy nghĩ gì rồi lại đi đến trước phòng Lệ Ngọc gõ cửa.

Lần đầu không thấy động tĩnh, lần thứ hai cũng im lặng.

Định gõ lần thứ ba thì đột nhiên một bàn tay bé nhỏ thò ra, túm lấy cổ áo anh ta kéo vào ấn mạnh vào tường, kèm theo một giọng nghiến răng.

- Anh về thì về đi! Mắc gì phá giấc ngủ của tôi hoài vậy hả?
Lệ Ngọc tưởng rằng lại là Dương Nguyên phá cô nên vô cùng tức giận, định nện cho anh ta một trận.

Nhưng khi nhìn lại thì thấy là Hiếu Minh thì sững sờ.

- Hả? Sao lại là anh?
Hiếu Minh nhướng mày hỏi.

- Cô chào đón ông chủ thế à?
Lệ Ngọc buôn cổ áo Hiếu Minh ra, bĩu môi nói.

- Ai bảo ông chủ đến không lựa giờ làm chi.

Nhưng rồi lại thắc mắc hỏi.

- Mà anh đến làm gì vậy? Không phải tối qua đã nói rõ là một tuần tôi chỉ cần đến biểu diễn đêm thứ 7, những ngày khác thì tôi có thể tự do ở nhà sáng tác thôi sao? Miễn ngoài trung tâm của anh ra không đi nơi khác biểu diễn hay sáng tác cho trung tâm khác thì ok.

Hiếu Minh gật đầu.

- Đúng là vậy! Nhưng hôm nay tôi đến tìm cô là có chuyện quan trọng.


Lệ Ngọc bèn nói.

- Vậy thì anh ra ngoài chờ tôi một lát.

Nói rồi không chờ cho Hiếu Minh phản ứng, Lệ Ngọc liền đẩy anh ta ra ngoài, đóng cửa phòng lại.

Vài phút sau ôm đồ đi ra ngoài nhà tắm.

Mười lăm phút sau lại trở vào phòng.

Mười phút sau nửa mới mở cửa ra.

Bộ dáng lúc này đã chỉnh chu gọn gàng.

Lệ Ngọc mới mời Hiếu Minh đi vào, rồi hỏi.

- Ông chủ có việc quan trọng gì mà phải đích thân tìm tôi đây?.

Truyện Teen Hay
Hiếu Minh lấy tờ báo sáng nay đưa cho Lệ Ngọc.

- Cô xem...!
Lệ Ngọc nhìn tờ báo rồi nhướng mày nói.

- Lúc nãy anh Dương Nguyên đã đưa tôi xem rồi.

Có vấn đề gì sao?
Hiếu Minh ngạc nhiên hỏi.

- Vấn đề thì không! Nhưng mà đúng lý khi biết mình chỉ trong một đêm đã nổi tiếng thì cô phải vui mừng lắm chứ? Sao cô vẫn bình thản như không có chuyện gì xảy ra vậy? Bộ cô không thích nổi tiếng à?
Lệ Ngọc thản nhiên đáp.

- Làm sao tôi không thích nổi tiếng cho được!
Đúng là Lệ Ngọc cũng rất vui, có điều đời ai biết trước chữ ngờ.

Hôm nay lên báo được công chúng biết đến, nhưng đâu biết ngày mai cô có bị gài vào một vụ bê bối nào không? Cho nên, dù có mừng thì cũng phải bình tĩnh để suy ra những hệ quả mà nó mang lại.

- Anh là ông chủ trong lĩnh vực này anh hẳn là rành hơn tôi chứ.

Hiếu Minh kinh ngạc nhìn cô, không khỏi thốt lên.

- Cô...!thật sự là mới vào nghề sao? Chứ không phải một người đã từng nổi danh rồi lại bị chìm xuống đó chứ?
Lệ Ngọc nhướng mày.

- Cái này thì anh tự mà đi tìm hiểu.


Lệ Ngọc đúng là lại làm Hiếu Minh bất ngờ thêm một lần nữa.

Nếu cô đã từng nổi danh thì anh không thể không biết.

Sáng nay anh đọc báo thấy quả nhiên cô đã được lên trang nhất báo giải trí rồi.

Anh cũng định lập tức chạy đi tìm cô.

Mà sẵn tiện cũng sang chỗ người bạn luôn.

Anh muốn xem biểu hiện vui mừng của cô sẽ thế nào.

Không biết cô có như những người khác ôm chầm lấy anh, dùng thái độ vô cùng cảm kích và biết ơn, sẽ luôn miệng nói cám ơn anh lịa lịa mừng đến rớt nước mắt không.

Nhưng không nghĩ tới cô lại quá bình tĩnh, lại còn suy ra không chừng sẽ xảy ra vụ bê bối nữa, thật làm anh quá ngỡ ngàng đi.

Làm anh không thể không nghĩ tới, cô đã từng là một nghệ sĩ nổi danh rồi lại bị xì - căng - đan mà chìm xuống.

Chắc anh phải cho người điều tra kỹ về cô thôi.

Mặc dù việc này nó hơi bị vi phạm chuyện đời tư của cô.

Nhưng ai bảo cô khiến anh tò mò quá làm gì.

Không thể biết anh sẽ ngủ không yên.

Đây cũng là lần đầu có người làm cho anh tò mò đến thế đó.

Lệ Ngọc lại hỏi.

- Chuyện quan trọng của anh là chỉ đến để báo cho tôi biết là tôi đã được lên báo thôi sao?
Hiếu Minh lấy lại tinh thần, vội lắc đầu nói.


- Không phải! Ngoài chuyện đó ra tôi còn có việc yêu cầu cô.

- Nói đi!
- Cô có thể viết một vài bài hát cho ca sĩ trong trung tâm không?
Dạo này các tác phẩm tuy nhiều nhưng ăn sâu vào lòng người lại hầu như không có.

Các ca sĩ cũng chỉ có thể hát các bài hát đã trải qua nhiều thế hệ.

Chỉ có bài hát của Lệ Ngọc hôm qua là lại được công chúng hoan nghênh.

Lệ Ngọc cũng không hề biết, tối qua đã có biết rất nhiều người đặt hàng băng đĩa sẽ phát hành của đêm diễn đó.

Mặc dù tới tuần sau mới có thể phát hành xong để tung ra thị trường.

Không những thế, có người còn đặt riêng đĩa nhựa chỉ có mỗi bài hát của cô nữa.

Lệ Ngọc nhướng mày..

- Cho nên anh muốn tôi viết cho các ca sĩ của anh những bài tương tự như vậy chứ gì?
Hiếu Minh gật đầu.

- Cũng có thể xem là vậy!
Thế nhưng Lệ Ngọc lại nói.

- Tôi đúng là có rất nhiều bài hát nhưng mà...!nếu anh muốn ăn sâu vào lòng khán giả thì không phải một bài hát hay là được mà quan trọng chính là ca sĩ thể hiện kìa..