Giản Nhất Lăng quay lại nhìn Giản Duẫn Thừa một cái, sau đó nói với anh một sự thật phũ phàng, "Không có dư nguyên liệu nấu ăn."

Nguyên liệu dùng cho sushi là loại tươi nhất, cá hồi hay tôm ngọt được sử dụng đều phải tươi mới.

Khi mua nguyên liệu, Giản Nhất Lăng mua với số lượng vừa phải để đảm bảo không bị lãng phí nên không có nhiều.

Nếu có nguyên liệu, Giản Nhất Lăng sẽ nấu cho Giản Duẫn Thừa.

Nhưng bây giờ không có, Giản Nhất Lăng cũng biến không ra, cô ấy chỉ có thể trả lời Giản Duẫn Thừa một cách thẳng thắn như vậy.

Xin đồ ăn không thành, Giản Duẫn Thừa chỉ có thể đứng tại chỗ, nhìn những người khác trong viện ăn.

Giản Nhất Lăng trở lại phòng bếp, dùng phần cơm còn lại nắm thành vài viên cơm nhỏ rồi gói vào trong một miếng rong biển mỏng.

Mang nó cho Giản Duẫn Thừa.

Những người khác khác đều được món ăn hợp khẩu vị vừa đẹp mắt vừa ngon miệng.

Giản Duẫn Thừa chỉ có cơm trắng.

Bất quá Giản Duẫn Thừa một chút cũng không chê, cầm lấy đĩa từ tay Giản Nhất Lăng và ăn.

Biểu tình thập phần thỏa mãn.

Sau khi ăn xong, mọi người vẫn còn chút thời gian để nghỉ ngơi, Giản Nhất Lăng và mọi người bắt đầu chơi một trò chơi nhỏ.

Trò chơi giết người sói, Giản Nhất Lăng luôn là người đầu tiên bị nhìn thấu thân phận, các loại bị giết bị ngược khác nhau.

Không phải mọi người bắt nạt cô mà là rất dễ đoán.

Mọi người đều nhìn không được.

Vì vậy, mọi người đổi trò chơi thành trò chơi giải đố, sau đó bọn họ bị Giản Nhất Lăng cấp ngược lại.

Lần nào Giản Nhất Lăng cũng là người đầu tiên tìm ra manh mối và giải các câu đố.

Emmmm.. Giờ có quá muộn để hối hận khi muốn chơi lại trò giết người sói không?

###

Giản Duẫn Náo đã trở lại trường học.

Tay bị thương của cậu vẫn đeo một lớp vỏ vật liệu đặc biệt màu xanh và trắng.

Đây là sản phẩm do viện nghiên cứu tùy chỉnh riêng cho cậu ấy.

Nó có tác dụng cố định bên trong và bảo vệ bàn tay cậu giúp cậu thực hiện các động tác phục hồi chức năng bất cứ lúc nào.

Sự trở lại của Giản Duẫn Náo đã thu hút sự chú ý của mọi người trong trường.

[Giản Duẫn Náo đã trở lại trường học. Tay cậu ấy có tốt hơn không? ]

[Tuyệt vời, tuyệt vời, hoàng tử piano của chúng ta cuối cùng đã trở lại. Nhưng anh ấy có thể chơi piano nữa không? ]

[Tin tức ở tầng trên bị chậm rồi, tôi nghe nói rằng một bác sĩ phẫu thuật hàng đầu trong và ngoài nước đã thực hiện ca phẫu thuật tay cho Giản Duẫn Náo.]

[Thật không? Có thật không? Tay của Giản Duẫn Náo có thể được chữa lành! Thật đáng kinh ngạc! Bác sĩ thiên tài này ở đâu ra vậy? Muốn gặp người đó!]

[Wow, wow, đây thực sự là một tin vui và đáng mừng. Tôi không biết bản thân Giản Duẫn Náo nghĩ gì về những tin đồn về việc em gái anh ấy đã đẩy anh ấy xuống cầu thang trước đây, liệu Giản gia bọn họ có tìm ra kẻ đứng sau vụ việc hay không? ]

[Để lại dấu chân, chờ đợi theo dõi. Có tin gì các bạn nhớ đá cho mình nha.]

Trong khi thảo luận trên diễn đàn đang náo nhiệt, thì bản thân Giản Duẫn Náo cũng đã xuất hiện trong lớp trọng điểm của trường cao trung Thịnh Hoa.

Hai tháng không thấy, cậu thiếu niên nay đã gầy ốm, tiều tụy đi trong thấy.

Nhưng cuối cùng cậu ấy cũng đã thực sự trở lại trường học.

Gặp lại Giản Duẫn Náo, Mạc Thi Vận cảm thấy rất mâu thuẫn.

Cô đã không gặp Giản Duẫn Náo trong một thời gian dài.

Những tin nhắn mà cô gửi cho cậu, cậu chỉ lạnh lùng đáp lại.

Mạc Thi Vận không phải là người thích lấy mặt nóng mà áp mông lạnh.

Cô ấy cảm thấy rằng Giản Duẫn Náo sau khi hồi phục, nhận thấy được sự lạnh nhạt cùng xa cách giữa hai người, cậu ấy sẽ chủ động đi tìm cô.

Mặc dù cô không biết chuyện gì đã xảy ra giữa bọn họ.

Vì vậy, khi gặp lại Giản Duẫn Náo, cô không biết mình nên lấy thân phận gì để đối đãi với cậu ấy.