Editor: Doris

Beta: Jen

Tô Lạc cũng không chịu thua kém. Suốt một tuần qua, ngày nào cô cũng nghiên cứu kịch bản, suy nghĩ về vai diễn “Thời Thải Nhi” này.

“Thời Thải Nhi” là con nhà giàu, từ nhỏ đã được cưng chiều hết mực, mọi người đều xoay quanh cô ta cho nên đã có tính cách tự cao tự đại.

Mà Khương Dật Thần đóng vai “Thẩm Mạnh”, là một nhân viên mới của công ty. Trong một hôm trời mưa, Thời Thải Nhi đã đưa ô cho anh ta.

Cô mỉm cười với anh rồi bước vào công ty.

Kể từ lúc đó, Thẩm Mạnh đã khắc sâu cô vào trong tim.

Cảnh hôm nay là cảnh nữ phụ và nam phụ lần đầu tiên gặp mặt.

Đoàn làm phim chuẩn bị mưa nhân tạo, các nhân viên đều đã vào chỗ. Đạo diễn Triệu cầm bộ đàm kêu diễn…

Máy quay dừng lại trước tòa nhà bị mưa bao phủ, Thời Thải Nhi mặc một chiếc váy đỏ thắt eo, như bông hoa đỏ rực trong mưa chậm rãi đi đến, trên tay cô cầm một chiếc ô.

Thẩm Mạnh chưa từng thấy cô gái nào xinh đẹp như vậy, trong chốc lát liền nhìn đến sững sờ.

Thời Thải Nhi liếc sang một bên, đem chiếc ô trong tay đưa cho anh ta: “Cầm lấy.”

Thẩm Mạnh ngơ ngác cầm lấy chiếc ô: “Cảm ơn.”

Thời Thải Nhi có thói quen ném đồ vật dư thừa cho người khác, người này chắc là… suy nghĩ đi đâu rồi.

Ánh mắt Thời Thải Nhi lộ ra vẻ bất đắc dĩ “Sao có thể ngốc như vậy?”, cô hứng thú nhìn chằm chằm anh ta một lúc, khóe miệng mỉm cười nhẹ.

Hai mắt đạo diễn sáng lên: “Nhanh, quay cận mặt đi!”

Khương Dật Thần sửng sốt, mau chóng đuổi kịp tiết tấu của cô.

Thẩm Mạnh ngây ngốc đứng tại chỗ, cầm chiếc ô nhìn bông hoa đỏ rực biến mất trong tầm mắt của mình.

Cảnh quay kết thúc, Khương Dật Thần về chỗ của mình, ánh mắt không nhịn được lại nhìn về phía Tô Lạc.

Cô cầm một ly nước cam, đôi môi đỏ mọng cắn ống hút, sau lưng còn có người đang bóp vai.

Đột nhiên cô quay mặt lại, hai mắt đối diện nhau, đột nhiên không kịp phòng ngừa.

Khương Dật Thần bình tĩnh thu lại ánh mắt sau đó nhìn về hướng khác.

Trong lòng không khỏi thắc mắc: Tô Lạc ăn chơi trác táng lại không giống trong lời đồn!

Tô Lạc cũng cảm thấy khó hiểu, hình như cái tên Khương Dật Thần này có thành kiến với cô?

Từ từ, họ Khương?

“Khương Dật Thần có quan hệ như thế nào với truyền thông Tịch thị?”

Tôn Hoa Hoa vừa bóp vai, vừa nói: “Cậu ta là thái tử của bên đó! Đang là tiểu thịt tươi mới nổi, vừa mới debut đã hợp tác với mấy tên tuổi lớn làm một bộ phim điện ảnh, vào giới giải trí cũng là để chơi cho biết.”

Hóa ra là con trai của Khương Đào!

Nguyên chủ trước đây chưa từng quen biết với Khương Dật Thần, huống chi là gây chuyện với anh ta.

Tô Lạc sờ sờ cằm, nghĩ hoài cũng không ra.

Có rất nhiều diễn viên thuộc truyền thông Tịch thị, có cả diễn viên vươn tầm quốc tế. Trong đó cũng có người vừa đoạt cúp ảnh đế, Trình Tống. Tiểu hoa đán đang lên ngoại trừ Hạ Mạt Nhi thì còn có một người Tô Lạc không quen – Bạch Thanh Thủy.

Phía dưới còn có nhiều diễn viên diễn xuất rất tốt, được lòng khán giả nhưng mãi vẫn chưa lên tuyến hai, tuyến ba.

《 Chạng Vạng 》 là do truyền thông Tịch thị sản xuất nên cũng không khó hiểu tại sao Khương Dật Thần có thể thay Lưu Uy. Có một nhà truyền thông làm hậu trường, tài nguyên đúng là khiến người khác ghen tị.

Tô Lạc định thu lại ánh mắt nhưng Khương Dật Thần lại ngẩng đầu nhìn cô, sau đó đứng dậy đi về phía cô.

Cô chống cằm, nhìn người đứng trước mặt mình: “Có muốn uống chút nước cam không?”

Khương Dật Thần sửng sốt, hoàn hồn: “Được thôi.”

Tô Lạc nháy mắt ra hiệu với Tôn Hoa Hoa, cô biết Khương Dật Thần có chuyện muốn nói với cô nên mới đuổi chị ấy đi.

Tôn Hoa Hoa đi lấy nước trái cây, Khương Dật Thần ngồi xuống bên cạnh cô, hai tay để trên đầu gối. Quay đầu nhìn Tô Lạc một lúc lâu.

Tô Lạc khẽ cười: “Nếu anh còn nhìn tôi như vậy thì người khác sẽ nghĩ anh thích tôi mất.”

Khuôn mặt Khương Dật Thần cứng đờ, nhíu mày, tức giận quay đầu đi nhưng mà vành tai đỏ đã phản bội anh.

Đúng là một tiểu thịt tươi dễ mắc cỡ nha! Tô Lạc cười trộm, vừa ngước mắt lên thì đã nhìn thấy đôi mắt trong veo của anh ta.

Khương Dật Thần nói: “Diễn xuất vừa rồi của cô rất tốt!”

Anh ta nói xong liền rời đi, khiến cho Tô Lạc không hiểu được.

Trước mắt Khương Dật Thần dường như hiện lên cảnh Thời Thải Nhi cười nhạo Thẩm Mạnh.

Đúng thật là diễn rất tốt.

Cô vừa rồi diễn vừa đúng, lại rất kinh diễm. Trong mắt anh lại hiện lên cảnh tượng lúc ấy, nụ cười khẽ không biết là trêu chọc hay khinh thường của cô, đúng là không thể dấy lên tia chán ghét nào.

Anh cũng giống như “Thẩm Mạnh” trong kịch bản vậy. Cảm thấy cô ấy đang khinh thường mình nhưng cũng không thể từ bỏ Thời Thải Nhi.

Thời Thải Nhi là con gái nhà giàu, hiểu rõ mọi âm mưu thủ đoạn, trong kịch bản là một nữ phụ ác độc.

Theo anh đây là một vai rất đáng ghét.

Nhưng cách Tô Lạc diễn “Thời Thải Nhi” lại có chút kiêu ngạo và dễ thương.

Vừa rồi Tô Lạc diễn cũng đã khiến anh có một cảm nhận khác về Thẩm Mạnh.

Là tự ti.

Đúng vậy, Thẩm Mạnh chỉ là một người có xuất thân bình thường, cũng không thể so với tài năng kinh doanh của nam chính. Mà Thời Thải Nhi lại là con nhà giàu, hàng hiệu siêu xe, ăn mặc đắt đỏ khiến anh ta không dám tưởng tượng.

Khoảng cách của bọn họ như cách nhau một thế giới.

Đến gần Thời Thải Nhi giống như anh đang cố gắng bắt được mây.

Gia thế của Thời Thải Nhi, nhan sắc của Thời Thải Nhi khiến một người bình thường như anh cảm thấy rất tự ti.

Cho nên tình cảm mà Thẩm Mạnh đối với Thời Thải Nhi chính là hèn mọn.

Cái cảm giác kỳ lạ đó đột nhiên dâng trào trong lòng Khương Dật Thần. Tận mắt nhìn thấy Tô Lạc khiến anh dẹp bỏ thành kiến, bắt đầu quan sát Tô Lạc.

Xem ra lời đồn chưa chắc đã đúng.

Tôn Hoa Hoa là một người tích cực, trở về không thấy Khương Dật Thần thì tìm phòng trang điểm của anh ta, đem nước cam đưa đến.

Khương Dật Thần nhìn ly nước trái cây, lại nhìn thấy Tôn Hoa Hoa mồ hôi đầy đầu, trong lòng rối ren: “Cảm ơn.”

Tôn Hoa Hoa xua xua tay: “Không có gì.”

Chờ Tôn Hoa Hoa đi khỏi, Khương Dật Thần nhìn ly nước trái cây rồi nhớ đến một câu: “Ngưu tầm ngưu, mã tầm mã.”

Tôn Hoa Hoa có thể làm việc cho Tô Lạc chắc tám chín phần cũng là hợp mắt cô.

Tuy chỉ mới gặp Tô Lạc hôm nay, nhưng Khương Dật Thần cảm thấy tính cách Tô Lạc rất tốt. Nếu không có quen biết cô thì cô cũng không thò qua tìm cảm giác tồn tại.

Không có giống mấy diễn viên khác, cả ngày muốn xào scandal hẹn hò với anh. Anh cũng giống như Tô Lạc vậy, rất chán ghét cảm giác bị người khác buộc chặt bên người.

Khương Dật Thần thấy cái ly cắm ống hút, nhớ lại cảnh cô cắn ống hút, ngước đầu nhìn anh.

Anh không nhịn được cười khẽ.

Khách sạn Ngôn Thiên.

1203.

Sinh nhật của nguyên chủ là ngày 3 tháng 12. Cho nên mỗi khi cô ấy đến khách sạn nào cũng đặt phòng 1203.

Tôn Hoa Hoa báo cho cô thời gian xong liền đặt phòng 1203 này, cô cũng không định thay đổi thói quen này.

Sau khi ra khỏi phòng tắm, Tô Lạc theo thói quen đặt một ly nước ở bên kệ đầu giường, giãn eo rồi bắt đầu lướt Weibo trước khi ngủ.

“Cặn Bã Lưu Uy” cũng đã bắt đầu hết hot. Bây giờ hot nhất là ảnh của Trình Tống khi xem show ở nước ngoài.

Tô Lạc lướt một hồi cũng lướt đến bình luận ở Weibo của mình. Một vài fan trung thành đòi phúc lợi, trong đó có một ID Cô Gái Hái Hoa bảo cô không được quên phát, nếu mỗi ngày đều phát thì càng tốt.

Cô trả lời Cô Gái Hái Hoa: Được, chị sẽ cố gắng.

Sau đó Tô Lạc liền chụp vài tấm ảnh, đăng kèm một đoạn văn bản.

——

Vừa mới diễn xong các bạn lại đòi ảnh chụp!

Đăng Weibo xong, Tô Lạc liền đi ngủ.

Ai biết sau khi ngủ dậy, Tôn Hoa Hoa nói với cô, cô lại lên hot search.

Tô Lạc vừa làm tóc vừa ngáp. Cô rất thích người khác làm tóc cho mình, thoải mái đến mức muốn ngủ đi.

Cô lại mò lên Weibo trong lúc rảnh tay, trên cùng là bình luận của một id quen mắt.

Cô Gái Hái Hoa: Aaaa, Lạc Lạc thật xinh đẹp! Lén giáo viên chủ nhiệm vào weibo, giờ có bị phạt cũng thấy vui!

Tô Lạc lại trả lời Cô Gái Hái Hoa: Đi học vào Weibo là không tốt, về sau đừng làm vậy nữa!

Lại trả lời bình luận thêm mấy fans nữa thì tạo hình của Tô Lạc đã làm xong, bây giờ cô phải đi thay quần áo.

Trang phục của《 Chạng Vạng 》 hơn nửa là do Tô Lạc tự chuẩn bị. Cảnh hôm nay là lúc Thẩm Mạnh gặp Thời Thải Nhi ở công ty.

Thời Thải Nhi là phó tổng của công ty, cho nên Tô Lạc chọn một chiếc váy dài đơn giản màu đen, phối hợp với mái tóc xoăn.

Mặc dù kiểu dáng của váy này có hơi bảo thủ nhưng Tô Lạc vẫn đem nó đến đây. Những đường cong của Tô Lạc ẩn hiện bên dưới lớp váy.

Thật ra lúc đầu cô muốn chọn một cái áo sơ mi, cởi hai cúc để lộ xương quai xanh, kết hợp với một chiếc váy đuôi cá. Nhưng kích cỡ của thân thể này quá khủng, ngực cup D mặc áo sơ mi thì không đẹp lắm.

Trên đường đi đến trường quay, Tô Lạc nhận không ít ánh mắt kinh ngạc của mọi người. Nếu bỏ qua túi khoai tây chiên trong tay cô thì cô chính là một mỹ nhân hiếm thấy.

Ánh mắt Khương Dật Thần đang còn kinh diễm thì ngay giây sau đó thấy Tô Lạc liếm liếm ngón tay thì phụt cười.

Tô Lạc liếc anh ta một cái, sau đó ném túi khoai tây vào thùng rác.

Hôm qua lúc ăn trưa, Khương Dật Thần cố ý ngồi bên cạnh cô, mấy lần định nói gì đó nhưng lại thôi. Tô Lạc cũng nhìn ra là 80% tên tiểu thịt tươi này muốn thảo luận kịch bản.

Khương Dật Thần không chủ động nói, Tô Lạc cũng làm bộ không biết. Cùng Tôn Hoa Hoa vừa nói vừa cười đem anh ta để sang một bên.

_________________