" Tiến về trước mười lăm bước."

Lúc này Mộ Ly đang cùng Dung Hoa ở trong trận pháp, bên trong trúc lâm vốn được hình thành một mê cung cùng mê huyễn cảnh, nó khác với bình thường mê cung chính một loại huyễn cảnh khó nhằn loại huyễn cảnh này sẽ khiến tâm thần tu sĩ trở nên rối loạn nếu không có một tinh thần thép sẽ khó lòng mà phá trận.

" Phía trước có cơ quan, sang phải ba bước sau đó tiến tới năm bước." Mộ Ly một bên sử dụng âm dương đồng một thúc dục Dung Hoa.

" Cẩn thận" Dung Hoa kinh hô.

Lúc này không biết từ đâu xuất hiện một con thanh xà to như thùng nước há mồm muốn nuốt chửng Mộ Ly.

" Tỉnh táo lại chỉ là huyễn cảnh." Lạnh băng thanh âm như chuông đồng đánh thức Dung Hoa.

Dung Hoa vốn thấy mãng xà sắp nuốt chửng hai nàng nhưng nghe được thanh âm liền đánh thức mình, nàng thở hỗn hển cảm kích Mộ Ly.

" Đa tạ hảo hữu."

" Đề cao cảnh giác nếu ngươi buôn lỏng tinh thần sẽ bị mê huyễn ảnh hưởng." Cảnh cáo nàng Mộ Ly lại tiếp tục lên đường.

Đi lanh quẩn trong mê trận trong hai canh giờ Mộ Ly cùng Dung Hoa đã rất mệt mõi, nhất là Mộ Ly, nàng không ngừng thúc dục âm dương song đồng khiến đôi mắt bắt đầu đau nhức.

" Chúng ta nghĩ ngơi một chút thôi" Dung Hoa đề nghị.

" Cũng tốt, nhưng luôn đề cao tinh thần tránh bị huyễn cảnh ảnh hưởng." Mộ Ly lúc này cũng đã mệt mõi đành ngồi xuống điều tức.

Điều khiển băng cơ ngọc cốt tâm pháp khiến tinh thần tỉnh táo lại sau đó vận chuyển linh khí quanh vùng mắt nhằm xoa dịu đau nhất.

Cảm thấy dần khoẻ mạnh Mộ Ly nhanh chóng thu công nhìn về Dung Hoa, lúc này nàng đã sớm tỉnh lại đang quan sát Mộ Ly.

" Ngươi đã tỉnh chúng ta tiếp tục thôi." Lấy lại tinh thần Dung Hoa hớn hở đi đến Mộ Ly.

" Chúng ta tiếp tục xuất phát, ta nghĩ cũng sắp ra mê cung rồi." Tiếp tục vận chuyển âm dương song đồng Mộ Ly tiếp tục đi về phía trước.

Một đường thuận buồm xuôi gió, lúc này.

" Aaaa, là bạch cốt" Dung Hoa hoản sợ nhìn dưới chân đầy đất khô lâu, nàng vốn là một tiểu công chúa ở bách hoa cung mặc dù tu vi cao nhưng lịch duyệt còn ít.

" Chỉ là bạch cốt cần gì phải sợ, ngươi nên nhớ ngươi là tu sĩ." Mộ Ly quét mắt về phía nàng, lại dỡ chứng bệnh công chúa, nhưng quả thật nhìn những khô lâu này Mộ Ly lại cảm thấy lạnh sống lưng, mặc dù đã xem qua tiểu thuyết cùng phim ảnh vốn đã tưởng trừng không sao nhưng khi chứng kiến ngoài đời thật lại khiến nàng lạnh sống lưng.

Vận chuyển âm dương song đồng Mộ Ly lại càng hoảng sợ hơn, vô số tử khí phát ra từ khô lâu, hai bên trúc lâm loé ra màu đen sát khi nặng nề, bổng một đạo mạnh mẽ sát khí ập tới.

" A " Mộ Ly lấy tay bụm mắt mình lại, Dung Hoa thấy nàng bổng dưng đau đớn thì chạy lại xem.

" Mắt, mắt ngươi chảy máu." Dung Hoa run run nhìn hai dòng máu chảy từ khoé mắt thấm ướt trên mặt nạ.

" Ta không sao, chỉ là do vận chuyển lâu quá thôi, nơi này không thể ở lâu chúng ta nên đi." Mộ Ly thấy nàng bắt đầu hoản sợ liền trấn an.

.............................................................................

" Tiến về trước nữa chúng ta sẽ thoạt khỏi trận pháp." Mộ Ly cùng Dung Hoa đã đi đến cuối đoạn mê cung.

" Thật sự, như vậy tốt quá chúng ta tiến lên thôi." Nghe thoát khỏi nơi đây Dung Hoa hai mắt liền sáng lên, thúc dục Mộ Ly đi nhanh về phía trước.

" Xoẹt." Bổng lúc này biến cố phát sinh, một căn trúc bén nhọn xé toẹt một góc áo trên người Dung Hoa.

" Chạy." Thấy tình cảnh trước mắt Mộ Ly hoản hốt thúc chạy, một căn trúc có thể nhẹ nhàng xé rách pháp y đủ thấy chúng sắc bén cở nào.

Dung Hoa lúc này còn đang hối tiếc pháp y bị xé thì bị một lực kéo đi về phía, Mộ Ly như u linh dùng quỷ dị tốc độ chạy nhanh nhất có thể.

Phía sau lưng hai nàng lúc này có vô số căn trúc bén nhọn mọc từ lòng đất đâm thẳng lên, như có linh tính những căn trúc không ngừng mọc lên truy sát hai nàng.

" Nhanh nhanh chúng sắp đến" Dung Hoa hoản hốt.

" Câm miệng" Mộ Ly nóng nảy bảo nàng câm miệng, nhanh chóng thúc dục thân pháp đến cực hạn, bởi vì phải mang theo một người nên tộc độ bị giảm xuống rất nhiều.

" Cẩn thận phía trước" Dung Hoa lên tiếng nhắc nhở. Lúc này ở phía trước bắt đầu xuất hiện một số căn trúc đâm thẳng lên, mặc dù không phải nhiều vô số như ở đằng sau nhưng đột ngột như vậy khiến tốc độ của hai nàng chậm đi rất nhiều.

" vụt" một căn trúc như chớp đâm thẳng phía trước nàng chỉ có ba tấc, chỉ thấy Mộ Ly lúc này nhẹ nhàng như múa mang theo Dung Hoa xoay người lách qua, lại dùng quỷ dị tốc độ tiếng nhanh về phía trước, phải nói một điều rằng với tốc độ này nếu dừng đột ngột hay lách mình để tránh thì cần phải điều khiển thân thể một cách thuần thục, một khi Mộ Ly có thể điều khiến cơ thể một cách tự nhiên, mỗi một bộ phận cơ thể có thể điều khiển thì lúc ấy tân bộ pháp sẽ tiến xa vượt bậc.

" Đã thấy lối ra, nhanh lên đạo hữu chúng sắp đuổi kịp" gần đến đích tốc độ mọc của chúng lại càng nhanh, phía trước trúc cũng mọc càng lúc càng nhiều khiến Mộ Ly có phần chật vật.

Nhìn phía trước làm từ trúc lối thoát Mộ Ly liền rùng mình, vận chuyển thân pháp đến cực hạn nàng cùng Dung Hoa bắn nhanh về phía trước.

" Phụp" lối thoát làm từ trúc tạo thành một hình tròn đâm thẳng vào chung tâm tạo thành một đóng kín môn lộ.

" Không xong chúng ta bị chặn." Dung Hoa thấy phía trước lối bị chặn đựng liền kinh hô.

" Toàn lực một kích, ngươi có hỗ trợ pháp thuật tăng lực tấn công." Mộ Ly hỏi.

" Ngươi định phá vỡ, nhưng chúng có thể phá vỡ phòng ngự pháp y." Dung Hoa cho nàng đang điên rồ, một luyện khí kỳ làm sao có thể phá vỡ một pháp y, trên thân pháp y của nàng có thể ngăn chặn một kích trúc cơ tu sĩ công kích, nhưng căn trúc lại có thể nhẹ nhàng phá vỡ nói vậy chúng có nhường nào cứng gắn.

" Không nên nói nhiều phía sau sắp đến." Nói tới đây Mộ Ly cõng Dung Hoa lên lưng, dùng lực thân thể chạy nhanh về phía trước. Lúc này trong cơ thể nhị khí bị nàng rút sạch vào song thủ, ngay cả thần hồn nhật nguyệt nhị khí cũng bị rút đi. Chỉ thấy song thủ Mộ Ly hình thành dài sáu tấc hư ảnh song trảo.

" Nhanh." Nghe nàng thúc dục Dung Hoa liền nhanh chóng bấm pháp quyết, chỉ thấy một số điểm sáng phát ra từ ấn ký dung nhập vào song thủ.

" Được rồi liều một phen." Mộ Ly nhìn trước mắt bịt kín môn lộ ánh mắt kiên định đứng lên.

" Miêu Trảo, Nhật Nguyệt Tranh Uy."

Tiếng gầm vừa dứt song thủ loé lên chói mắt quang hoa, Mộ Ly thừa thề đánh về phía bị đóng môn lộ.

" Keng." Tiếng kim loại chói tai không ngừng vang lên.

" Phá cho ta".

P/s: chiều hoặc tối sẽ có chương, kích thích mọi người tí hehe, chương sau sẽ nói về át chủ bài của Mộ Ly sau này. ^.~