Sáng sớm ngày thứ hai, lúc nàng tỉnh lại chỉ cảm thấy toàn thân đau đớn khó nhịn, xương cốt như là muốn gãy. Mở mắt ra, chứng kiến hoàn cảnh lạ lẫm, đột nhiên nhớ tới tối hôm qua chuyện đã xảy ra, lòng của nàng lập tức rơi vào Địa Ngục.

Cửa gian phòng bên cạnh, túi xách của nàng rơi trên mặt đất, bên trong túi điện thoại nhấp nháy rung hát bài "Nghĩ tới ngươi 0 giờ lẻ một phân" .

Nàng xông vào buồng vệ sinh, vòi nước mở tối đa, hi vọng dùng nước ấm cọ rửa thân thể đã không hề thuần khiết do đêm qua bị cưỡng bức. Tiếng khóc gào bị dìm ngập tại tiếng nước ào ào.

Mãi cho đến khàn cả giọng, nàng cảm giác được hô hấp càng ngày càng khó khăn, mới chậm rãi từ trong phòng tắm leo ra, đem quần áo tối hôm qua bị bong ra từng màng chật vật mặc vào, nàng cắn cắn môi, nếm đến một tia mùi máu tươi, đầu lập tức thanh tỉnh không ít. Đi tới cửa nhặt lên túi xách, lấy ra điện thoại bên trong, trên điện thoại hiện ra, mười cuộc thoại nhỡ, toàn bộ đều là Trương Tuấn gọi.

Cuống họng đã khóc đến đau , nàng soạn một cái tin nhắn làm cho hắn yên tâm , cầm lấy điện thoại, dựa vào cạnh cửa ngồi dưới đất ngẩn người.

Không biết ngồi bao lâu trên mặt đất, đầu của nàng thủy chung là trống rỗng. Nàng không biết đi ra cánh cửa này về sau nàng nên đi con đường nào.

Cùng bạn trai Trương Tuấn đã đính hôn, chỉ là bởi vì Trương Tuấn trong nhà điều kiện ưu việt, cha mẹ của bọn hắn đối với nàng có chút bắt bẻ, cho nên làm cho bọn họ một năm sau lại kết hôn.

Nếu để cho bọn họ biết rõ hiện tại đã xảy ra chuyện như vậy, phỏng chừng nhà bọn họ vô luận như thế nào cũng không tiếp thu được . Bởi vì khi thời điểm ở cùng Trương Tuấn một chỗ, Liền Tịch Tịch đều phi thường cố gắng bảo trì quan hệ thuần khiết giữa hai người, nàng là một nữ nhân truyền thống , trân quý nhất chính là lần đầu tiên, nàng nhất định phải lưu cho lão công của nàng. Cho nên đến bây giờ , Trương Tuấn cơ bản cũng chỉ lôi kéo bàn tay nhỏ bé của Liền Tịch Tịch , ngẫu nhiên hôn nhẹ khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng.

Kỳ thật nhiều khi, Liền Tịch Tịch cũng biết rõ nàng đối Trương Tuấn có một ít hà khắc, khi nàng cõi lòng đầy áy náy nhìn Trương Tuấn bộ dạng biểu lộ muốn ngừng mà không được , Trương Tuấn đưa cho nàng một nụ cười làm cho nàng an tâm, cũng ôn nhu đối với nàng nói: "Ta chính là thích ngươi như vậy rụt rè, yên tâm, ta có thể lý giải."

Khi bản thân mình cho rằng có khuyết điểm gì đó, tại một người khác trong mắt lại thành ưu điểm, bởi vậy có thể thấy được, người kia yêu thật là sâu đậm .

Ngày đó, nàng một mực ngồi ở công viên đến chiều tối , người bán hàng đi lên quét dọn vệ sinh, nàng mới đột nhiên phục hồi tinh thần lại.

Khách sạn này là khách sạn năm sao , theo lầu 31 nhìn ra bên ngoài xem cảnh hồ, đặc biệt là Mellie (?), bất quá, nàng hoàn toàn không có tâm tư đi thưởng thức.

Mang theo túi xách, giống như cái xác không hồn bước ra khách sạn một cách bình thường, bên ngoài trong không khí xen lẫn khói xe của xe hơi , làm cho nàng cảm thấy một hồi chán ghét.

Quẹo phải 200m, Trương Tuấn vì nàng thuê thân nhà trọ đơn độc, đè xuống mật mã mở cửa, đi vào thang máy, lầu mười sáu, nàng hiện tại lại ở độ cao.

Xuất ra cái chìa khóa, mở cửa, sau đó đóng cửa, cả động tác thuần thục mà cơ giới, ánh mắt của nàng thủy chung là một mảnh tro tàn, không có nửa điểm sáng rọi.

Đi vào phòng khách, đem mình ném vào sô pha, nước mắt lại không thể ức chế chảy ra.