Trên đường lái xe về nhà, tỉnh thần của Huyên Huyên rất tốt còn Vũ Đồng và Khả Hinh thì đã ngủ rồi.

Vê đến nhà, đưa Vũ Đồng và Khả Hinh lên tầng ba để ngủ. Huyên Huyên thì bò chơi trên nệm ở khu vui chơi tầng hai.

Ông Tần và bà Tần đang ngõi trong phòng khách tầng hai nói chuyện phiếm.

Bà Tân nói với ông Tân rằng mấy ngày nay đơn đặt đồ ăn càng ngày càng nhiều, tủ lạnh sắp không còn chỗ để chứa đồ đông lạnh nữa rồi.

Ba ứng dụng Mười Ái Đoàn, Meituan Ưu Tuyển và Hưng Thịnh Ưu Tuyển đều dùng để đặt mua thịt thà và gà vịt cá tươi các loại. Trước khi gửi cho khách hàng cần phải để trong tủ động cho lạnh hoặc đông đá lại nếu không mùa hè trời nóng rất dễ bị hỏng.

Đồ ăn đã biến đổi vị, không chỉ bị trả hàng mà còn dẫn đến việc khách hàng không còn mua hàng ở chỗ bọn họ nữa.

Chuyện này là một việc vô cùng quan trọng, đợi đến khi kho hàng bị quá tải mới để ý đến thì không kịp nữa rồi. Vậy nên lúc ngồi tán gẫu bà Tân mới nói chuyện này với ông Tần.

Tân Lãng nói: “Mẹ, mẹ mua cái tủ lạnh lớn hơn đi.”

“Còn chuyện trùng tu mộ cho ông bà thì cha có. thể coi thời gian thích hợp rồi tìm người làm.”

Nói rồi Tân Lãng lấy điện thoại ra gửi cho mẹ mình hai trăm ngàn.

Trên đường về nhà, cha đã nói với hắn việc sửa hai mộ phần phải tốn hơn 100 ngàn.

Lần trước hẳn cũng gửi cho mẹ mình 200 ngàn, nhưng tiền đó là cha mẹ để dành cho lúc hắn và Tô Thi Hàm quay về Thượng Hải, sẽ dùng làm bao lì xì tặng cho Thì Hàm.

Khắp nơi trong nhà đều cần đến tiền, nên Tần Lãng gửi cho mẹ mình thêm 200 ngàn.


Để trong tay cha mẹ có tiền dư dả một chút thì tốt hơn.

Bà Tân nhận được thông báo, thấy con trai lại gửi cho mình 200 ngàn. Bà nói vậy là quá nhiều, 100 ngàn là đủ rồi.

Lần trước mua nôi xong vẫn còn dư lại hơn 80 ngàn, từng đó tiền đã dư để mua tủ lạnh rồi.

Tần Lãng bảo mẹ hẳn cứ giữ lấy: “Con trai của mẹ bây giờ rất biết kiếm tiền đó.”

Hắn biết nếu hẳn chuyển nhiều hơn nữa thì mẹ. hắn chắc chắn sẽ không nhận, 200 ngàn coi như phù hợp.

“Được rồi! Nhưng lần sau không cần chuyển cho cha mẹ nhiều tiền như vậy đâu. Con và Thi Hàm chỗ.

.. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.

.. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé

nào cũng cần dùng tiền, hơn nữa con không được tiêu xài phung phí tiền của mình, phải để Thi Hàm giám sát con mới được. Đợi đến khi hai đứa đi đăng ký kết hôn, còn để tiền đó mà mua nhà ở Thượng Hải. Mẹ đã xem qua rồi, nhà ở Thượng Hải phải có giấy kết hôn mới mua được”

Mặc dù con trai nhà mình vừa nhận được đơn hàng lớn tận 20 triệu, nhưng dân buôn bán thì tiền căm tới tay mới là tiền của mình. Tương lai không ai biết trước được điều gì.

Nhất là sau khi phá sản, bà Tân đã biết được tầm quan trọng của đồng tiền.

Lúc ông bà nội qua đời, bà cùng ông Tần vô cùng tự trách. Hai ông bà cụ đã vất vả cả một đời nhưng đến khi qua đời hai người lại không thể làm tang lễ thật lớn cho họ được. Thậm chí ngay cả mộ phần cũng không xây đàng hoàng nổi.

Tân Lãng gật đầu nói: “Được”


Trong tay có tiền, hẳn và Tô Thi Hàm đúng là không thể cứ đi thuê phòng ở ngoài mãi được. Tốt nhất vẫn nên mua cho mình một căn nhà thì hơn.

Trong nhà còn có ba đứa nhỏ, sau này cha mẹ hắn ở một phòng, cha mẹ vợ ở một phòng, hẳn và Thí Hàm ở một phòng. Gòn phải có thêm thư phòng cùng với phòng điêu khắc để hân làm việc, tối thiểu nhất là phải có tám phòng.

Ít nhất cũng phải từ 300 mét vuông trở lên.

Dựa theo giá nhà đất Thượng Hải thì khu Hoàng Phổ thì tầm 130 ngàn một mét vuông. Khu Tĩnh An 90 ngàn, khu Từ Chuyển 95 ngàn. Bọn họ ở khu Mẫn Hành gần trường học thì tăm 57 ngàn. Một căn nhà 800, vuông, tính cả giá nhà cả thuế thì lên đến 20 triệu.

Trước kia không muốn mua nhà thì không sao, bây giờ nghe mẹ nhắc tới chuyện mua nhà ở Thượng Hải, Tân Lãng cũng ngẩn cả người.

Thầy dạy lịch sử từng nói, người bình thường muốn mua nhà cảm rễ ở Thượng Hải là vô cùng khó khăn.

Đơn hàng 20 triệu này hẳn nhận, hắn sẽ điêu khắc tốt cái bình phong để cho khách hàng vừa lòng, tranh thủ lần này tạo ra chút danh tiếng.

Không quan trọng là điêu khắc gỗ hay là điêu khắc hạt, danh tiếng trong ngành điêu khắc là vô cùng trọng yếu.

Bà Tân cùng Tân Lãng và ông Tần, còn có Tô Thi Hàm thương lượng xem nên mua loại tủ lạnh nào thì tốt. Trước kia bà Tân mua tủ lạnh second-hand 200L vô cùng đẹp với giá chỉ có 500 tệ.

Nhưng mà nó đông đá vô cùng nghiêm trọng, mà bên ướp lạnh hiệu quả cũng không được tốt cho lắm. Thịt không thể để quá năm tiếng, để quá lâu thì rất dễ bị biến vị. Nếu có khách hàng đặt đồ giao trễ thì bà phải mang đồ ăn của họ lên tủ trên lau của nhà mình để ướp lạnh mới được.

Tô Thi Hàm vừa nghe bà Tân nói đến chuyện tủ lạnh thì đã bắt đầu mở di động ra tra thử. Bây giờ cô đưa một danh sách các tủ lạnh cô cảm thấy ổn tới cho Tân Lãng và ông bà Tân xem thử.

Cô giới thiệu: “Mua Haier để làm lạnh rất tốt, nếu chú mở quầy ướp lạnh giữ tươi là thích hợp nhất. Dung ích là 989L, có thể nói là rất lớn. Làm lạnh tưần hoàn 360 độ, có thiết kế đèn LED vừa hiệu quả lại vừa tiết kiệm năng lượng. Hơn nữa không phải loại thiết kế dùng flo để làm lạnh, nên không lo lắng xảy ra tình huống rò rỉ flo, cũng không căn phải nạp flo”


“Đây là nhãn hiệu lớn, dịch vụ sau bán hàng của Haier cũng tốt và rất đảm bảo. Nhưng mà loại này so với giá mặt bằng chung của tủ lạnh thì cao hơn một chút. Hiện tại nó đang có chương trình khuyến mại, con nhìn thử, nếu áp dụng tất cả các phiếu giảm giá thì giá của nó chỉ là 8 ngàn."

“Giá tiền này cháu cảm thấy rất thích hợp. Bởi vì chú dì làm bên ngành nghề thực phẩm, người mua hàng vô cùng xem trọng chất lượng tủ lạnh của cửa hàng. Tủ lạnh tốt thì bọn họ cảm thấy cho dù lấy đồ ăn muộn thì đõ ăn vẫn còn tươi mới như cũ. Mà dung tích lớn như này, ngoại trừ đông lạnh hàng, có thể bỏ toàn bộ rau dưa trái cây vào bày thành một gian hàng cũng. rất đẹp, mà cũng có tác dụng giữ cho rau củ tươi hơn”

“Mua cái tú lạnh này xong, lại có hiệu ứng truyền miệng cháu tin qua một thời gian nữa tình hình buôn bán của chú và dĩ sẽ tốt hơn nữa.”

Ban đầu bà Tân còn thấy giá tiền này quá đắt.

Bọn họ mới bắt đầu buôn bán đồ ăn hơn nửa tháng nay, trên ba ứng dụng tổng cộng thu được hơn 5 ngàn tiền hoa hồng.

Mua một cái tú lạnh 8 ngàn thì lợi nhuận của bọn họ coi như đi vẽ không, nhưng bà Tăn cảm thấy lời của Tô Thi Hàm nói rất đúng.

Bởi vì không chỉ có một mình nhà bà buôn bán đồ ăn mà còn có những nhà khác nữa. Mọi người đều buôn bán mặt hàng giống nhau nên cạnh tranh là điều tất yếu.

Nếu tủ lạnh nhà bà tốt và đẹp nữa thì vừa khiến khách chú ý đến mà vừa làm cho họ yên tâm. Mặc dù mua đồ ăn trên app sẽ rẻ hơn so với đi chợ, nhưng. người mua không những muốn rẻ mà còn muốn đồ ăn phải tươi mới.

Bà Tân nghĩ xong gật đầu nói: “Vậy thì nghe Thi Hàm đi. Mua cái tủ lạnh này mẹ cũng thấy nó rất đẹp.”

“Tần Lãng! Ông xã, hai người cảm thấy cái tủ lạnh này thế nào?"

Mặc dù bà Tân đã ưng ý nhưng vẫn muốn xem thử ý kiến của chồng con mình ra sao.

Tân Lãng không có ý kiến gì, Tô Thi Hàm nói đúng. Đầu tư ở giai đoạn đầu, đợi đến khi lượng khách hàng tăng lên thì giai đoạn sau lợi nhuận có thể lấp được vốn và lợi nhuận.

Ông Tân cũng nghĩ như vậy.

“Thi Hàm, cháu mua giúp dì được không? Dì chuyển tiền cho cháu” Bà Tân cười ha hả nói, tiếp đó lấy điện thoại ra tính chuyển tiền cho Tô Thi Hàm. Tô “Thi Hàm bèn đề tay bà Tân lại, nói: "Dì! Cháu có tiền Tân Lãng cho.”

“Dì không cần phải chuyển tiền cho cháu đâu.


Tần Lãng cũng nói thêm: “Mẹ, mẹ không cần chuyển đâu. Tám ngàn đó là một phần tâm ý của Thi Hàm, hai người nhận lấy đi.”

Bà Tân nhìn ông Tân, thấy ông ấy gật đầu với mình một cái thì bà mới cười cười không nói gì thêm. nữa.

Tô Thi Hàm lên mạng đặt tủ lạnh rồi điền địa chỉ. Bởi vì đây là cửa hàng chuyên doanh trên trang thương mại điện tử, họ có dịch vụ giao hàng nhanh. Cho nên. ngày kia sẽ có người giao tủ lạnh tới và lắp đặt.

Bà Tân cảm thấy vui vẻ, mới đặt hàng mà ngày kia đã có thể giao đến, mua hàng online thật là thuận tiện.

Giải quyết chuyện quan trọng xong mọi người đều rất thoải mái. Huyên Huyên hơi buồn ngủ, há miệng ngáp một cái.

Tô Thi Hàm ôm cậu bé lên tầng trên nghỉ ngơi

Tới trên lầu, cô đặt Huyên Huyên vào trong nôi, đắp kín chăn cho nó.

Sau đó cô quay sang kiểm tra Vũ Đồng cùng Khả Hình. Bỗng nhiên cô phát hiện hai bé có điều gì đó không bình thường, cô vội vàng gọi Tân Lãng tới.

“Tân Lãng! Anh xem Vũ Đồng và Khả Hinh thế nào. Hai con nhìn không có tỉnh thăn gì cả”

“Ngủ không yên chút nào, thỉnh thoảng lại đưa tay lên mặt cào cào, đầu ngọ nguậy qua lại. Miệng cũng mím lại như là đang mơ thấy ác mộng vậy”

“Không tố Vũ Đồng sốt rồi, trán của con nóng quá”

Tần Lãng vội vàng đặt tay lên trán bé cưng, quả nhiên là nóng bừng bừng,

Mà người cũng đổ rất nhiều mồ hôi, khuôn mặt nhỏ đã đỏ hết lên.

“Đừng hốt hoảng! Để anh đo nhiệt độ thử xem” Nói rồi Tân Lãng bước nhanh đi lấy nhiệt kế, đồng thời gọi bà Tần lên xem hai đứa nhỏ.

“Tân Lãng! Trán của Khả Hinh cũng rất nóng, nó cũng sốt rồi.” Tô Thi Hàm cuống đến phát khóc.