Buổi tối, Tần Lãng làm thịt nướng ở vườn sau. Hắn nghĩ đến Tô Thi Hàm vẫn còn đang cho con bú, cho nên Tăn Lãng cố ý chọn cho Tô Thi Hàm xiên thịt bò, thịt dê, cùng với cá nướng không có quá nhiều đầu mỡ.

Hơn nữa nguyên liệu nào hắn cũng cho ít đầu, ít muối, ít ớt.

Lúc nướng, hắn cũng hết sức lưu ý đến lửa, đến khi đồ ăn chín đều.

Sau khi nướng xong, hẳn cố tình bày ra đĩa rồi sau đó đậy nắp để giữ ấm.

Bạch Tư Tư và Phương Tuấn Minh vây quanh Tần Lãng, đi theo Tân Lãng học nướng thịt

Trong lúc nướng, Phương Tuấn Minh chảy nước miếng mấy lần. Tiếp đó quấn lấy Tần Lãng xin một xiên đồ nướng để ăn cho đỡ thèm.

Tần Lãng mim cười, nướng một xấp dày xiên thịt bò để cho Phương Tuấn Minh và Bạch Tư Tư ăn trước.

Sau khi hai người ăn xong cảm thấy rất vừa lòng thỏa ý.

Phương Tuấn Minh so với Bạch Tư Tư vui vẻ hơn nhiều, hắn giơ ngón tay cái khen ngợi nói: "Anh rể! Tay nghề nướng thịt của anh thật sự là tuyệt vời! Ăn rất ngon! Anh là số 1”

Người sống nội tâm như Bạch Tư Tư cũng phải gật đầu đồng ý.

Lúc này cửa sổ tầng hai bị đẩy ra, Phương Nhã Nhàn thò đầu ra ngoài, cười một tiếng hỏi phía dưới lầu: "Tần Lãng! Nướng thịt xong chưa? Cô chú và mọi người đều nói phải đem toàn bộ cửa số đóng lại mới được. Nếu không, ngửi thấy mùi thịt nướng bay lên mọi người không thể chuyên tâm đánh bài được.”

Phương Tuấn Minh hướng trên lầu hô: “Dì đừng nóng vội, anh rể một mình nướng không thể nướng nhanh như vậy. Mọi người chịu đựng một chút, con cùng Tư Tư cũng hỗ trợ nướng”

Tô Vĩnh Thắng cũng thò đầu ra, lớn tiếng hô: "Đừng, Phương Tuấn Minh! Cháu nướng để chơi thôi, nướng để riêng ra mà tự mình ăn, chúng ta muốn ăn đồ của Tân Lãng nướng.”


"Dượng à! Dượng đang ghét bỏ tay nghề của cháu sao. Cháu ngay lập tức sẽ bái anh rể làm thầy, học được tỉnh hoa nướng thịt của anh rể, để cho mọi người nhìn cháu với cặp mắt khác!" Phương Tuấn Minh hô.

Trong nhà thật sự rất náo nhiệt.

Đêm nay, mọi người ăn đồ nướng của Tần Lãng khen không dứt miệng, nhất là Phương Viêm. Ông trách cứ Phương Nhã Nhàn vì lần trước Tần Lãng tới nhà bà câu được con cá nặng hơn mười mấy ký, hơn nữa còn làm một buổi tiệc cá, vậy mà bà không gọi điện rủ ông đến ăn cùng.

Làm ông mất đi một buổi tiệc ngon lành như thế!

Phương Nhã Nhàn mim cười nói là nhà Phương Viêm ở quá xa. Ở Thâm Quyến mà lái xe tới thì phải mất hơn hai tiếng đồng hồ.

Phương Viêm nghiêm mặt nói: "Hơn hai giờ là xa sao? Vì để ăn đồ ăn do Tân Lãng làm, cho dù là trèo thiên sơn vạn thủy cũng đáng giá nha!"

"Mọi người xem tôi nói có đúng hay không?”

"Ha ha, đúng vậy! Hơn nữa, Vĩnh Thắng, Nhã Nhàn, hai người tới nhà Tần Lãng sớm như vậy, có phải là muốn ăn đồ ăn do Tần Lãng nấu hay không?” Cô hai nhà họ Tô cười nói.

Tô Vĩnh Thẳng cười nói: “Chị hai! Chị thật thông minh, điều này mà chị cũng biết”

Đêm nay, nhà họ Tân quả thật rất náo nhiệt.

Thèm đồ nướng đã lâu cuối cùng Tô Thi Hàm cũng được ăn một bữa thịt nướng sảng khoái. Buổi tối trước khi đi ngủ, Tô Thì Hàm thấy Tân Lãng còn đang làm việc trong phòng, cô đứng dậy hỏi: “Tần Lãng! Mười một giờ rồi, đi ngủ thôi. ”

"Được! Em đi ngủ trước đi, anh sẽ làm xong sớm thôi." Tần Lãng kích chuột, ánh mắt nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính.

Tô Thi Hàm xuống giường, cô đến tủ để đồ rồi pha một ly sữa ấm.


Sau đó đi qua bức bình phòng, phía sau là phòng đọc sách.

“Tần Lãng! Anh uống một ly sữa đi.”

"Được!" Tần Lãng gập máy tính xách tay lại, mỉm cười nhận lấy ly sữa Tô Thi Hàm đưa tới

Tô Thi Hàm nghĩ hoặc, vì sao khi cô vừa tới thì Tân Lãng lại gập máy tính xách tay lại, bình thường Tân Lãng không có thói quen gập máy tính lại.

Máy tính xách tay của Tân Lãng sẽ luôn mở ra, cho dù là có tắt máy thì cũng không có gập lại. Như vậy sẽ thuận tiện cho lăn sau sử dụng, mở ra là có thể dùng được ngay.

Nhưng lần này, Tân Lãng lại gập máy tính lại.

Chẳng lẽ có điều gì không muốn cho cô nhìn thấy?

Cô khẽ nhíu hàng lông mày xinh đẹp.

Suy nghĩ một lúc cô nghĩ hoặc hỏi:" Tần Lãng Anh vừa nhìn cái gì vậy? ”

Điều duy nhất cô có thể nghĩ đến lúc này, chính là bộ phim ngắn lần trước!

Nói đến chuyện này, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của cô lập tức đỏ lên, cô trừng mắt nhìn Tần Lãng một cái.

Tân Lãng bị vợ trừng mắt một cái, sửng sốt một chút sau đó cười nói:" Làm sao vậy? Làm sao vậy?"


Hắn đứng lên, thân người cao lớn lập tức bao trùm lấy Tô Thi Hàm nhỏ nhắn, rồi ôm vào trong lồng ngực của hẳn.

Tô Thi Hàm nhất thời cảm giác được trái tim mình đập nhanh hơn.

"Không có gì! Không có gì! Em... em đi ngủ đây, anh cũng nhanh chóng đi rửa mặt rồi đi ngủ đi” Nói xong, Tô Thi Hàm xoay người muốn chạy trốn.

Tần Lãng từ phía sau ôm cô vào lòng, vùi đầu vào cổ cô. Hẳn ngửi thấy mùi sữa trên người cô tỏa ra bởi vì cho con, hắn hít một hơi thật sâu, thoải mái nhắm mắt lại giọng khàn khàn cười nói: "Anh không nhìn cái gì, anh đang chuẩn bị một bất ngờ. Ngày mai thì em sẽ biết.

Nhưng mà, Thi Hàm! Có phải là em đang nghĩ đến cái gì không?"

"Nhìn thấy cái gì mà em lại liên tưởng đến cái kia?"

"Hà?"

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tô Thi Hàm lại đỏ lên, thiếu chút nữa cần vào đầu lưỡi của mình, sao cô lại liên tưởng đến cái kia chứ?

Ngày hôm sau, Tần Lãng và Tô Thi Hàm tổ chức tiệc đính hôn.

Tô Vĩnh Thẳng đã tính toán ngày tốt cho tiệc đính. hôn này, tiệc được tổ chức vào lúc 11 giờ 56 phút.

Ông bà Tần đi đến khách sạn trước.

Đại sảnh khách sạn bày một cái bàn được phủ lên bởi một chiếc khăn đỏ, bên cạnh bàn để ảnh của Tân Lãng và Tô Thi Hàm đang mặc lễ phục.

Đứng bên cạnh bàn là Cô cả nhà họ Tân, bà cùng với nhân viên phụ trách việc đánh dấu và nhận bao lì xì.

Ngoại trừ Cô hai nhà họ Tân không được mời đến tham dự thì Cô ba, Cô tư cùng với các mợ đều đến phụ giúp công tác chuẩn bị

Lúc này Tân Lãng và Tô Thi Hàm đang ở nhà mặc. xong lễ phục và trang điểm.


Tân Lãng nhìn trong gương thấy Tô Thi Hàm đã trang điểm xong, hẳn nhịn không được bèn nói: "Bà xã Em thật đẹp!"

“Ba hoa!"Tô Thi Hàm xinh đẹp khẽ đẩy Tân Lãng một cái.

Lúc này điện thoại di động của Tần Lãng vang lên, là bà Tân gọi điện thoại đến, hỏi Tăn Lãng và Tô Thi Hàm bao giờ thì đến.

"Được! Bọn con bên này xong rồi lập tức tới ngay." Nói xong, Tần Lãng cúp điện thoại.

Các bé cưng đã đi trước cùng với Tô Vĩnh Thẳng đến nhà hàng

Tân Lãng và Tô Thi Hàm nhẹ nhàng đi đến, trên xe chở chuyên gia trang điểm cùng nhiếp ảnh gia, còn có thợ quay phim, bọn họ cùng nhau tiến về khách sạn. (PS: Người trang điểm và nhiếp ảnh gia và người quay phim đều là phụ nữ)

Xe đến khách sạn, Tần Lãng và Tô Thi Hàm vừa xuất hiện, ngay lập tức khiến họ hàng hai bên đều rất kinh ngạc.

Họ hàng thân thích đều đã đến từ sớm.

Nhất là họ hàng của Tô Thi Hàm, bọn họ trực tiếp ở lại trong khách sạn này. Cho nên sau khi ăn sáng, mọi người đã ở đây đi dạo.

Phương Tuấn Minh không khỏi thốt lên:" Anh ể thật đẹp trai! Thật sự quá đẹp rồi"

Trước ngày hôm nay, mặc dù cậu ta cảm thấy Tân Lãng rất đẹp trai, nhưng vẫn cảm thấy người đẹp. trai nhất thế giới vẫn là cậu ta.

Nhưng giờ khắc này, Tân Lãng mặc lên bộ vest đen kết hợp áo sơ mi trắng cùng giày da màu đen, còn có cà vạt đỏ tô điểm. Giống như là có ánh đèn sân khấu chiếu lên còn có hiệu ứng nhạc riền.

Quá đẹp trail!

Vẻ đẹp trai bá đạo thế này, khiến cậu ta không thể không chấp nhận phải lùi về vị trí thứ hai!

Bạch Tư Tư cũng kinh ngạc nói: "Anh rể hôm nay thật sự rất đẹp trai nha! Chị họ cũng rất xinh đẹp. Hai người đúng là trai tài gái sắc, cực kỳ xứng đôi”