“Ha ha, hòa bình chia tay sao? Phải vậy không? Lúc đó, cả lớp nhiều người như vậy điều thấy, tôi nhớ dường như không phải dáng vẻ như vậy nhỉ? Tôn Húc. cười lạnh nói.

Ánh mắt Triệu Lộ Lộ chợt lộ vẻ luống cuống.

Chu Kỳ nhìn Lưu Thiên Dật, vẻ mặt cười tựa như không nói: "Người anh em! Mặc dù là tìm người yêu, nhưng cũng phải cảnh giác một chút. Tuy nói chỉ là yêu đương không nhất định sẽ kết hôn, nhưng mà tính cách vẫn rất quan trọng, dù sao gần son thì đỏ mà gần mực thì đen nha”

“Đúng thế! Người anh em, cậu yêu đương thì căn phải làm rõ rằng một chút. Chính mình là thực sự yêu thương hay là đối phương chỉ đang xem mình là thế thân!" Dương Bân cười nói.

Lưu Thiên Dật nhíu mày, không vui nói:" Các cậu cuối cùng là có ý gì? Mau đem những lời vừa rồi nói rõ ra!"

Triệu Lộ Lộ thấy bạn trai sắp tức giận, lập tức. cũng không lo được nhiều như vậy. Chỉ sợ ba người này đem sự tình kế ra hết, nên lúc này lập tức trở mặt

nổi trận lôi đình nói: “Ba người các cậu có bị bệnh không!"

“Tôi và Tân Lãng đã chia tay, bây giờ cùng bạn trai đang rất tốt, mấy người các cậu sao không xem lại bản thân mà tìm chỗ nào tự an ủi nhau đi, tìm bạn trai của tôi nói nhảm làm cái gì!”

Dương Bân cười lạnh một tiếng, nói: "Kích động như vậy làm gì hả Triệu Lộ Lộ, bình thường không làm việc trái với lương tâm, nửa đêm không sợ quỷ gõ cửa. Cô càng phản ứng nhanh vậy thì càng chứng minh là trong lòng cô có quỷ. Tuy nhiên, chúng tôi ngược lại là rất cảm ơn cô đã cùng anh Lãng chia tay!”

“Đúng thế! Sau khi anh Lãng cùng cô chia tay, cuộc sống bây giờ phải nói là vui vẻ và sung sướng, không chỉ có bạn gái hoa khôi xinh đẹp. Hơn nữa, còn mở cửa hàng, thực sự là sự nghiệp tình yêu gia đình, cả ba thứ đều bội thu!”

“Chị dâu hoa khôi của chúng tôi không chỉ có xinh đẹp, mà còn mang đến tài lộc đồi dào. Anh Lãng cùng chị dâu đến với nhau, may mắn mang thai ba còn chưa nói đến mà sự nghiệp đã rất khởi sắc. Quả nhiên! Tìm được một cô gái tốt đối với con trai mà nói, đúng là rất quan trọng nha!”


Ba người bọn họ kẻ xướng người hoạ chỉ sợ là nói còn chưa đủ. Đúng lúc này, Dương Bân lấy ra ảnh chụp lúc sáng, lúc này cửa hàng còn rất náo nhiệt. Tại cửa ra vào có một hàng dài khách, bên cạnh còn có ba đứa bé bảo bối rất dễ thương của Tần Lãng.

“Nhìn kĩ thì ba đứa bé của anh Lãng nhà chúng ta thực sự rất dế thương!"

“Hôm nay tiệm của anh Lãng đúng là cực kỳ náo nhiệt, về sau nhất định có thể kiếm nhiều tiền!"

“Chị dâu thực sự là ngôi sao may mắn của anh Lãng!”

Lưu Thiên Dật sắc mặt đen lại, nghe xong nhiều lời như vậy. Nếu mà hắn không hiểu ý tứ của đối phương, vậy thì hẳn dúng là người ngu!

Lúc này, hẳn đứng lên quay người đi cũng không. để ý tới Triệu Lộ Lộ đang ở bên cạnh.

Triệu Lộ Lộ thấy hẳn bước đi lập tức nóng nảy: đứng lên, rồi trừng mắt liếc nhìn ba người Dương Bân, tiếp đó lập tức chạy đuổi theo.

Nhóm Dương Bân nhìn thấy Triệu Lộ Lộ không ngừng lôi kéo Lưu Thiên Dật, thế nhưng là Lưu Thiên Dật một lần rồi lại một lần đẩy tay cô ta ra. Triệu Lộ Lộ còn không ngừng giải thích cái gì đó, nhưng mà Lưu Thiên Dật thì mặt mày xám xịt.

Thấy cảnh này, ba người Dương Bân bọn hắn đấm lên bàn một phát rồi nở nụ cười.

“Ha ha ha! Sảng khoái, thực sự là quá sung sướng!"

"Nhìn Triệu Lộ Lộ như bây giờ, trong lòng mình thực sự sảng khoái!"


“Cô ta lúc trước đổi xử với anh Lãng của chúng ta như vậy, bây giờ chắc là đang hối hận!”

Lúc 7h tối, Tô Thi Hàm cùng dì Vương mang theo các con đến đưa cơm cho Tân Lãng. Ngày đầu tiên khai trương cửa hàng, cho đến tận lục này trong tiệm vẫn có không ít người đến.

Tô Thi Hàm vừa đến, lập tức thay Tân Lãng làm thu ngân để cho hẳn đi ăn cơm.

Tân Lãng ngồi ở phòng nghỉ ăn bữa tối, từ trưa đến giờ hẳn không được thấy lũ nhóc.

Ba tên nhóc nhỏ đều đã tỉnh dậy, nhìn thấy Tân Lãng trước mặt lập tức bắt đầu vui vẻ cùng hẳn giao. lưu

Ngôn ngữ trẻ con y y nha nha vang lên, mặc dù

Tân Lãng một chữ cũng không hiểu. Nhưng mà lũ nhóc lại nói say sưa vui vẻ.

Tần Lãng nhìn bọn nhóc mỉm cười, thỉnh thoảng còn đưa tay ra cùng bọn nó tương tác.

Sau khi ăn cơm xong Tần Lãng dẫn bọn nhỏ đến quầy thu ngân, Tô Thi Hàm ở một bên thì thu ngân còn Tân Lãng bên cạnh đùa giỡn với bọn nhỏ.

Bọn nhỏ nhìn theo động tác của mama, mắt to chuyển động linh hoạt. Nhìn bọn chúng đáng yêu đến mức không ai là không muốn cưng chiều.

Lúc tính tiền các sinh viên đều phải nhìn bọn nhóc vài lần.


“Ông bà chủ! Con của hai người quả thật là rất đáng yêu!”

“Tựa như mấy đứa nhỏ trên TV, nếu là đi quay thì là ăn ảnh tuyệt đối!”

Tô Thi Hàm vội vàng nhìn qua bọn nhóc đang giả vờ ngây thơ, ngẩng đầu lên nói: “Cảm ơn”

Khi đối phương lấy tiền mặt ra để thanh toán, Khả Hinh vừa nhìn thấy màu đỏ sậm của tờ tiền thì ánh mắt đen nhánh trong nháy mắt phát sáng lên. Không đợi Tô Thi Hàm phản ứng, nhóc con lập tức vươn tay ra đón.

Nhìn thấy bàn tay nhỏ bé đáng yêu nữ sinh lộ ra ý cười trong ánh mắt, lập tức cầm tiền đưa cho nhóc tỷ.

Tô Thi Hàm thấy thế cúi đầu cười cười, từ bên máy tính tiền lấy ra tiền thừa trả lại cho đối phương.

Khả Hinh cầm tờ tiền đỏ trong bàn tay nhỏ siết thật chặt, kích động hướng về phía bên cạnh ca ca tỷ tỷ Y Y Nha Nha một hồi. Huyên Huyên cùng Vũ Đồng đối với tiền mặt, tựa hồ cũng không có hứng thú quá lớn. Khả Hinh tự mình phải vui vẻ một hồi, càng xem tiền mặt càng vui vẻ, đứa nhỏ này tham tiền đến mức mắt đều híp lại.

Nhóc con nhìn một chút, đột nhiên đem tiền trong tay tính đưa lên miệng. Tăn Lãng thấy thế, lập tức tay mắt lanh lẹ đem tiền mặt cầm xuống.

Tô Thi Hàm nhanh chóng chú ý,lấy lại tiền rồi lập tức gõ nhẹ một chút lên chóp mũi của nhóc con: “Khả Hinh! Đây không phải là đồ ăn mà là tiền mặt, phía trên còn có rất nhiều vi khuẩn”

Nhóc con nghe không hiểu mà thấy tiền trong tay bị cầm đi mất, khóe miệng cong lên chuẩn bị muốn khóc nháo lên.

Tân Lãng không thể làm gì khác hơn là ôm con mang nhóc con đi vào trong chơi, phân tán lực. ý của nhóc.

Chín giờ tối, Tân Lãng đón xong một đợt khách cuối cùng thì đóng cửa tiệm. Sau đó mang Tô Thi Hàm cùng các con và doanh thu ngày hôm nay trở vẽ nhà.


Dì Vương thì tiện đường cũng trở về nhà mình.

Về đến nhà, Tô Thi Hàm lập tức lôi kéo Tân Lãng ngồi bệt xuống thảm ở phòng khách. Ba tên nhóc thì đặt ở bên cạnh bọn họ, người một nhà ở cùng một chỗ.

“Tân Lãng! Chúng ta cùng kiểm tra xem hôm nay được bao nhiêu tiền nha!" Tô Thi Hàm ánh mắt sáng lên nói.

Tân Lãng mỉm cười gật đầu, hắn cũng muốn biết ngày đầu tiên cửa hàng khai trương thu vào thế nào.

Tô Thi Hàm phụ trách đếm tiền, Tân Lãng ở một bên hạch toán.

Khả Hinh nhìn thấy nhiều như vậy tiền mặt, lại bắt đầu kích động lên y y a aỉ kêu lên rồi đưa tay muốn với tới lấy.

Nhưng những tờ tiền mặt này cũng có rất nhiều người căm qua, Tăn Lãng sợ nhóc con lại đưa lên miệng. Thế là cam một món đồ chơi điêu khắc từ gỗ lim hình thỏi vàng đưa cho nhóc.

Hình dáng đồ chơi rất đúng ý Khả Hinh, vậy là nhóc con không nháo nữa mà ngồi chơi vui vẻ.

Tô Thi Hàm cùng Tân Lãng cũng có thể an tâm. kiểm tiền

Doanh thu cửa hàng bao gồm tiền mặt, tiền thanh toán bằng WeChat, Alipay, cuối cùng tổng kết được. 5/289 tệ.

Tô Thi Hàm nhìn thấy con số này, hưng phấn kéo cổ tay Tân Lãng lại nói: “Tân Lãng! Hôm nay chúng ta ngày đầu đã thu vào hơn 5/000 tệ!”

Tần Lãng cười cười nói: “ Ừ! Cửa hàng của chúng ta ngoại trừ chỉ phí tiền thuê nhà và các vật dụng trang trí lúc trước, còn lại các đồ thủ công chỉ phí rất thấp. Các loại gỗ này đều là thông thường, chủ yếu là anh tốn thời gian điêu khắc. Cho nên dựa theo tính toán mà nói, lợi nhuận ngày hôm nay thu vào rất cao”

Tô Thi Hàm vô cùng vui vẻ, một bên đem tiền cất vào, một bên tính toán nói: “Quá tốt rồi! Một ngày có thể thu vào hơn 5,000 tệ, một tháng là có thể có hơn. 100 ngàn! Tuy nhiên, đây là ngày đầu tiên khai trương, có rất nhiều người chỉ tới để tham gia náo nhiệt, về sau có thể ít hơn một chút. Nhưng mà một tháng có thể tính được thu vào chắc chắn cũng hơn 10 ngàn tệ."