“Đói bụng rồi có phải không? Con ra ngoài chơi đồ chơi đi, chẳng bao lâu nữa sẽ có mì ống hình con bướm cho con ăn thôi.

”Liễu Nhất Nhất vừa nói xong đã thấy cậu bé nghiêm túc gật đầu, chạy ra khỏi phòng bếp, cô cảm thán cậu bé thật là ngoan.

Cậu bé kia nói nghe lời thì thật sự nghe lời, nhưng dính người cũng thật sự dính người.

Cái chân ngắn nện những bước chân nhỏ bé chạy vào trong phòng cầm chiếc xe ô tô đồ chơi nhỏ, sau đó lập tức quay trở lại cửa phòng bếp, ngồi xổm xuống trên mặt đất, vừa chơi vừa thỉnh thoảng ngẩng đầu nhìn người dì đang nấu cơm.

Trong phòng bếp có trứng gà nhưng không có cà chua nên không thể làm món mì trứng gà cà chua được, cô chỉ có thể tiện tay rửa mấy ngọn rau xanh nhỏ, rửa xong mới nhớ ra cậu nhóc con còn bé nên lại tiếp tục thái nhỏ rau xanh.

Động tác của cô vô cùng nhanh nhẹn, rau xanh vừa thái xong đã tiện tay đánh thêm hai quả trứng gà vào bát, thêm chút muối khuấy đều, sau đó mới mở bếp lên, đổ dầu tráng trứng.

Trong khoảnh khắc trứng gà dần lan tỏa trong nồi, mùi thơm tươi ngon lập tức tràn ngập bốn phía, trêu chọc cậu nhóc con đang đứng ở cửa phòng bếp vừa hít mũi vừa khen thơm quá đi.


Trứng gà được chiên thơm phức rồi xào thành miếng rời, đổ thêm một lượng nước sôi vừa phải đun thêm một hồi, nước nấu mì không chỉ có mùi hương trứng đậm đà mà còn có màu trắng sữa vô cùng hấp dẫn.

Thả mì ống hình con bướm vào nổi, cho thêm nước tương và các loại gia vị khác, trước khi tắt lửa thì thả rau xanh vào đun sôi, mùi thơm quyến rũ khiến cho cậu nhóc con thèm ăn không thiết tha chơi đùa chiếc xe đồ chơi của mình nữa, đứng thẳng ở bên cửa phòng bếp, trông ngóng mong chờ.

Liễu Nhất Nhất tắt bếp múc mì ra xong đã đối diện ngay với dáng vẻ chờ ăn đáng yêu của cậu bé, cô lập tức cười bảo: “Có thể ăn được rồi, bỏ đồ chơi xuống đi rửa tay đi.

”“Vâng~”Một số người luôn cảm thấy trẻ con chẳng hiểu bất cứ thứ gì, nhưng trên thực tế trẻ em nhỏ bé thật đấy nhưng chúng không hề ngốc, có đôi khi trẻ em còn nhạy cảm hơn người lớn rất nhiều.

Bé Liễu Húc cuối cùng cũng thấy dì nhỏ để lộ ra gương mặt tươi cười, lập tức cười rộ lên theo dì, trong âm thanh chứa đựng đầy nỗi vui sướng.

“Cứ từ từ thôi.

”Liễu Nhất Nhất nhìn thấy cậu bé lạch bạch chạy đi, lên tiếng nhắc nhở một câu rồi bê theo hai bát mì đặt lên bàn trà trong phòng khách.

Ngôi nhà này có hai phòng ngủ, một phòng khách, một phòng bếp, một nhà vệ sinh.


Chiếc bàn vuông được đặt dựa vào tường trong phòng khách chính là chỗ ăn cơm của họ, thế nhưng cậu nhóc con còn quá bé không tiện ngồi ăn cơm trên bàn ăn cho nên kể từ khi cậu bé có thể tự ăn cơm một mình, hai người họ đã đổi sang ăn cơm trên bàn trà.

“Dì út nấu mì ống hình con bướm ngon quá đi à!”Cậu bé con rửa tay xong ngồi xuống chiếc ghế đẩu nhỏ của mình, cầm lấy thìa lên, còn chưa ăn miếng nào đã bắt đầu khen ngợi.

Thấy cái miệng cậu bé ngọt ngào như vậy, cuối cùng Liễu Nhất Nhất cũng không thể nhịn được thêm, khẽ véo một cái lên khuôn mặt nhỏ trắng nõn của cậu bé, phát hiện ra quả nhiên xúc giác cực kỳ mềm mại.

“Thổi một cái rồi ăn, cẩn thận kẻo nóng.

” Cô nhắc nhở xong, bưng chiếc bát của mình lên, bắt đầu ăn mì.

Mì ống hình con bướm nấu với trứng gà thơm ngon đậm đà, trứng gà màu vàng nhạt và mì ống hình bướm nằm trong nước dùng mì màu trắng sữa, phối hợp với rau xanh băm nhỏ, nhìn qua vô cùng mê người.

Cậu nhóc con đã đói bụng từ lâu, ngửi thấy mùi hương mì ngào ngạt, thổi phù phù mấy cái đã bắt đầu ăn ngay.

“Mì dì nhỏ nấu ăn ngon quá!”Cậu bé không biết hình dung như thế nào, chỉ cảm thấy cho dù là trứng gà hay mì trong bát đều cực kỳ ngon, ngay cả rau nhỏ trong bát cũng ngon tuyệt.

.