Người trong thành Bảo Ninh đều đang xem, sau khi Thẩm Nhị gia đi rồi Thẩm đại soái cuối cùng là để ý đứa con trai nào nhất.

Dưới tình huống như vậy nên Thẩm Tứ gia, Thẩm Lục gia và Thẩm Thất gia đi vào tầm mắt đại chúng, hình thành thế chân vạc rồi lại kiềm chế lẫn nhau.Thẩm đại soái đã không dám đánh cuộc nữa, ông ta đã lớn tuổi, mười đứa con trai ngoại trừ đứa út còn ngây thơ, chín người còn lại tốt xấu lẫn lộn.


Trước kia ông ta ký thác tất cả mong đợi lên người Thẩm Bồi An, việc làm ăn, quân đội đều để hắn ta thử tiếp xúc, Thẩm Bồi An cũng thật sự không cô phụ kỳ vọng của ông ta, lén mọi người gọi Thẩm Nhị một tiếng thiếu soái, ông ta cũng coi như không nghe thấy, xem như ngầm đồng ý.

Chỉ là Thẩm đại soái không nghĩ đến, ông ta sẽ là người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh.Sau khi Thẩm Bồi An chết, Thẩm đại soái phái người đi sửa sang những sản nghiệp đó của hắn về mới tinh, mấy năm nay chính ông ta cho hắn ta quá nhiều, nhiều đến mức làm người đỏ mắt, làm hỏng cuộc đời.Anh em bất hòa.

Thẩm đại soái không thể nhịn.Vì vậy nên lần này ông ta đặt trứng gà ở trong mấy cái rổ rắn chắc.Thẩm Thất gia không ham tiền không háo sắc, không hút thuốc không đánh cược, hoàn mỹ có chút không chê vào đâu được.Không ít người chạm vào một cái mũi trên người hắn, đảo mắt đã chuyển tầm mắt đến phía hậu viện của Thẩm Thất gia.Lúc này Thẩm Thất gia không nhận mỹ nhân, ngẫu nhiên gặp được người mình đặc biệt thích mới có thể giả dối từ chối rồi lãnh đến hậu viện, chờ đến khi không hài lòng thì nghĩ cách đưa ra ngoài.Quay lại vài lần, Tạ Nguyễn Ngọc và Giang Sính Đình nghiễm nhiên trở thành những nữ tử được sủng ái nhất trong hậu viện của Thẩm Thất gia.

Tạ Nguyễn Ngọc tỏ vẻ cạn lời với điều này, nàng đặc biệt muốn vỗ bả vai chúng mỹ nhân hô to: “Chỉ cần các cô không muốn ngủ với hắn! Các cô cũng có thể rất được sủng ái!!”Bây giờ Thẩm Thất gia có quyền thế, Tạ Nguyễn Ngọc lại có thêm sự yêu thích khác: Dựa thế trêu người.


Tất cả những việc trong phủ đều giao ho Giang Sính Đình xử lý, mỗi ngày nàng đều mang theo Đinh Chí cùng một đám hạ nhân dùng mũi nhìn người đi dạo khắp nơi, tiêu tiền như nước chảy đồng thời cũng không quên chọc chút phiền toái nhỏ trong nguyên tắc.Thẩm Thất gia không thể có sơ hở như vậy chỉ có thể để nàng biến thành sơ hở.Trên tay Tạ Nguyễn Ngọc mang vòng ngọc mới mua trong Bát Bảo Các, không khỏi cảm thán: Đã muốn phi dương ương ngạnh dùng thế ép người lại không thể đắc tội quá mức với người, tiêu tiền như vậy cũng là kỹ thuật sống hạng nhất.“Nghe nói em đoạt vòng tay mà tiểu thư nhà Lưu đốc lý coi trọng ở Bát Bảo Các?” Thẩm Thất gia dựa vào trên ghế bập bênh trong viện, đồ chơi văn hóa hạch đào trong tay bị hắn chuyển lộc cộc rung động, Phỉ Thúy ngồi xổm một bên cẩn thận gõ hạch đào hắn ném trên chân ghế, Giang Sính Đình và mấy mỹ kiều nương mới vào phủ đứng ở một bên.Trong lòng Tạ Nguyễn Ngọc không ngừng trợn trắng mắt, đây đã là lần thứ mấy! Đây là lần thứ mấy! Mỗi lần đều là nàng bị răn dạy thương tích đầy mình trước, sau lưng hắn lại tặng tiền lên cho mình!“Ta rơi xuống không ít thể diện cho em.” Tiếng của Thẩm Thất gia nghe có vẻ rất là bất đắc dĩ: “Buổi tối ta hẹn Lưu đốc lý, em đi theo thuận tiện bồi tội với Lưu tiểu thư.”“Vâng.” Tạ Nguyễn Ngọc bĩu môi không tình nguyện ngẩng đầu, vừa vặn đụng vào ánh mắt của Thẩm Thất gia.

Sau đó nhìn thấy mấy biểu cảm vui sướng khi người khác gặp họa lướt qua trong giây lát.Lấy cớ Tạ Nguyễn Ngọc nhận lỗi với Lưu tiểu thư, Thẩm Thất gia quang minh chính đại mời Lưu đốc lý đến tửu lầu Vị Thiện.


Tạ Nguyễn Ngọc làm bộ làm tịch biểu đạt sự xin lỗi, Lưu tiểu thư cũng giả mù sa mưa công bố không sao, chuyện này cứ vậy mà qua nhưng mà Thẩm Thất gia và Lưu đốc lý lại nói chuyện làm ăn trời nam đất bắc.Trên đường Lưu tiểu thư tìm cái lý do đi trước, Tạ Nguyễn Ngọc cũng muốn chạy nhưng nàng không dám.

Dứt khoát đặt tất cả sự chú ý trên món tam hành hấp bào ngư..