Năm ngày nhanh chóng trôi qua, hôm nay chính là hôn lễ của anh Eric.

Gia tộc George tuy ít người, nhưng cũng là gia tộc hạng nhất ở Anh quốc. Bởi vậy, lượng khách tới chúc mừng cũng rất đông.

Từ sáng sớm, Thiên Lam đã rất bận rộn cho việc chuẩn bị hội trường, tiếp đón khách khứa. Mặc dù có quản gia Jill và Jenny giúp đỡ, Thiên Lam vẫn bị quay như chong chóng. Cho tới khi Alex không nhìn được ép buộc cô đi nghỉ ngơi.

Không có việc gì làm, Thiên Lam liền lôi kéo Thiên Tuyết vào phòng cô dâu. Lúc này, cô dâu Linda đang được vây quanh bởi các nhà trang điểm, tạo mẫu.

Trang phục cô dâu, chú rể hôm nay là do Thiên Lam chuẩn bị. Dù đã mặc thử phía trước, Thiên Lam vẫn bị tạo kiểu hôm nay của cô dâu làm cho lóa mắt. Quả nhiên, phụ nữ trong ngày cưới là xinh đẹp nhất.

"Thật đẹp." Thiên Tuyết đưa tay lên ôm má, xuýt xoa khen ngợi. Từ sau khi nói chuyện với Thiên Lam, cô nàng cũng thoải mái hơn, không còn ủ dột như trước. Nhất là sau khi ba mẹ tới, Thiên Tuyết càng là bày ra vẻ tươi cười, nghịch ngợm ngày nào. Không biết là thực sự thông suốt hay là giả vờ không muốn cho mọi người lo lắng.

"Đúng vậy." Thiên Lam cũng đồng ý nói. Bình thường chị Linda đã xinh đẹp, bây giờ càng như là thiên thần hạ lạc trần gian. Nếu có thêm đôi cánh trắng muốt phía sau, Thiên Lam không nghi ngờ chị Linda có thể bay lên.

Nhìn hai người mắt mạo tinh tinh, Linda vừa xấu hổ, vừa buồn cười. Cô đúng là hiểu biết vẻ ngoài của mình như thế nào. Xinh đẹp thì có xinh đẹp, nhưng còn chưa đến nỗi để hai tiểu thư đây hâm mộ như vậy. Tất nhiên là hai người bày trò trêu chọc cô mà thôi.

"Mười ngày nữa sẽ tới lượt Anna. Lúc đó, gia chủ Luke sẽ không giấu người không cho người ta gặp đi."

Nhớ tới sự độc chiếm bá đạo của Alex với Thiên Lam, Linda cười cười lắc đầu. Thiên Lam hiền lành mới chịu được, nếu là cô nhất định sẽ không ngoan ngoãn chịu sự bó buộc đó, dù là nhân danh tình yêu.

Hiểu biết ban đầu của Linda về Alex là qua lời đồn của thiên hạ. Lạnh lùng, ngoan tuyệt, tàn nhẫn... là những từ đi kèm những lời ca ngợi phía sau hắn. Nhưng người như vậy, lại đối với bạn gái hết mực yêu thương.

Linda vẫn cho rằng trên đời này không có tình yêu. Nhưng khi bắt gặp cảnh Thiên lam và Alex ở bên nhau, cô vừa kinh ngạc lại hâm mộ. Chỉ là một đĩa hạt sen nhỏ, hai người cùng bóc. Nhưng Alex lại đưa tất cả hạt bóc được cho Thiên Lam, còn Thiên Lam thỉnh thoảng cũng quay lại đút cho hắn một viên.

Thì ra, gia chủ Luke ngoài những phẩm tính tốt của một người đứng đầu gia tộc cần có, hắn còn có thể kiên nhẫn vì người yêu như vậy. Nhìn ánh mắt sủng nịnh của hắn cho Thiên Lam, Linda cũng có chút hâm mộ. Thiên Lam đúng là rất hạnh phúc.

Nhưng hạnh phúc đó được quản chế dưới vòng tay bảo vệ của Alex. Nếu một ngày, Thiên Lam cố tình vượt qua giới tuyến đó, nhất định sẽ ăn nhiều đau khổ. Bởi vậy, Linda dù có hâm mộ cũng không mong ước có bạn trai tính độc chiếm mạnh như vậy.

"Không cần tới ngày đó, hiện giờ anh rể đã muốn giấu chị Lam đi rồi." Thiên Tuyết liếc mắt một cái, tặc tặc cười.

Khi vừa nghe Thiên Lam có bạn trai, lại sắp kết hôn, Thiên Tuyết cũng rất bất ngờ. Đặc biệt là sau khi gặp Alex, cô nàng đúng là bị dọa sợ hãi. Trước mặt Alex càng không dám hé răng nửa lời. Thiên Tuyết đúng là bội phục Thiên Lam có thể chế phục bạn trai 'cường hãn' như vậy.

Bị hai người trêu đùa, Thiên Lam cũng không biện giải, xấu hổ cười cười. Mặc dù bình thường Alex đối với cô rất tốt, rất tôn trọng quyết định của cô. Nhưng ai nhìn đều hiểu rõ Alex luôn muốn độc chiếm cô. Hắn nói cho Thiên Lam tự do, nhưng tự do đó cũng là trong phạm vi khống chế của hắn.

Bởi vì hiểu rõ, nên Thiên Lam cũng không làm gì kích thích Alex. Cô không giống những cô gái khác thích khiêu khích 'quyền uy' của bạn trai để chứng tỏ tầm quan trọng của mình. Làm như vậy, một hai lần còn được xem như tình thú, nhưng nếu nhiều lần, chắc chắn sẽ cho kết quả ngược lại. Đặc biệt đối với những người ở địa vị cao, thích kiểm soát mọi thứ. Khi đó, hoặc là cô gái càng thêm bị trói buộc, hoặc là bị từ bỏ.

Thiên Lam là người rất dễ thỏa mãn. Alex cho cô đủ thoải mái làm điều mình thích. Như vậy, cô cũng nên khiến Alex an tâm. Mỗi người nhượng bộ một chút, tình cảm mới có thể lâu bền.

"Cốc...cốc..."

Nghe tiếng gõ cửa, Thiên Lam liếc nhìn Linda. Dù sao đây là phòng cô dâu, Linda làm chủ.

Linda cũng không đoán biết là ai tìm mình bây giờ, ngạc nhiên hỏi.

"Ai đó?"

"Linda, là bác."

Nghe giọng chính là gia chủ Scott, Linda nhìn Thiên Lam gật gật đầu. Mặc dù cô không thích người bác này, nhưng là trưởng bối, cô vẫn tôn trọng.

Cửa mở ra, gia chủ Scott bước vào. Nhìn trong phòng nhiều người như vậy, có chút kinh ngạc.

"George tiểu thư cũng ở trong này."

"Xin chào gia chủ Scott" Thiên Lam lịch sự chào hỏi. Biết gia chủ Scott là có chuyện muốn nói riêng với chị Linda, nên Thiên Lam rất biết điều lảng tránh. "Hai người nói chuyện, tôi ra ngoài trước."

Gặp Linda gật đầu, Thiên Lam cùng Thiên Tuyết liền rời khỏi phòng. Những người khác cũng bị tạm dời đi, chỉ còn lại Linda đối mặt Scott gia chủ. Ở trong nhà của mình, Thiên Lam hoàn toàn không lo lắng Linda sẽ xảy ra chuyện. Về điểm này, cô vẫn rất tự tin.

Ra khỏi phòng cô dâu, Thiên Lam lại bước xuống hội trường. Hôm trước cô có gọi điện mời Berlin tới tham gia, không biết là đã tới chưa.

Berlin vẫn là rất tinh mắt, Thiên Lam vừa bước vào, cô nàng liền nhìn thấy. Giống như thân phận của Thiên Lam chưa từng thay đổi, Berlin kéo tay cô, thân thiết gọi.

"Anna."

Thiên Lam nhìn Heri cùng Morris bên cạnh cũng không nói gì. Ba người này đúng là như hình với bóng vậy, thấy ai là thấy tất cả. Mặc dù anh Eric đã nói cho cô không nên cùng hai người thân cận, nhưng là Berlin đưa tới, cô vẫn nể mặt một chút. Sau khi cô kết hôn, chắc chắn sẽ không có thời gian gặp mặt họ, cần gì xé rách mặt khiến mọi người xấu hổ. Còn như họ có ý định xấu gì thì đừng trách cô không nể tình cũ. Lúc đó, Alex và anh Eric cũng không buông tha họ.

"Mọi người tới lâu chưa? Mình ở trên phòng cô dâu một chút, liền quên trở xuống." Thiên Lam tùy ý Berlin lôi kéo, tươi cười nói.

"Bọn mình cũng vừa tới. Đang tìm cậu đây." Đối với Thiên Lam, Berlin đúng là mâu thuẫn. Khi vừa hiểu rõ Thiên Lam là tiểu thư của gia tộc lớn, cô tức giận bản thân bị đùa giỡn, thời gian dài không cùng Thiên Lam liên lạc. Nhưng nghĩ lại, Thiên Lam cũng không từng nói dối cô điều gì, chỉ là luôn chưa nói hết mà thôi. Là tự bản thân cô suy xét ra gia cảnh Thiên Lam khó khăn, muốn ra tay giúp đỡ.

Mẹ nói cô không nên kết thân chỉ bằng thân phận người ta. Nhưng trong giới quý tộc này, có thể làm thân với một người quyền quý, đúng là được lợi rất nhiều. Mà thân phận của Thiên Lam đủ cao sang, quyền quý, cô cũng không muốn buông tay. Huống chi, Thiên Lam đối với cô cũng rất tốt. Chỉ cần cô thật lòng quan tâm Thiên Lam, hai người cũng có thể làm bạn.

"Chị, dì Jenny gọi chị." Thiên Tuyết bỗng nhiên xuất hiện nói.

Thấy vậy, Berlin buông tay Thiên Lam ra, cười cười nói.

"Cậu bận đi, cứ để bọn mình tùy ý."

Mẹ tìm cô giờ này chắc là có chuyện quan trọng. Dù sao, ba người cũng tham gia tiệc rượu nhiều, cũng không có gì cần lo lắng. Thiên Lam yên tâm cáo lui.

"Vậy mình đi một chút. Lát gặp."