Các bạn vào group facebook để yêu cầu truyện, báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
**********

Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88!



Tô Ngạn Khải nhào vào lòng Tô Mạnh. Cậu níu chặt lấy quần áo mẹ rồi vùi đầu vào lòng Tô Manh không nói chuyện hết nửa ngày.

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88!

Tô Manh cảm thấy từng mảng ướt đẫm trước ngực, liền mủi lòng, vừa cảm động lại vừa cảm thấy buồn cười.

Cô dịu dàng hôn lên đầu Tô Ngạn Khải vài cái, nhẹ nhàng hỏi: “Con yêu, hai ngày qua có phải rất nhớ mẹ không?”

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88!

Tô Ngạn Khải nằm trong lòng Tô Mạnh gật đầu, thều thào nói: “Mẹ ơi, con đã không được gặp mẹ hai ngày rồi!”

Nói xong, cậu còn giơ lên hai ngón tay.

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88!

Tô Manh gật đầu coi như đồng ý, quả thật không sai.

Từ sau khi cùng Viên Hân Lôi ra ngoài uống say ngày hôm đó, cô ban ngày đi làm, ban đêm lại chăm sóc cho Thẩm Dục An. Lúc về tới nhà thì Ngạn Khải đã ngủ rồi. Buổi sáng lúc đi làm thì cậu còn chưa thức.

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88!

Hai mẹ con quả thật đã hai ngày chưa gặp mặt.

Từ nhỏ cô đã một mình mang theo Tô Ngạn Khải. Bình thường có bận thế nào cũng không sao. Nhiều nhất rời khỏi cậu một tiếng mà thôi, còn chưa từng xảy ra chuyện rời cậu một mạch hai ngày như vậy.

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88!

Cộng với việc có thể từ nhỏ cậu chỉ có một người bạn là cô nên không hề có cảm giác an toàn.

Tô Manh rời khỏi quá lâu cậu sẽ hoảng sợ, sẽ căng thẳng.

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88!

Nghe thấy lời của Ngạn Khải, Tô Mạnh lập tức đau xót vô cùng.

Cô ôm lấy cậu hôn mạnh vài cái: “Con yêu, xin lỗi con! Hai ngày nay mẹ bận quá! Mẹ nhớ con muốn chết rồi!”

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88!

Tô Ngạn Khải ngẩng đầu, đỏ mắt nhìn Tô Manh: “Thật sao?” “Đương nhiên là thật rồi.” Tô Mạnh dùng tay cẩn thận lau nước mắt trên mặt Tô

Ngạn Khải rồi đẩy yêu vào mũi cậu: “Ôi trời, xem xem ốc sên từ đầu xuất hiện nè."

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88!

Tô Ngạn Khải hít mũi: “Con không phải là ốc sên.”

Tô Mạnh chỉ vào đôi mắt đỏ hồng, cố ý chọc cậu: “Vậy ai vừa khóc đó?"

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88!

Tô Ngạn Khải rướn cổ lên, cãi chảy cãi cối: “Con không khóc. Mẹ nhìn lầm rồi.

Câu này cũng khiến bà Thẩm đứng bên cạnh nhìn hai mẹ con thấy, hai người tiếp xúc càng ấm áp thì nụ cười trên mặt bà càng lạnh đi.

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88!

Mấy ngày nay Tô Manh không ở nhà. Cho dù bà và chồng có đùa giỡn thế nào, có mua đồ chơi mới mẻ thế nào, cháu trai ngoan của bà cũng không vui vẻ chút nào.

Lúc này nhìn thấy mẹ ruột lại khóc, lại cười, thật sự khiến bà nhìn thấy không vui.

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88!

Nếu như mấy năm trước cháu nó sống ở nhà thì cũng không tới mức xa lạ với bà như ngày hôm nay.

Bà nhìn lại càng buồn rầu, vứt luôn dĩa trái cây trong tay xuống rồi xoay người đi lên lầu

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88!

Tô Manh nhìn thấy bóng dáng bà Thẩm đi lên lầu liền cảm thấy có chút kỳ lạ.

Ông Thẩm ngược lại đã thay đổi thái độ lạnh nhạt khách sáo với cô trước kia, thân thiện hơn rất nhiều.

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88!

Ông ngồi trên ghế sofa, cười tít mắt nhìn Tô Ngạn Khải: “Ai da, người đàn ông nhỏ bé nhà ông còn rơi nước mắt. Có cần tới chơi người máy với ông không?”

Tô Ngạn Khải nghe thấy người máy liền lập tức cười rộ lên.

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88!

Cậu nhảy xuống từ trong lòng Tô Mạnh rồi dắt cô đi về phía thảm, mặt mày hưng phấn ôm lấy một con búp bê mặc đồ thể thao.

Tô Manh thấy con búp bê được cậu ôm trong lòng giống hệt như người thật.

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88!

Tóc là tóc người thật, nhìn rất mềm mại bóng mượt, bao gồm cả ngón tay lộ ra ngoài. Thiết kế kỳ diệu, không có khác biệt gì với một đứa trẻ năm tuổi. Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net

Nếu không phải vừa rồi nghe ra từ miệng ông Thẩm, cô thật sự nhìn không ra đây là một người máy.

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88!

Tô Ngạn Khải huênh hoang đặt người máy này trước mặt Tô Manh: “Mẹ nhìn đi. Cái này là quà ông nội tặng con đó. Một con người máy tên là Socola.”

Tô Mạnh kinh ngạc nhìn “cậu trai” Socola trước mặt, không nhịn được sự tò mò trong lòng nên giơ tay ra sở cánh tay.

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88!

Mát lạnh, không có chút độ ẩm của con người. Thật sự là một người máy.

Cô không khỏi che miệng kinh ngạc: “Thật sự rất giống người thật!” “Mẹ ơi, Socola rất giỏi đó. Biết làm toán, còn biết rèn luyện trí não. Mặc dù không thông minh như con nhưng sau khi được cải tiến, hiện tại đã có thể đọc thuộc thơ cổ rồi.”

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88!

Tô Ngạn Khải yêu thích không buông tay. Sau khi lấy được liền thêm một đoạn code cho nó. “Socola, tới đây đọc bài ‘Tĩnh dạ tứ đi.”

Đôi môi giống hệt người thật của Socola từ từ mở ra. Con người đảo qua đảo lại liền đọc bằng giọng người máy: “Sàng tiền minh nguyệt quang. Nghi thị địa thượng sương. Cử động vọng minh nguyệt. Đề đầu tư cố hương.”

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88!

Tốc độ không nhanh không chậm, phát âm rõ ràng, thậm chí còn có chút kỹ xảo trong giọng nói.”

Tô Manh kinh ngạc không thôi: “Socola, con thật giỏi!”

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88!

Cô không khỏi sờ tóc của Socola. Tóc nó bóng loáng mềm mại. Nếu như không phải tóc này quá lạnh thì sờ vào sẽ giống hệt như người.

Hai mắt Tô Ngạn Khải phát sáng nhìn Socola, tham vọng nói: “Mẹ ơi. Mẹ chờ xem. Con có thể khiến Socola ngày càng hoàn hảo.”

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88!

Quả thật Tô Manh rất tò mò lai lịch của Socola. Dù sao người máy giỏi như vậy đúng thật mua không được ở ngoài thị trường. “Con yêu, người máy này của con là ai cho con vậy?” “Là ông đó!”

Ông Thẩm ngồi ở bên cạnh cười hiền từ: “Ngạn Khải có thích không?”

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88!

Tô Ngạn Hải gật đầu mạnh vài cái: “Rất thích ạ, vô cùng yêu thích.”

Nói xong, cậu dựa vào Tô Manh rồi lại liên kết Socola với máy tính, tiếp tục vui vẻ viết code: "Con nhất định phải để Socola trở thành người máy giỏi nhất trên thế giới.”

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88!

Ông Thẩm nhìn Tô Ngạn Khải nghiêm túc, trong lòng tràn đầy kiêu ngạo: “Tô Mạnh, con nuôi Ngạn Khải rất tốt.”

Tô Manh sở đầu Tô Ngạn Khải: “Bác Thầm, bác nói câu này khách sáo quá. Con là mẹ. Đây là việc mà con nên làm. “Tôi Manh, lời của con không đúng rồi? Bây giờ không phải nên đổi cách xưng hộ rồi sao?” Ông Thẩm cười tít mắt nhìn

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88!

Tô Mạnh bị ông Thẩm nhìn đầy yêu thương như vậy, dường như lại nhìn thấy bóng dáng người bố đã mất của mình.

Từ sau khi bố mất trên thế giới cũng không còn người nào nhìn cô bằng ảnh mắt thương yêu như vậy.

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88!

Trong đầu cô nóng lên, mũi có chút cay cay. Mặc dù biết cô không phải là con dầu thật sự của ông cũng chưa đỉnh hôn kết hôn với Thẩm Dục An, bây giờ gọi bố không thích hợp cũng còn sớm một chút.

Nhưng cô lại không khỏi thuận theo trái tim mình, gọi một tiếng Bồ

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88!

Gọi xong nước mặt không khỏi nơi xuống

Mắt cô đỏ hồng, ngại ngùng cười với ông Thẩm: “Xin lỗi, đột nhiên con nhớ tới bố con.”

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88!

Ông Thẩm đã xem qua lý lịch của Tô Manh. Ông biết bố Tô Manh mấy năm trước đã qua đời rồi nên nhìn mắt cô đỏ hồng liền thở dài một tiếng: "Không sao, sau này bố chính là bố con.” Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất

Tô Manh gật đầu.

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88!

Mặc dù hai người xưng hô rất thân mật nhưng xét cho cùng chỉ là người xa lạ cùng sống chung một nơi. Do đó tự nhiên lại nói chuyện hai người quen thuộc nhất là Tiểu Khải.

Ông Thẩm nhìn Tô Ngạn Khải đang nghiêm túc gõ bàn phím, ánh mắt hơi hoài niệm: “Ngạn Khải không chỉ giống hệt Dục An lúc nhỏ mà sở thích cũng không khác nhau. Lúc Dục An ba tuổi đã tháo hết điện thoại trong nhà. Đợi tới lúc mười tuổi, sau khi tiếp xúc với máy tính liền chỉ dính lấy máy tính. Lúc đầu sau khi tốt nghiệp, một lòng một dạ muốn mở công ty kỹ thuật. Con Socola này là thứ mà công ty đang nghiên cứu gần đây.”

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88!

Tô Mạnh còn tưởng khoa học kỹ thuật Hướng Dương chủ yếu làm về mảng đồ chơi, thuận tiện làm thêm xe hơi thông minh. Không ngờ ngay cả lĩnh vực người máy cũng can thiệp vào.” “Lúc Dục An học đại học liền bắt đầu có hứng thú với người máy. Vì việc này mà đi nước ngoài du học hai năm. Sau khi về nước muốn mở công ty startup nhưng người có hứng thú với lĩnh vực này trong nước còn rất ít. Nó chạy khắp nước tròn một năm, đều gặp qua hết nhà đầu tư rồi mà không có người nào sẵn lòng đầu tư cho nó. Để có tiền làm người máy nên nó mới mang theo người làm đồ chơi, không ngờ cuối cùng lại nổi tiếng. Nhưng công ty lớn rồi, người làm càng lúc càng nhiều. Trách nhiệm trên vai nó cũng nhiều. Công ty phải làm dự án gì cũng không phải một mình nó nói được là được. Bây giờ khi nào nó rảnh rỗi mới đụng đến người máy này.

Ông Thẩm lại hạ thấp giọng: “Con Socola này là nó làm ra hồi năm ngoái. Nếu để nó biết Ngạn Khải có hứng thú với người máy, nhất định sẽ rất vui vẻ.”

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88!

Tô Manh không ngờ Thẩm Dục An mạnh mẽ, tỷ phủ nước Hoa ngày hôm nay lại từng trải qua khoảng thời gian lập nghiệp đầy chua sót như vậy.

Tốn hết một năm chạy khắp nước bị tất cả nhà đầu tư và cơ quan đầu tư từ chối, cũng không biết năm đó anh đã kiên trì như thế nào.

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88!

Nhưng đợi công thành danh toại rồi, bởi vì trách nhiệm trên người quá lớn nên nhất thời không thể phân tâm, vẫn không thể tiếp tục theo đuổi giấc mơ của mình như cũ.

Lời này của ông Thẩm khiến Tô Mạnh lại hiểu Thẩm Dục An thêm một tầng. Cô có chút khâm phục, khâm phục người này sau khi thất bại còn có dũng khí lập nghiệp, cũng có chút đáng tiếc thay cho giấc mộng người máy của anh.

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88!

Nếu như lúc đầu mấy nhà đầu tư đó không từ chối thì chắc chủ tịch của khoa học kỹ thuật Hướng Dương, tỷ phú trẻ tuổi nhất nước Hoa đã không tồn tại rồi.

Chỉ còn sót lại một chuyên gia người máy Thẩm Dục An mà thôi.

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88!

Vậy bọn họ cũng sẽ không gặp nhau, cũng sẽ không có Ngạn Khải.

Trước khi ngủ, Tô Manh nằm trong phòng, trên giường của Thẩm Dục An mà nghĩ đến những điều này. Vậy mà lại cảm thấy duyên số thật kỳ diệu.

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88!

Chỉ cần xảy ra sơ sót một chỗ nào trong đó thì Thẩm Dục An không phải là Thẩm Dục An của bây giờ. Cô cũng sẽ không phải là Tô Manh của hiện tại.

Thật sự rất kỳ diệu.

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88!



Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất