*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Hiện tại có nhiều website sao chép đăng lại truyện từ truyen88 trái phép, gây thiệt hại về kinh tế và ảnh hưởng tới tốc độ ra chương mới. Chúng tôi rất mong quý độc giả ủng hộ, đẩy lùi nạn sao chép trái phép bằng cách chỉ đọc truyện trên Truyen88.vip. Xin cảm ơn!
**********

Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha !!!

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88.n et!


Nhìn thấy ba chữ Thẩm Dục An trên màn hình, Tô Manh do dự mấy giây rồi mới bắt máy. Giọng nói có chút lạnh lùng: “Gì vậy?”

Thẩm Dục An ở đầu dây bên kia dường như không phát giác được cô không vui nên trầm giọng nói: “Tôi đợi em ở dưới lầu.

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88.n et!


Nói xong, dường như sợ Tô Manh từ chối nên anh tắt máy nhanh như chop.

Tô Manh ngớ người rồi cầm túi mở cửa, nào ngờ thấy dáng vẻ kích động của Trương Tiểu Vân.

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88.n et!


Cô ta kích động đến nỗi lặp đi lặp lại, nắm lấy cánh tay Tô Mạnh nói: “Trời ơi, thiết kế Tô, chồng cô đẹp trai ghê! Quá ngầu luôn!”

Tô Manh không hiểu mô tế gì nhìn Trương Tiểu Vân: “Sao vậy?” “Xuống lầu, mau xuống lầu đi! Cô nhìn thấy thì biết! Bây giờ tôi kích động tới nỗi đầu óc mơ mơ rồi. Không ngờ tôi sống tới giờ lại có thể nhìn thấy tình cảnh chỉ có thể xuất hiện trong phim truyền hình đó.”

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88.n et!


Trương Tiểu Vân không nói hai lời đã kéo Tô Manh xuống lầu.

Tô Manh bị thái độ của Trương Tiểu Vân khơi gợi chút hy vọng trong lòng. Lẽ nào Thẩm Dục An thật sự tính tới dỗ cô sao?

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88.n et!


Cô đi theo Trương Tiểu Vân xuống lầu. Cùng lúc đó đồng nghiệp đi qua hay là người lạ đều nhìn cô bằng ánh mắt ngưỡng mộ hoặc ghen ghét phát điên.

Còn có người kích động hét lên: “Cô Tô, cô và chủ tịch Thẩm phải sống đến đầu bạc răng long đó!" “Chúc phúc cho hai người. “Nhất định phải hạnh phúc đó.”

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88.n et!


Đối mặt với lời chúc phúc của người lạ, Tô Manh chỉ cười cười gật đầu, trong lòng lại tò mò rốt cuộc Thẩm Dục An đã làm gì mới khiến cho mấy người này kích động như vậy, đồng thời cũng có chút chột dạ và hổ thẹn vì đã lừa dối mọi người. Dù sao cô và Thẩm Dục An cũng chỉ là người yêu trên hợp đồng, không phải là thật.

Nhưng đợi cô xuống dưới đại sảnh tầng trệt, nhìn thấy biển hoa màu đỏ thì kinh ngạc đến nỗi che miệng.

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88.n et!


Cái, cái này... quá điện cuồng rồi!

Trước tòa nhà Hải Hưng là một cái quảng trường nhỏ. Trừ người đi qua đi lại bên ngoài thì không có cái gì khác.

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88.n et!


Nhưng hôm nay, hoa hồng dày đặc giống như một tấm thảm màu đỏ bao trùm lên khắp quảng trường.

Hoa hồng thơm ngát tỏa hương khắp tòa nhà văn phòng bình thường lạnh lẽo khiến mỗi tấc không khí đều nhuộm màu tình yêu.

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88.n et!


Mà ở giữa biển hoa hồng màu đỏ, Thẩm Dục An ôm một bó hồng dựa vào trước chiếc xe thể thao màu hồng phấn.

Lúc này, chính bản thân

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88.n et!


Tô Manh lại không nghe thấy âm thanh gì khác, không cảm giác được sự tồn tại của người bên cạnh mà bên tại cô chỉ có thể nghe thấy duy nhất tiếng nhịp tim đang đập trong lồng ngực của mình. Cập nhật nhanh nhất trên Truyện88.net

Trước khi xuống lầu cô đã đoán già đoán non, Thẩm Dục An nhất định đã làm cái gì lớn lắm mới khiến mọi người xung quanh kích động như vậy. Nhưng cô không ngờ lại có thể làm tới mức này.

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88.n et!


Cô không biết bản thân đã đi đến trước mặt Thẩm Dục An thế nào. Thậm chí cô biết mình và anh chỉ là quan hệ vợ chồng trên hợp đồng, có thể ngày hôm nay anh làm ra mấy thứ này chỉ vì sức ép của dư luận mà thôi nhưng trong lòng cô lại nhịn không được cảm thấy xúc động.

Cô che miệng, sợ bản thân sẽ cảm động đến phát khóc mà rơi nước mắt trước mặt Thẩm Dục An.

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88.n et!


Thẩm Dục An hiếm khi đổi bộ quần áo thường ngày mà bản thân thích, thay vào đó lại mặc bộ vest thủ công được thiết kể riêng.

Cũng giống như Tô Mạnh đã đoán trước kia. Thẩm Dục An chân dài vai rộng, mặc vest là đẹp nhất, khiến cả người anh trông nhã nhặn trầm tĩnh hơn, tràn đầy khí chất quyến rũ của một người đàn ông trưởng thành.

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88.n et!




Có thể đây là lần đầu tiên làm ra chuyện như vậy trước mặt mọi người, cũng có thể vì phản xạ của biển hoa hồng đỏ rực xung quanh mà Tô Manh lại nhìn thấy từng mảng hồng hồng trên mặt của anh.

Thẩm Dục An thấy Tôi Mạnh cảm động không nói thành lời nên họ một tiếng, đưa đóa hoa tươi trong tay đến trước mặt Tô Manh.

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88.n et!


Anh dịu dàng nhìn cô: “Tô Manh, sáng nay tôi là thằng khốn! Mong em tha thứ cho tôi nhất thời lỡ miệng! Năm năm qua, em một mình nuôi dưỡng Ngạn Khải rất cực khổ. Sau này, tôi sẽ không để em phải khổ như vậy nữa.” “Em có thể tha thứ cho tôi không?”

Mắt Tô Mạnh ngân ngắn lệ. Cô run rẩy nhận lấy bó hoa hồng nặng trình trịch giống như đang ôm lấy hạnh phúc lớn lao của mình.

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88.n et!


Cô hít sâu vài hơi, trong mũi toàn là mùi thơm của hoa hồng, thơm đến nỗi cả người cô đều lâng lâng bồng bềnh.

Cũng có thể là bởi khung cảnh này quá đẹp hoặc đối diện với sự dịu dàng của Thẩm Dục An, lần đầu tiên cô đứng trước mặt người này nhắc tới thân thể của Tô Ngạn Khải.

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88.n et!


Trước kia cô luôn cảm thấy ngại ngùng khi nhắc tới chuyện thân phận của Tô Ngạn Khải với một người xa lạ chỉ có tình một đêm như Thẩm Dục An. “Thật ra tôi rất cảm ơn anh, cảm ơn anh đã cho tôi Ngạn Khải. Tôi thật sự rất yêu con. Năm năm trước nếu không có con, có lẽ tôi đã không còn trên cõi đời này nữa nên tôi thật lòng rất cảm ơn anh!”

Thẩm Dục An nhìn đôi mắt long lanh như sắp rơi lệ trước mặt nhưng vẫn cười nói cảm ơn của Tô Manh, nghe thấy cô nói vốn dĩ năm năm trước đã không còn trên đời mà trong phút chốc đau lòng vô cùng, giống như người con gái này bị thương thì bản thân anh lại còn khó chịu hơn nhiều lần so với chính anh bị thương vậy. Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88.n et!


Khoảnh khắc đó anh cũng không có cách nào kiềm nén được tình cảm đang cháy hừng hực trong lòng mà vươn tay ra ôm chặt lấy người con gái yếu đuối trước mặt vào lòng.

Đóa hoa hồng to lớn trong tay Tô Manh rơi xuống, bung ra hòa cùng một thể với biển hoa hồng dưới đất.

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88.n et!


Toàn thể mọi người xung quanh nhìn thấy cảnh này, không biết ai huýt sáo trước một tiếng mà sau đó liền kéo theo một tràng pháo tay và tiếng hoan hô nồng nhiệt.

Nhưng người đang đứng trong biển hoa hồng vẫn còn đang chìm đắm trong cảm xúc của chính mình, hoàn toàn không bị ảnh hưởng gì bởi những người xung quanh.

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88.n et!


Tô Mạnh dựa vào lòng Thẩm Dục An, cả người được bao trùm bởi mùi hương gỗ thông thoang thoảng.

Cô có thể cảm nhận được rõ ràng cơ thể này khỏe mạnh tới chừng nào, cơ bắp rắn chắc khiến người khác tràn đầy cảm giác an toàn.

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88.n et!


Trong khoảnh khắc, thậm chí cô còn cảm thấy được người khác ôm vào lòng rất thoải mái.

Có điều suy nghĩ này chỉ tồn tại không đến một giây đã bị thần kinh luôn nhạy cảm với nguy hiểm của mình ngăn lại.

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88.n et!


Bọn họ chỉ là vợ chồng trên hợp đồng, chỉ là trên hợp đồng mà thôi.

Có thể chuyện anh làm bây giờ chỉ là vì hotsearch cãi nhau ban sáng, mục đích chỉ là muốn tạo ra hình tượng vợ chồng êm ấm hòa thuận mà thôi.

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88.n et!


Nên cô không thể quá để ý, bao gồm sự cảm ơn và những lời nói quá mức xúc động trước kia.

Thẩm Dục An ôm chặt lấy Tô Mạnh vào lòng. Đợi cô dựa hẳn vào trước ngực anh mới phát hiện Tô Manh nhỏ bé tới chừng nào.

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88.n et!


Thân hình nhỏ nhắn khiến người khác chỉ có cảm giác thương xót.

Người con gái trong lòng vươn tay ra ôm trọn co anh.

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88.n et!


Cánh tay mảnh khảnh nắm lấy áo sơ mi anh giống như xúc tu mềm mại của ốc sên, chỉ là sự tiếp xúc đơn giản như thế nhưng cũng đủ khiến anh xao động, khó bề làm chủ được chính mình.

Anh nhớ lại tài liệu đã tra được lúc trước nên càng ôm chặt lấy cánh tay đang choàng qua eo của Tô Manh, trong lòng bồi hồi không thôi. Sự xúc động đó khiến anh muốn nói cái gì đó nhưng không đợi anh mở miệng, Tô Mạnh đã nói trước. “Thẩm Dục An, có phải chúng ta diễn quá sâu rồi không?”

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88.n et!


Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất