*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Hiện tại có nhiều website sao chép đăng lại truyện từ truyen88 trái phép, gây thiệt hại về kinh tế và ảnh hưởng tới tốc độ ra chương mới. Chúng tôi rất mong quý độc giả ủng hộ, đẩy lùi nạn sao chép trái phép bằng cách chỉ đọc truyện trên Truyen88.vip. Xin cảm ơn!
**********

Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net

Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.vip!


Tô Manh nhìn lồng ngực Thẩm Dục An lộ ra ngoài, sợ sẽ mang lại ảnh hưởng không tốt cho Tô Ngạn Khái: "Anh mặc đồ đàng hoàng lại đi! Ngạn Khải còn ở đây đo

Đối mặt với ánh mắt ghét bỏ của con trai mình, Thẩm Dục An im lặng kéo vật áo trước lại, nuốt xuống bụng câu lúc đầu định nói Tô Manh giúp anh chà lưng: "Tôi đi tầm đây.

Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.vip!


Anh xoay người đi vào phòng tâm, nhìn đủ loại dụng cụ tắm rửa mình bày ra mà chỉ có thể bất lực thở dài.

Đây chính là chỗ đáng thương của việc chưa năm được trái tim vợ mà đã có con.

Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.vip!


Trong phòng tâm, Thẩm Dục An chấp nhận số phận tự mình tam rửa. Nhưng Tô Ngạn Khải ở bên ngoài lại dường như bước vào khu trò chơi, hưng phần nhào lộn trên giường.

Lần đầu tiên To Manh nhìn thấy Ngạn Khải hưng phần như vậy nên buồn cười nói: “Con yêu, sao con lại vui vẻ như vậy!” “Đây là lần đầu con được ngủ chung với bố mẹ đó!" Tô Ngạn Khải buột miệng nói ra.

Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.vip!


Thật ra thỉnh thoảng bé hay nghe mấy bạn trong nhà trẻ nói ngủ chung với bố mẹ thoải mái ra sao liền vô cùng tò mò chuyện này.

Nhưng trước kia không biết bố là ai, để mẹ không đau lòng nên đó giờ bé chưa từng nói chuyện này với Tô Manh,

Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.vip!


Mặc dù ông Thẩm Dục An có lúc rất đáng ghét nhưng cũng là bố của bé

Nghĩ đến việc cùng ngủ chung một giường với bố mẹ, bé liền tự động vui vẻ, kích động vô cùng.

Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.vip!


Tô Manh nghe thấy câu này, trong lòng lại có chút chua xót

Để con khỏe mạnh trưởng thành vẫn không thể không có bố mẹ. Bất kể cô làm mẹ có yêu thương con đến mức nào.

Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.vip!


Trời sinh con cái đã có khát vọng có bố. Không đơn giản chỉ dùng tình yêu thương của mẹ mà có thể bù đắp được

Có lẽ sau này khi kết thúc hợp đồng rồi, để Ngạn Khải tiếp xúc nhiều hơn với bố nó một chút cũng không phải là chuyện xấu.

Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.vip!


Trong lòng cô suy nghĩ đủ thử nhưng trên mặt không lộ ra chút nào. Cô cười ôm lấy Tô Ngạn Khải đang hưng phấn đến đỏ mặt: "Được rồi con yêu, chúng ta đi tam thời”

Đợi tới lúc Thẩm Dục An mặc đồ ngủ đàng hoàng đi ra từ phòng tâm liền nhìn thấy hai mẹ con đang nằm lên cái giường bình thường vẫn trống không của anh.

Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.vip!


Tô Mạnh vừa tầm xong, tóc còn đang xóa, trên mặt không trang điểm, chỉ mặc bộ đồ ngủ một màu đơn giản, dịu dàng ôm lấy Tô Ngạn Khải đang đọc truyện.

Ngạn Khải mặc bộ đồ ngủ cùng kiểu với Tô Mạnh, dựa vào lòng cô, nghiêm túc cùng đọc sách với Tô Mạnh.

Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.vip!


Một Tô Manh như vậy lại càng khiến anh rung động hơn cả Tô Mạnh mà anh nhìn thấy trong quá khứ. Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net

Anh đứng trước cửa phòng tắm, nhìn căn phòng bừng sáng, thậm chí trong một khoảnh khắc, anh đã tự hỏi có phải bản thân đang nằm mơ không.

Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.vip!


Rõ ràng trước kia vẫn còn một mình, mà bây giờ đã có vợ có con rồi, có cả tổ ấm riêng của mình.

Nhưng đây không phải là mơ, mà là sự thật

Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.vip!


Anh bước khập khiễng, cả nhạc đến bên giường, cười cười nhích lại gần Tô Ngạn Khải. "Con yêu, con đang đọc sách gì vậy?”

Tô Ngạn Khải nhíu mày liếc anh một cái rồi lại dựa vào bên người Tô Mạnh: "Ba mươi sáu kế

Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.vip!


Thật ra mấy chữ này bé đều biết, không cần Tô Mạnh cùng đọc với bé.

Nhưng bé rất hưởng thụ cảm giác được nằm trong lòng mẹ cùng đọc sách nên mới để Tô Mạnh đọc sách cho bé, hai mẹ con cùng xem.

Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.vip!


Tô Mạnh nghiêng đầu liếc nhìn cái chân anh: "Lúc anh tâm có bao lại không? Bột thạch cao không thể dính nước. Nếu không anh lại phải đến bệnh viện một chuyển đó."

Mấy lời này giống như câu chuyện mà vợ chồng hay nói với nhau khiến lòng Thẩm Dục An nóng lên. Gương mặt nghiêm nghị bất giác mềm lại. Giọng nói dịu dàng như nước: "Bao rồi."

Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.vip!


Anh bò lên giường, đúng lúc nằm xuống bên cạnh Tô Ngạn Khải.

Trong chiếc chăn ấm áp đều là nhiệt độ của Tô Manh và Tô Ngạn Khải.

Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.vip!




Thẩm Dục An thở dài một tiếng, đầu vẫn chưa dựa lên gối mà đã cảm thấy sự mệt mỏi rã rời truyền lên từ khắp cơ thể

Hôm nay xảy ra quá nhiều chuyện mà anh vốn chỉ hoạt động được tay, chân vẫn còn chưa lành. Điều này khiến anh có cảm giác mệt mỏi cũng là chuyện bình thường.

Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.vip!


Anh vốn còn muốn thân thiết giữ gìn tình cảm bố con với Ngạn Khải một chút, ai ngờ vừa năm xuống thì cái gối ươn ướt và cơn buồn ngủ đã mau chóng kéo anh vào giấc mơ ngọt ngào.

Lúc đầu Tô Ngạn Khải còn tính tuyệt đối không để ý tới người bố tồi tệ chuyên ức hiếp mẹ này.

Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.vip!


Thậm chí bé nghĩ xong xuôi cả rồi. Nếu bố muốn chọc bé thì phải phản bác lại như thế nào.

Ai ngờ lời chuẩn bị sẵn trong bụng còn chưa nói ra, bên cạnh đã vang lên tiếng hit tho deu deu.

Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.vip!


Bé cẩn thận liếc qua bên cạnh, vừa nhìn liền thiếu chút nữa tức giận chết

Người bố xấu xa này ngủ mất tiêu rồi.

Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.vip!


Tô Mạnh cũng chú ý đến Thẩm Dục An bên này. Cô thấy anh ngủ rồi liền đặt sách lên đầu giường, hạ thấp giọng nói: “Con yêu, ngày mai chúng ta hãy xem sách tiếp đi. Bố con ngủ rồi. Chúng ta đừng làm phiên bố Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha !!!

Tô Ngạn Khải gật đầu.

Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.vip!


Hai mẹ con cũng nằm xuống. Vài phút sau, đèn liên tự động tất

Trong màn đêm tối mịt, Tô Ngạn Khải ôm chặt lấy cơ thể mềm mại của Tô Manh, nhỏ giọng hỏi: “Mẹ ơi, có phải bố rất mệt không?”

Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.vip!


Tô Mạnh vô lưng bé "Đúng vậy. Bố là ông chủ công ty. Trong công ty mấy ngàn người đều phải đợi quyết định của bố. Bố con bình thường làm việc rất vất và Con đại nhân đại lượng đứng tức giận với bố có được không?"

Cô vẫn mong quan hệ của Ngạn Khải và Thẩm Dục An tốt lên một chút.

Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.vip!


Bất kể thế nào, Thẩm Dục An cũng là tỷ phủ nước Hoa, là lập trình viên thiên tài. Trên người có rất nhiều chỗ hơn người, có thể dạy cho Ngạn Khải nhiều thứ mà cô không thể dạy

Huống hồ gì theo như tình trạng thân thể của Thẩm Dục An, chắc cả đời này anh chỉ có một đứa con là Ngạn Khải.

Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.vip!


Hai bố con không dễ gì mới đoàn tụ, hà tất gì phải lãng phí thời gian vào việc cải nhau.

Tô Ngạn Khải nghĩ hồi lâu mấy ngàn người là bao nhiêu, chính là gấp mười lần toàn thể học sinh của cả nhà trẻ bé

Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.vip!


Hiệu trưởng phải quản lý nhà trẻ vất vả tới hỏi đầu luôn rồi. Vậy bố đương nhiên lại càng vất vả hơn.

Nếu không bố cũng sẽ không vừa lên giường liền ngủ mất.

Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.vip!


Bé thở dài như người lớn: "Haizz, con đại nhân đại lượng tha thứ cho bố đã ức hiếp mẹ. Nhưng mẹ yên tâm, sau này con sẽ cao hơn, khỏe mạnh hơn, lại càng giỏi hơn cả bố. Nếu bố có khi dễ mẹ thì mẹ cứ nói hết với con.

Tô Mạnh cảm thấy ngọt ngào hết sức. Nụ cười trên mặt chưa hề tất trong bóng tối: “Được thôi."

Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.vip!


Nhưng có thể trong phòng có thêm Tô Ngạn Khải ngăn ở giữa nên ngược lại đã phá tan sự ngại ngùng khi Tô Mạnh và Thẩm Dục An ngủ chung giường.

Tô Ngạn Khải ôm lấy Tô Mạnh một hơi rồi im lặng trở người, ôm lấy thân thể cứng rắn của Thẩm Dục An

Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.vip!


Người bố cứng như đã hoàn toàn không giống với người của mẹ. Mùi trên người cũng khác nhau.

Mặc dù Thẩm Dục An ngủ rồi nhưng dường như vẫn còn nhớ có con trai mình ngủ cạnh nên sau khi cơ thể mềm mại của Ngạn Khải ôm lấy, anh liền giơ tay qua ôm lại, còn nhẹ nhàng võ lên lưng bé.

Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.vip!


Tô Ngạn Khải mím môi cười, dùng ngón tay chọc vào má Thẩm Dục An, nhỏ giọng nói: "Chúc bổ ngủ ngon!”

Trong phòng yên tĩnh nên Tô Mạnh đương nhiên nghe thấy. Cô nhịn không được cũng nhoẻn miệng cười.

Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.vip!


Quả nhiên là bố con, máu mủ ruột thịt,

Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất

Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.vip!