*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Hướng dẫn: Để tìm đọc các bộ truyện hot khác, các bạn lên Google Search gõ tên truyện + truyen88 và chọn kết quả đầu tiên . Xin cảm ơn
**********

Truyện88.vip trang web c*ập nhật nhanh nhất

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88.vip!


Thẩm Dục An ôm eo Tô Manh. Không đợi Tô Manh mở miệng, anh đã nói ngay như sợ cô hiểu lầm: "Là em tự nhào vào lòng tôi, tôi chưa chạm đến nửa đầu ngón tay của em đầu"

Câu nói này giống như vừa rồi Lâm Tích Ngữ cố ý ngã vì muốn dụ dỗ anh vậy.

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88.vip!


Lâm Tích Ngữ ngồi trên những miếng kính vỡ của máy tính, chỉ cảm thấy mộng đau như đứt thành tâm đoạn. Ả nghe thấy câu này liền bị chọc tức sắp hộc máu.

Cú ngã vừa rồi của cô ta, quả thật là cố ý.

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88.vip!


Một là để có thể dựa vào gần Thẩm Dục An hơn, hai là để phá nát cái máy tính đó.

Máy tính hư rồi thì bản phối âm bên trong không phải cũng không còn rồi sao.

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88.vip!


Cô muốn xem xem Tô Mạnh làm sao còn tổ chức được buổi trình diễn năm ngày sau.

Nếu như cú ngã này khéo sao ngã đúng vào lòng của Thẩm Dục An thì đương nhiên càng tốt. Cô ta không tin dựa vào nhan sắc của mình mà không thể làm Thẩm Dục An động lòng.

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88.vip!


Nhưng ai ngờ Thẩm Dục An lại không biết thương hoa tiếc ngọc như thế. Không giơ tay ra đỡ cô không nói, còn ghét bỏ cô ta.

Lâm Tích Ngữ ngẩng đầu ai oán nhìn Thẩm Dục An một cái.

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88.vip!


Tô Mạnh nhìn máy tính bể nát trên đất, chỉ thấy tim cũng muốn vỡ vụn theo.

Trong đầu cô lúc này đều là bản nhạc phối âm của buổi trình diễn năm ngày sau, không hề chú ý đến động tác giữa hai người Thẩm Dục An và Lâm Tích Ngữ

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88.vip!


Tô Mạnh ngồi xuống đất, nhặt từng mảnh vụn lên: “Bên trong máy tính của tôi không chỉ có bản phối âm phải dùng vào mấy ngày nữa mà còn có powerpoint và bài thuyết trình vào hôm đó, hơn nữa còn rất nhiều bản thảo thiết kế của tôi. Bây giờ đều bể nát rồi, phải làm sao đây!
Nếu bạn đang đọc truyện ở một website khác không phải Truyện*88.vip thì có nghĩa đây là trang web ĂN CẮP TRUYỆN. Các bạn hãy quay trở lại T*ruyện88.vip để ủng hộ bên mình nhé !

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88.vip!

Lúc này cô muốn khóc luôn rồi.

Lâm Tích Ngữ được người bên cạnh đỡ dậy, khập khiễng đứng lên.

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88.vip!

Cô ta nhìn thấy Tô Manh ngồi xổm trên đất khóc không thành tiếng, trong phút chốc trên mặt thoáng qua nụ cười đắc ý.

Cô ta cũng muốn xem thử xem, không có máy tính, Tô Manh làm thế nào tổ chức được buổi trình diễn thời trang năm ngày sau.

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88.vip!

Thẩm Dục An nhìn thấy bộ dạng này của Tô Mạnh, lòng khó chịu giống như bị côn trùng cắn.

Anh đỡ cô dậy, ép cô nhìn mình: "Em đã quên chồng của em làm gì rồi sao?"

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88.vip!



Tô Manh đau khổ nói: "Máy tính đều bể nát thành như vậy rồi, anh không phải là thần tiên, còn có thể làm gì được nữa?"

Thẩm Dục An nhếch mép, nở nụ cười tự tin: “Để tôi cho

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88.vip!

em xem thế nào là thần tiên.

Anh rút điện thoại trong túi ra, cũng không biết đang gọi cho ai: “Trong năm phút nữa đến phòng hòa nhạc

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88.vip!

Năm phút sau, một người đàn ông mặc áo sơ mi trắng xách theo cái vali nhỏ đi vào.

“Chủ tịch Thẩm

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88.vip!

Thẩm Dục An hất cầm chỉ vào đống mảnh vỡ trên đất: "Lấy tất cả những thứ có trong ổ cứng ra đây”

“Chuyện nhỏ.

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88.vip!

Cấp dưới của Thẩm Dục An ngồi xổm xuống đất, mở vali ra, rồi lại lật qua lật lại đống mảnh vỡ, cuối cùng tìm ra được một hộp cứng màu đen rồi lắp vào một chiếc máy tính. Sau đó anh ta lại gõ bàn phím năm phút.
Cập nhật chương mớ*i nhất tại Truyện88.vip

“Chủ tịch Thẩm, đã làm xong rồi."

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88.vip!


Thẩm Dục An đưa máy tính qua cho Tô Mạnh: “Em xem thử đi, tài liệu bên trong có phải đều ở đây rồi không?”

Tô Manh nhìn màn hình máy tính quen thuộc. Sau khi thấy những tệp âm thanh cùng các video quen thuộc, cô kinh ngạc đến nỗi không khép miệng được: "Trời ơi, sao anh làm được vậy! Trời ơi, đơn giản giống như là c paste vậy. Nếu như không phải logo phía sau khác nhau, em còn thật sự cho rằng đây chính là máy tính của mình đó."

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88.vip!


Thẩm Dục An vẫy vẫy tay với cấp dưới của mình. Người đàn ông mặc áo sơ mi trắng gật đầu, quay đi rất dứt khoát.

Anh dịu dàng nhìn Tô Mạnh đang ngạc nhiên gõ máy tính, giọng điệu bình thản: "Chỉ là lấy ổ cứng đổi từ máy tính này sang máy tính khác mà thôi. Thao tác rất đơn giản."

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88.vip!


"Vậy chúng ta xem xem, hôm nay rốt cuộc là ai đã động vào máy tính của em!”

Lâm Tích Ngữ đang đứng bên ngoài đám người liền biến sắc. Cô ta không ngờ rằng, cho dù đã đập hư máy tính rồi mà Thẩm Dục An còn có thể hồi phục lại dữ liệu.

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88.vip!


Vậy bọn họ không phải sẽ phát hiện ra là cô ta đã đụng vào máy tính rồi xóa tài liệu sao?

Trong lòng cô ta bắt đầu bồn chồn, chân run lẩy bẩy muốn chạy ra ngoài.

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88.vip!


Nhưng động tác mở video của Tô Mạnh còn nhanh hơn cô ta. Cô nhìn thấy bóng dáng quen thuộc trong video liên kinh ngạc nói: “Nhà thiết kế Lâm, sao cô lại muốn xóa đi bản phối âm trong máy tính của tôi?!

Cập nhật chương mới nhất t*ại Truyện88.vip

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88.vip!