Ba mẹ Mễ nhìn rất trẻ.

Dù đã hơn 40 tuổi nhưng nhan sắc lại tựa thời thanh niên tuổi 25 , 26.

Nếu ai không biết chắc chắn sẽ nhầm lẫn cả ba người nhà họ Mễ đều là anh chị em.

Dù sao nguyên chủ ở thế giới này năm nay vừa tròn hai mươi, dù giao diện đáng yêu tới mấy cũng không che giấu nổi những đường nét phá lệ nổi bật của người trưởng thành .
" Bối nhi , hôm nay con muốn lên trường hay tới tập đoàn?"
Ba Mễ rời mắt khỏi tờ báo , nhẹ giọng hỏi .
" Con muốn tới trường ạ.

Dù sao cũng rất lâu chưa đi.

Có chút...!Nhớ lớp.

"
Mễ Tiểu Bối gãi gãi má trả lời.

Hôm nay là ngãy đặc biệt nha.

Nam chính chạm mặt phản diện.

Mối tình giành gái chính thức nổ ra từ đây .
" Chú ý thời gian một chút.

Không được học quá sức.

Đừng để việc học làm cản trở thời gian tìm lính canh của mình nhé con yêu.

"

Mẹ Mễ Mỉm cười tinh nghịch nháy mắt.

Bà biết học lực của con trai quanh năm top 1.

Cũng biết tiểu dẫn đường vẫn chưa có lính canh của mình.

Hai năm nay , mỗi lần đều sử dụng thuốc ức chế, bà sợ con trai sớm muộn cũng không chịu nổi ...
Biết được suy nghĩ của bà , Mễ Tiểu Bối liền cười đáng yêu hướng bà mà an ủi .
" Mẹ đừng lo.

Chỉ là gần đây không có hứng thú muốn yêu đương.

Sau này sẽ dẫn về một lính canh tốt!"
* Đại học tinh tế Z .
Từng chiếc xe bay hết bay lại bay vào khiến sân trường chẳng mấy chốc đã ồn ào đông đúc.

Mễ Tiểu Bối bước ra từ một chiếc xe đính đầy đá quý đã thi hút không ít ánh mắt.

Cũng không quá đặc biệt gì.

Chỉ là rất lâu rồi mới thấy báo thủ này đi học nên người ta chú ý nhiều hơn chút thôi.
Mễ Tiểu Bối nhảy từ trên xe xuống, đáp đất một cách hoàn hảo.

Cậu thầm khen bản thân thật ngầu , sau đó tung tăng chân đá chân vui vẻ lên lớp hóng chuyện.
Có một sự thật rất thú vị , đó là nam chính, nam phụ, phản diện, trà xanh và nữ chính, tất cả đều học chung một lớp.

Vậy nên chuyện xảy ra drama rất là thường xuyên.

Đại loại như trà xanh gián tiếp làm khó nữ chính, phản diện cùng nam chính vừa gặp mặt không động khẩu liền động thủ.


Vô cùng ồn ào .
" Yo~ lão tổ tông hôm nay sao lại có hứng tôi đi học thế ?"
Một nam nhân khoác vai Mễ Tiểu Bối, tay chọc chọc cái má mềm kia đùa cợt.

Đây là Hoán Nhiên Khang , một lính canh cấp B , bạn thân của nguyên chủ.

Cậu ta tuy tính tình không được tốt nhưng đối nguyên chủ lại chẳng khác nào cẩu tử ngốc .
" Khang , cậu lại cho chọc má của tui !"
Mễ Tiểu Bối xù lông hất móng heo của Hoán Nhiên Khang kia ra , xót xa xoa xoa cái má đáng thương.

Ánh mắt phẫn uất liếc hung thủ .
Hoán Nhiên Khang liền chiều ý mà tỏ ra đáng thương.
" Ôi trời, lão tổ tông của tôi giơ cao đánh khẽ.

Hạ dân thật sự không cố ý làm trầy xước long thể ngàn vàng của ngài a ~~ "
Đúng là quá sến đi mà!!! Mễ Tiểu Bối trừng mắt đá cho cậu ta một cái rồi hừng hực lửa giận đi lên lớp.

Hoán Nhiên Khang bật cười cũng nhanh chóng đuổi theo dỗ lão tổ tông nguôi giận.
Vừa bước vào cửa lớp, Mễ Tiểu Bối suýt thì bị sốc nhiệt.

Không khí u ám lạnh lẽo này mới quen thuộc làm sao.

Nam chính và phản diện đối đầu ,sát khí nồng đậm tựa mùi trà xanh.

Nhìn thật giống hai con cẩu đang tranh giành rẻ rách.

Kiểu gì trông vào cũng thật buồn cười.
" Mắc cười lắm à ?"
Lục Quang Huyền khó chịu liếc tiểu dẫn đường vẫn chưa kịp che giấu nụ cười của mình.

" Kh...!không có.

Không có gì mắc cười hết (⁠ ⁠◜⁠‿⁠◝⁠ ⁠)"
Mễ Tiểu Bối lùi về phía sau một bước, lập tức biến mất khỏi tầm nhìn của phản diện.
Hừ , nhìn cái mặt của hắn mà xem.

Cứ như cả thế giới đã gây tội với hắn vậy.

Trông không mắc cười mới lạ .