Edit: Linhlady

Mạc Vân Quả vẫn như cũ vẫn giữ khuôn mặt lạnh băng, ánh mắt sâu thẳm, kỳ thật trống không không suy nghĩ gì.

"Ta cảm giác, chủ kênh muốn cùng người đàn ông này đánh nhau rồi......" Phong Hoa nuốt nuốt nước miếng, Nhược Nhược nói ra một câu như vậy, hắn có chút sợ hãi, nhưng cảm giác hưng phấn chiếm phần hơn, làm sao đây! Giống như xem bọn họ sắp đánh nhau tới nơi!

Phong Hoa nói câu này, giống như đốt một ngọn lửa, tức khắc, toàn bộ phòng phát sóng trực tiếp lập tức nóng lên.

"Đánh nhau đánh nhau! Oh yeah oh yeah!"

"Nga rống rống, chủ kênh lạnh nhạt đối chiến với thiên hoàng khí phách, rốt cuộc ai mới là người thắng, rửa mắt mong chờ!"

"Đánh đánh đánh! Mau đánh! Quần của ta cũng cởi ra rồi!"

"Đánh nhau mà thôi...... Cởi quần làm gì!"

"Ô ô ô......"

............

Bên tai Mạc Vân Quả vang vọng đủ loại giọng nói, cái này càng làm cho cô không kiên nhẫn, cô không vui nhăn lại mi, lúc đang muốn nói cái gì đó, liền nghe thấy Lý nguyên nói chuyện.

"Tôi biết cô không phải con bé, không phải là con gái tôi, tôi còn nghĩ rằng." Thời điểm nói những lời này, trên mặt Lý Nguyên tất cả đều là bất đắc dĩ, hắn ta làm sao không hiểu tính tình con gái mình đây? Ở trước mặt mình, từ trước đến nay đều là nơm nớp lo sợ, làm sao có được bộ dáng như cô gái trước mặt này?

"Cô tên là gì?" Lý Nguyên thu hồi khí thế quanh người, ngược lại cười hỏi, tràn ngập hương vị hiền lành.

"Mạc Vân Quả." Mạc Vân Quả vẫn duy trì bộ dáng như lúc trước, không cho Lý Nguyên một chút mặt mũi nào.

Lý Nguyên gật gật đầu, trong mắt mang theo một tia nghiền ngẫm, "Nếu không phải bởi vì khí chất hai người khác nhau, có khi, ngay cả tôi cũng nhận sai." Một câu này, xem như khẳng định suy đoán Mạc Vân Quả lúc trước.

"Oh? Cho nên?" Mạc Vân Quả thẳng thắn hỏi, mang cô lại đây, đến tột cùng là vì chuyện gì?

Lý Nguyên cười khổ hai tiếng, làm như chìm trong hồi ức.

Mạc Vân Quả không nói gì, bởi vì cô đang xem đám người ồn ào trong phòng phát sóng trực tiếp.

"Chủ kênh chủ kênh, thù ra cô tên Mạc Vân Quả a!"

"Ha ha ha! Tên này rất giống cô gái nhỏ a, một chút cũng không giống như ta nghĩ!"

"Đồng ý đồng ý a! Ha ha! Tiểu Quả Quả ~"

"Khụ khụ...... Đều đứng đắn một chút, chẳng lẽ ngươi không có không có phát hiện, lời nói của bệ hạ sao, tương tự cùng với suy đoán kinh người của tiểu Quả Quả!"

"Tiểu Quả Quả thật thông minh! Quỳ liếm quỳ liếm!"

"Tiểu Quả Quả muốn thân thân muốn ôm một cái muốn nâng lên cao ~"

"Phi, trên lầu liền ngươi còn muốn nâng lên cao?"

............

Khoé miệng giật giật Mạc Vân Quả dao động nhỏ đến khó phát hiện, phòng phát sóng trực tiếp, thật sự thực sảo*, quấy rầy cô suy nghĩ.

"Hệ thống, có biện pháp gì không, có thể tắt âm thanh đi được không?"

"Có, khi nào kí chủ lên cấp, có thể lựa chọn tắt âm thanh." Giọng nói nhàn nhạt của hệ thống vang lên trong đầu Mạc Vân Quả, không lưu tình chút nào.

Mạc Vân Quả:....

Lúc này, Lý Nguyên đã thoát ra khỏi hồi ức, trong nháy mắt ông khôi phục lại khuôn mặt u sầu,cuối cùng cũng nói ra chân tướng với Mạc Vân Quả.

"Nhiều năm phía trước, tôi ở hải ngoại gặp nạn, được một người cứu, tôi vì trả ơn cho hắn, đồng ý cho hắn ta một lời hứa. Một tháng trước, người cứu tôi tới muốn tôi thực hiện lời hứa, đó chính là gả con gái cho con hắn ta......"

Lời kế tiếp, dĩ nhiên không cần phải nói ra, cái này đơn giản là một câu chuyện cẩu huyết thôi.

"Cho nên, ông muốn tôi thay thế con gái ông gả đi đúng không?"

Lý Nguyên gật đầu, mặt mang khó xử, nhưng trong mắt lại ra vẻ cường thế, ông tuyệt đối không cho phép, người con gái trước mắt này, cự tuyệt lời của mình!

- ------

*出击 và 出发: câu nói hóm hỉnh, lời nhận xét sắc sảo (để tấn công hoặc để đánh trống lảng trong cuộc tranh luận). Mị tra từ điển từ sảo ra ý nghĩa như vậy, không biết chính xác không nên ta cứ để nguyên văn nhé.