Chỉ trong thời gian ngắn, trong đầu Phương Trường xẹt qua vô số ý nghĩ. Tất nhiên, cậu cũng đã có dự trù của riêng mình.

Nhắc tới, chính bản thân cậu còn thấy khó mà tin nổi, lần livestream này giống như đã mở ra một công tắc nào đó trong tâm hồn.

Không hiểu sao, hiện tại Phương Trường cảm thấy trạng thái của mình vô cùng kì diệu, tuy thân ở hiểm cảnh nhưng sức quan sát cùng năng lực phân tích tăng cao, logic cũng minh mẫn rõ ràng chứ không hề hoảng sợ.

Thật giống như cả thế giới đang thu nhỏ lại, để cậu có thể dễ dàng nắm trong lòng bàn tay. Càng giống như cậu muốn giải cứu cái thế giới ấy, chứ không phải yên lặng làm người xem nữa.

Loại cảm giác kỳ diệu này ngày càng làm cho cậu tỉnh táo lại, chợt thấy đạn mạc bên trong đanng không ngừng khuyên cậu chạy trốn, nên cậu đành phải giải thích cho mọi người hiểu:

" Lợi ích từ thứ hàng cấm này luôn được phân phát cho tập thể, đây chắc chắn là một tổ chức vô cùng quy củ. Rất có thể có một số ít nhân viên công tác là thành viên của tổ chức này, chắc cũng không quá nhiều."

 Cảnh vệ trẻ kia rời đi không đầy 15 phút, đi đi lại lại rồi mời giám đốc chắc cũng khoảng 7 phút đồng hồ.

Trước khi lên lầu, tiểu Nhiếp đã trình bày sự việc với "tiểu Trương", có lẽ còn có người khác nghe lén đoạn đối thoại nên tiểu Nhiếp mới bị liên lụy vào chuyện này. Bởi thế, tổ chức kia mới kịp phản ứng, trong bảy phút khống chế nhân viên biết sự tình, dẫn người trực tiếp đến chỗ cậu, có thể thấy năng lực xử lí của đối phương vô cùng mạnh mẽ, an bài kín đáo, đã vậy còn vị giám đốc yểm trợ đi cửa sau. Chắc chắn bây giờ họ đã bố trí người theo dõi cậu.

Tại sao cậu biết họ đã bố trí người theo dõi á? Bởi vì lúc trước ở khu phòng nghỉ không có bố trí gì cả, bây giờ chỗ lối rẽ trước phòng của cậu lại có người quản chế, nếu hỏi chắc họ lại lấy danh nghĩa bảo vệ sự an toàn của người cung cấp đầu mối, đuổi cũng không được.

Thế nhưng có lẽ tổ chức này không đem quá nhiều người, bởi vì tính đặc thù của hàng cấm. Sẽ chỉ có một số ít người đi theo đảm bảo trị số an toàn, vì thế cũng giúp cho đầu não dễ khống chế không cho thành viên phản bội, đồng thời cũng theo dõi được các du khách cùng những nhân viên bình thường.

Suy luận tiếp, nếu họ bố trí sẵn, chắc chắn có thể làm cho Phương Trường chính mình tự chui đầu vào lưới, tiêu trừ tâm lí phòng bị của cậu, cũng tiện diệt trừ hậu hoạn cùng xử lí dấu vết.

Nhưng đối phương không làm như vậy, vừa vặn chứng minh cho suy luận bọn họ thiếu người, cũng như chưa khống chế du thuyền một cách triệt để.

【 Mẹ ơi, ta thấy streamer phân tích thật lợi hại】

【 Lầu trên + 1 】

【 Vậy bác streamer còn do dự cái gì nữa? Nhanh chóng chạy đi thôi! Khả năng cao là đối phương có tổ chức. Nếu theo suy luận trên thì chắc chắn họ đang muốn hạ thủ với cậu! 】

Đi theo phía sau, Phương Trường lại đưa mắt đánh giá ba người đằng trước một lần nữa. Từ vẻ ngoài của cảnh vệ gầy gầy có thể đoán hắn ta cũng là người nghiện, người cảnh vệ còn lại có lẽ là thành viên tổ chức hoặc tâm phúc của giám đốc. Người nghiện dù có để tâm ngụy trang chính mình cho giống người bình thường đến mấy thì nhìn kĩ vẫn để lại đầu mối.

Tóm lại——

Ảo tưởng lớn nhất của đời người chính là 'Ta có thể gϊếŧ ngược lại'.

Và hiện tại, Phương Trường cũng muốn biến ảo tưởng này thành sự thật.

Bởi vì...

Phương Trường quay đầu, trong đại sảnh, nhiều du khách cao tuổi đang cùng đám cháu chắt đùa giỡn đến vui vẻ....

Cậu không thể đi trong khi cậu có đủ năng lực để cứu người. Chỉ vì đảm bảo an toàn cho bản thân mà bỏ mặc 4000 con người, chắc suốt quãng đời còn lại cậu sẽ phải sống trong dày vò tự trách.

Đã sống thì phải sống cho hết mình, sống không để thẹn với lương tâm....

Tổ chức này chắc chắn đang mưu đồ một kế hoạch vô cùng nguy hiểm, muốn lấy du khách vô tội che mắt chính quyền. Nếu như chỉ là buôn lâu hàng cấm thì chỉ cần tiến hành ở cảng là được rồi, cần gì phải lằng nhằng như thế. Đối phương dụng tâm bày thiên la địa võng như vậy, chứng tỏ mấy ngày tới đặc biệt nguy hiểm.

Nếu như cậu không đem kế hoạch này bóp chết từ trong trứng nước, chắc chắn nơi này sẽ biến thành địa ngục trần gian đẫm máu.

Trên thuyền còn biết bao nhiêu con người vô tội !!!

"Có lẽ..." Phương Trường vẫn còn có tâm tình kiểm tra vật phẩm hôm nay thu thập được, cười cười "Tôi có một suy nghĩ lớn mật."

【 Đến lúc này rồi mà bác streamer còn muốn thử nghiệm cái gì nữa! 】

【 Ngay cả bảo an, cảnh vệ các kiểu cũng có vấn đề, bác streamer, bác còn muốn ở lại lên kế hoạch gì nữa, còn không mau chạy đi.】

Bất tri bất giác, phòng livestream đã lên đến 2000 người.

Đạn mạc cùng khen thưởng cũng vì thế mà nhiều lên.

Khen thưởng phần lớn là nhuyễn muội tiền, nhưng vật phẩm cũng không thiếu.

Đạn mạc từ đầu đến cuối đều gào thét, mong cậu coi an toàn là số một, chạy ngay đi.

Phương Trường đem kế hoạch của mình nói sơ qua cho người xem.

Có chống đỡ, cũng có phản đối. Nhưng nhiều nhất vẫn là【Mau chạy đi】.

Vật phẩm khen thưởng cũng càng ngày càng nhiều, thật giống như lo cho Phương Trường không có năng lực tự bảo vệ bản thân.

Hệ thống mỗi lần thông báo nhận thưởng đều là 5 cái liên tục.

Có " Dược phẩm chữa trị sinh mệnh", "Kính bảo vệ sơ cấp",... Đại khái mọi người đều biết rằng vật phẩm cao cấp sẽ phải nộp về công ty nên tặng phẩm đều duy trì ở "sơ cấp" hoặc "trung cấp".