"Đồ nhi a, ngươi xác định ngươi không có nhầm lẫn, không có đem bảo bối của vi sư làm thuốc tỉnh rượu?" - Vương thái y lại một lần nữa hỏi." Sư phụ, đồ nhi thật sự không có nhầm lẫn, sư phụ cứ tin tưởng ta đi, đồ nhi rất thông minh đấy!"- Tiểu Dược Đồng vẻ mặt ủy khuất." Ai, vi sư cũng không phải là không nỡ bảo bối này, mà là, vi sư sợ xảy ra chuyện a!".

- Lão thái y vẻ mặt lo lắng.Hắn như thế nào cũng không nghĩ tới, chuyện hắn lo lắng cả đêm, cuối cùng vẫn là xảy ra, chẳng những đã xảy ra, hơn nữa, còn phát sinh ở trước mặt Hoàng thượng, may mắn Hoàng Thượng không có truy cứu, nếu không, hắn thật sự là chết trăm lần cũng khó thoát khỏi tội lỗi...........Lãnh cung.Sở Thanh Ly vừa mới tỉnh ngủ lại uống một bữa sữa dê, nghe tiếng động vật nhỏ líu lắc, tâm tình của cô tốt đến bạo phát.Hừ, muốn cướp hậu vị của mẫu thân, bọn họ cũng phải có bản lĩnh kia.Lúc này đây tặng mỹ nhân cho bọn họ, đã xem như tiện nghi cho bọn họ rồi, nếu lại có lần sau, mình nhất định sẽ muốn bọn họ đẹp mắt.Này, điều đó không đúng!"Y Y nha nha...!Tiểu Tước ngươi có phải đã làm cái gì không, không phải nói văn võ cả triều này đều là lão hồ ly sao?"." Bọn họ hôm nay làm sao có thể chọc cho phụ thân cặn bã tức giận, theo lý thuyết đây là không nên a? " - Sở Thanh Ly dùng tiếng ngoại ngữ cấp 10 của cô, không chút hoang mang hỏi."Ri ri...!chủ nhân, vấn đề này của ngừơi hỏi thật khó quá, những lão đầu tử kia đúng là một ít hồ ly ngàn năm, rất giảo hoạt.

Nhưng mà, Tước Tước ta chính là tiểu sẻ sẻ thông minh nhất chủng tộc chúng ta, ta cũng không kém bọn họ a! "- Chim sẻ nhỏ ngửa đầu, vỗ cánh, vẻ mặt cao ngạo nói." Chi Chi Chi....!chính là, chính là, Xám Tro cũng rất thông minh, chúng ta chính là liên thủ, thiên hạ vô địch nha!".


- Tiểu chuột xám cũng vội vàng lên tiếng tìm tồn tại, sợ mình bị Sở Thanh Ly lãng quên." Y Y nha nha...!vậy các ngươi nói một chút xem, các ngươi đều làm như thế nào?"- Sở Thanh Ly thật sự có chút tò mò."Líu ríu ....chủ nhân, tước tước sau khi rời khỏi nơi này liền một mực suy nghĩ, mình muốn dùng biện pháp gì tốt, thế nhưng, suy nghĩ mấy người đều bị phủ quyết.

Sau đó, Tước Tước trong lúc vô tình đi tới Thái y viện, gặp một lão thái y râu bạc, hắn đang vứt một ít bột màu trắng, nói đó là thuốc giải rượu.

Hơn nữa, để cho tiểu dược đồng của hắn sẽ mang đến ngự thiện phòng, nói là sợ đại thần sẽ uống nhiều, vạn nhất ngôn ngữ vô trạng va chạm Hoàng Thượng, vậy thì phiền toái.


Chẳng qua, sau đó hắn lại lấy ra một bình bột phấn không sai biệt lắm, nói là dược vật hắn mới nghiên cứu chế tạo, hắn nói nếu uống thứ này trước rồi mới uống, hiệu quả của rượu tuyệt đối là không thể nào say.

hắc hắc hắc, chủ nhân người biết không, tước tước liền cùng xám tro cùng nhau, đem thuốc tỉnh rượu kia đổi thành thuốc bảo bối của lão già kia.

" - Chim sẻ nhỏ vỗ cánh, vẻ mặt đắc ý."Y Y nha nha....!cho nên, ngươi đem những lão hồ ly muốn uống rượu lại sợ uống say, tự nhận mình thông minh bưng nồi, phải không?" - Sở Thanh Ly cười hỏi."Chi Chi...không sai, chính là như vậy, những lão ngốc tự cho là thông minh kia, cứ như vậy bị cõng cái nồi thật lớn." - Con chuột nhỏ nhảy lên nhảy xuống nói."Y Y nha nha...!thật tốt quá, các ngươi không bị phát hiện chứ?" - Sở Thanh Ly phun bong bóng hỏi."Líu ríu...!yên tâm đi chủ nhân, Tước Tước làm việc, chủ tử yên tâm đi, cam đoan sạch sẽ không lưu lại một chút dấu vết." - Con chim sẻ vỗ cánh nói."Y Y nha nha ...vậy thì tốt rồi, nếu không lần sau đem các ngươi làm mồi nhử , vậy thật sự phiền toái."- Sở Thanh Ly vừa nói, vừa nôn ra bong bóng, bộ dạng này thật sự rất buồn cười..