" Đại phu tới rồi!"Lão đại phu vừa mới rời đi, lúc này lại bị Triệu phó tướng kéo tới." Đại phu, ngươi mau xem cho nương ta một chút đi! " - Hồng thị vẻ mặt khẩn trương nói.Lão đại phu ngồi xuống một bên bắt mạch, cẩn thận kiểm tra một hồi." Đại phu mẫu thân của ta như thế nào rồi?" - Tiết Đan Dương lo lắng hỏi."Lão phu nhân không có việc gì, chỉ là đã lớn tuổi, ưu tư quá nặng, vừa bị kinh sợ, nhất thời tiếp nhận không được, lão phu châm cho nàng hai mũi, nghỉ ngơi một chút là tốt rồi." - Lão đại phu lấy ra ngân châm, một bên châm cứu, một bên nói.Thành thật mà nói, gặp phải những điều như vậy, lo lắng là điều không thể tránh khỏi.

Chẳng lẽ, lão thiên gia thật sự muốn diệt Linh Thú quốc sao? Cũng may, hơn hai mươi ngày tiếp theo hết thảy đều bình thường, đám mãnh thú cũng không giống như ngày đó.

Mọi người nhao nhao thở phào nhẹ nhõm, cha con Tiết gia bị thương cũng tốt hơn bảy tám phần.


Nhưng họ không biết rằng đây có thể là bóng tối trước bình minh, sự yên tĩnh trước khi cơn bão đến.

Bất quá, sau lần này, có Triệu phó tướng che chở, cuộc sống của Tiết gia cũng tốt hơn rất nhiều.Người trong khu thuần thú này, đều là một ít trọng phạm còn lại tất cả đều là bị lưu đày tới.

Bọn họ chia người thành hai nhóm, một nhóm là nam nhân phụ trách thuần thú ở thuần thú trường, nữ nhân phụ trách quét dọn thuần thú trường, còn có chính là nấu cơm.Nhiệm vụ chủ yếu của một nhóm người khác là, phụ nữ phụ trách tìm kiếm hung thú, phối hợp với nam nhân bắt hung thú, đem hung thú bắt được cùng với con non của chúng mang về thuần thú trường.

Yêu cầu bắt được hung thú trở về sẽ huấn luyện thành thú quân có thể sử dụng cho triều đình.

Các đời đế vương của Linh Thú quốc, bọn họ đều phi thường rõ ràng, muốn Linh Thú quốc tái hiện huy hoàng, nhất định phải có một chi thú quân khổng lồ, bọn họ không cách nào dùng tiên thiên kỹ năng ngự thú, liền muốn dùng man lực ngự thú, ý đồ đạt tới hiệu suất tương tự.Phụ tử Tiết gia đều là võ tướng, chẳng những dáng người khôi ngô, hơn nữa, còn có một võ nghệ thân cao siêu phàm, đây cũng không phải người bình thường có thể so sánh.

Hồng thị rốt cục cũng không cần ra ngoài tìm kiếm thú tích, Triệu phó tướng điều nàng đến thuần thú tràng, để cho nàng ở trong thuần thú tràng quét dọn vệ sinh.


Rảnh rỗi liền nhìn phu quân nhà mình tìm thú Tuy nhiên, trí tưởng tượng là tốt, thực tế luôn luôn tàn nhẫn.

Người thuần thú này ngược lại tổn hại không ít, mãnh thú chân chính có thể ra chiến trường, lại là rất ít." Triệu phó tướng, đây là công văn binh bộ cố ý hạ xuống cho đại nhân, mời đại nhân xem qua!"- Một tiểu binh cầm một tờ giấy viết thư đóng dấu binh bộ nói." Cầm qua, ta xem một chút! "- Triệu phó tướng vội vàng đứng dậy tiếp nhận tờ giấy, liếc mắt nhìn mười hàng chữ , bất quá, càng nhìn sắc mặt lại càng khó coi.

Hắn vốn cũng không có hy vọng xa vời, triều đình thật sự có thể đối với bọn họ như thế nào? Bất quá, mệnh lệnh này hoàn toàn là cường nhân khó khăn, làm sao có thể đây? Hắn là người không phải thần, chuyện mấy đời đế vương Linh Thú quốc này đều không làm được, hắn là một phó tướng nho nhỏ, làm sao có thể làm được? Đây rõ ràng là cố ý, đây là muốn mạng của tất cả mọi người thuần thú tràng bọn họ a! Không đúng, đây là có người nhằm vào Tiết gia, muốn trắng trợn để Tiết lão tướng quân cùng thiếu tướng quân chết ở chỗ này.

Đây thật sự là mưu kế ngoan độc a! Triệu phó tướng cau mày, quả thực có thể kẹp chết một con ruồi.


Tiết gia là ân nhân cứu mạng của hắn, tục ngữ nói rất hay【 Ơn tích thủy, khi dũng tuyền liền báo đáp】Tuy rằng hắn không phải là đại nhân vật gì, nhưng chính mình cũng không muốn làm bạch nhãn lang, cũng không muốn trở thành lợi khí trong tay người khác.

Thay vì để những người đó có thể công khai trả thù.

Hắn phải làm gì đây? Hắn có thể làm được gì đây? Hắn nên làm cái gì bây giờ mới tốt?...