Tiết Đan Vân nhìn ánh mắt né tránh của Sở Thanh Ly, trong lòng một cỗ bối rối khó hiểu."Ly nhi, con có thể lựa chọn không nói, nhưng mà, điều kiện tiên quyết là con đừng hòng rời khỏi cửa viện một bước, chính con tự mình xem mà làm đi!" - Tiết Đan Vân ngữ khí phi thường nghiêm túc." Mẫu thân...""Ly nhi, cũng đừng hòng chạy trốn, con cứ chết phần tâm này đi!"- Tiết Đan Lăng còn chưa đợi Sở Thanh Ly nói ra, trực tiếp chặn đường sau.Sở Thanh Ly: ???Sở Thanh Ly vừa rồi thật đúng là đã nghĩ, nếu mình không đi được, vậy thì vụng trộm chạy.

Dù sao, đến lúc đó mẫu thân biết, cùng lắm thì chờ nàng trở về, bị giáo huấn một trận là được.

Phải biết rằng, Tiết Đan Vân tuy rằng làm người lạnh lùng, nhưng mà, Sở Thanh Ly mới không sợ! Bây giờ thì xong rồi, lối thoát duy nhất cũng không còn nữa." Mẫu thân, ngươi thật sự nhất định phải biết phải không?" - Sở Thanh Ly thu hồi nụ cười, khuôn mặt nhỏ nhắn thay đổi một chút nghiêm túc khó có được."Ngươi nói xem?" - Tiết Đan Vân hỏi." Được , con nói! " - Sở Thanh Ly thở dài một hơi.


Là phúc không phải họa, là họa không tránh được.

Quên đi, nói cho mẫu thân cũng không sao, dù sao, mình cũng có nắm chắc cứu ngoại tổ phụ bọn họ."Mẫu thân, mẹ còn nhớ Ly nhi hỏi mẫu thân, ngoại tổ phụ bị lưu đày ở nơi nào không?"" Nhớ rõ, chẳng lẽ ngoại tổ phụ ngươi xảy ra chuyện không may? " - Tiết Đan Vân quả nhiên nóng nảy."Mẫu thân, người đừng nóng vội, ngoại tổ phụ bọn họ tạm thời còn tốt." - Sở Thanh Ly nói." Vậy thì tốt rồi! " - Tiết Đan Vân thở phào nhẹ nhõm." Không đúng, cái gì gọi là tạm thời còn tốt, chẳng lẽ, bọn họ có nguy hiểm sao? "- Tiết Đan Vân trợn tròn nhìn Sở Thanh Ly." Không sai, mẫu thân, ngoại tổ phụ bọn họ ở Vạn Thọ sơn, xuất hiện biến cố, nơi đó sẽ có một lần thú triều quy mô lớn, mà thuần thú tràng kia chính là ở trung tâm thú triều, quản sự thuần thú tràng đã sớm hướng triều đình cầu cứu.

Cặn bã phụ...!nga...!Hoàng Thượng sai Binh bộ mau chóng phái người đưa một nhóm vũ khí đi qua.


Thế nhưng, mẫu thân có biết, Binh bộ thượng thư Thương Bành Đào là người của ai?"- Sở Thanh Ly hỏi."Thương Bành Đào là người của thái sư Hồ Thu Phong, mà Hồ Thu Phong cùng ngoại tổ phụ của ngươi đối lập, hắn nhất định sẽ từ đó làm khó dễ." - Tiết Đan Vân tuy rằng bị đánh vào lãnh cung.

Nhưng mà, mặc kệ nói như thế nào, nàng trước kia tốt xấu gì cũng là hoàng hậu, thế lực các phái trong triều này, trong lòng nàng vẫn biết rõ."Không sai, lão già xấu xa kia của mẫu thân già rồi." - Sở Thanh Ly đem tiểu chuột đi thái sư phủ như thế nào, làm sao nghe được hai lão hồ ly đối thoại, cùng với nội dung đối thoại tất cả đều nói một lần."Mẫu thân, người cũng biết Ly nhi vừa sinh ra đã được các động vật yêu thích, lần này thú triều không tầm thường, một khi phát sinh nhất định sẽ là thập tử vô sinh."- Đây quả thật là sự thật, Sở Thanh Ly một chút cũng không phóng đại."Ly nhi, vậy làm sao bây giờ?"- Tiết Đan Vân trong lòng nóng nảy muốn chết.

Nàng tuy rằng cũng từng tập võ, nhưng mà, chỉ riêng một chút công phu mèo ba chân của nàng, so với thú triều, thật sự ngay cả mưa bụi cũng không tính là ổn.

Lúc này, cô hoàn toàn quên mất, Sở Thanh Ly chỉ là một đứa trẻ ba tuổi."Ly nhi có biện pháp cứu ngoại tổ phụ bọn họ, chỉ là, Ly nhi nhất định phải tự mình đi Vạn Thọ Sơn một chuyến." - Sở Thanh Ly an ủi."Nhưng mà, Vạn Thọ Sơn cách kinh thành mấy trăm dặm đường, ngươi một mình đi tới, mẫu thân làm sao có thể yên tâm đây? Nếu không, ngươi mang theo mẫu thân, chúng ta cùng đi đi! "- Tiết Đan Vân vẻ mặt khát cầu nói..