*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



"Em nói như vậy là có ý tứ gì?" Vũ Thiên nhíu mày.

"Cả em và anh đều mắc nợ với Đoan Mộc.


Nếu như em đi gặp gỡ với với Đoan Mộc, người khác sẽ nghĩ về anh như thế nào?" Khóe miệng Mục Vũ Phi cong lên một ý cười lạnh nhạt: "Anh làm việc mà trong đầu óc không nghĩ gì hết hay sao? Anh có biết rằng, đã từng có bao nhiêu người đã hỏi em là, người đàn bà cùng anh ở trong bệnh viện kia là ai hay không?"
Vũ Thiên bình sinh lần đầu tiên bị người khác nói nhục mạ như thế.


Anh vốn
.