*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


Hai cánh tay mang nặng nỗi bi thương, Mục Vũ Phi nhẹ nhàng xóa bỏ tài khoản chơi của mình! Trước khi đi cô còn muốn nói cho nhóm mấy người Tư Tư hãy ẩn nấp một thời gian, bằng không, sẽ không ai biết được đến khi nào thì Sát Thần liền nổi bão!
Những thứ gì đó ở trong phòng đều được Mục Vũ Phi gói ghém mang đến biệt thự của Vũ Thiên.

Kỳ thực mới đầu Vũ Thiên cũng không đồng ý.


Cái đống rách nát trong nhà kia muốn bao nhiêu thì có bấy nhiêu, cần gì cứ phải làm như là vật báu cần phải lưu trữ trong nhà như thế kia chứ? Nhưng khi Mục Vũ Phi đưa ra một tập giấy đầy những nét vẽ nguệch ngoạc khó coi cho Vũ Thiên, nói đây là do bọn nhỏ vẽ đấy, bọn trẻ chính là đang vẽ người cha trong lòng bọn chúng, thì Vũ Thiên ngầm đồng ý rồi.

Hóa ra, ở trong lòng bọn nhỏ, ba ba của bọn trẻ khi đó chính là Siêu Nhân Điện Quang Ultramal.

Vũ Thiên rốt cuộc là đã phân biệt được và nhận ra chính là một loại mắt người có to như con nhặng xanh.

Mục Vũ Phi vọt vào trong cửa nhà rồi, định sẽ lên mạng.

Thế nhưng không đợi cô kịp mở máy vi tính ra, thì đã thấy Vũ Thiên đi giày Tây sắp bước ra khỏi cửa.

Ngày hôm nay kiểu cách ăn mặc của Vũ Thiên đặc biệt đẹp trai, đẹp trai đến nỗi làm cho người ta không thể
.