*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


Mục Vũ Phi nhíu nhíu mày, nói với Ảnh tử: "Anh đưa hai anh em bọn họ đến nơi của Phương Gián đi.

Anh ấy có năng lực bảo vệ được cho bọn họ.


Nhưng chỉ là Ảnh tử sẽ không thể bỏ đi cùng được.

Ở bên cạnh Vũ Thiên hiện giờ thật sự rất thiếu người bảo vệ.


Như vậy sẽ không thực hiện được công việc!”
Ảnh tử gật gật đầu.

Nhưng mà Doãn Tiểu Nhu ở một bên thì có chút kinh ngạc, liền hỏi lại: "Tôi nghĩ rằng, cô và cái người có tên là Phương Gián kia, cả đời
.