*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


"Đừng có nằm mơ đi.

Em đây cũng không phải là người ăn no rửng mỡ!" Mục Vũ Phi khinh thường trả lời.


Cô ngắm nhìn bốn phía, thật sự xác định lúc này Vũ Thiên nhất định sẽ tập trung các cô ở trong vòng phạm vi của tầm mắt.
Năng lực trinh sát của Tư Tư thì không được mạnh lắm, nhưng mà cô lại thắng ở điểm cẩn thận.

Tư Tư đi tới phía trước, đều cẩn thận từng ly từng tí quan sát bốn phía cùng phía đằng sau.


Nhưng ngay khi cô quay đầu lại, thì bị bước hụt một bước đạp trúng khoảng không, hung hăng ngã vào ở trong một cái hố cạn! Âu Văn Phú nghe được tiếng thét đầy kinh hãi của của Tư Tư, anh cũng không vội vàng chạy ra ngoài ngay lập tức, vì sợ rằng có thể Tư Tư đang làm gì trò quỷ gì đó…
Tư Tư xoa xoa cổ chân, hít vào một ngụm khí lanh, nghĩ muốn đứng lên, nhưng là mỗi một lần đứng thẳng lên đều không duy trì được bao lâu, bởi vì mắt cá chân của cô bị đau đớn.

Chỉ một lúc sau khi Tư Tư bị ngã, cả người cô vết thương
.