*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Cuộc đời của ông cụ Mục cũng gần như đã sắp kết thúc rồi.


Từ sau khi Mục Vũ Phi ra đi thi ông cụ lại càng trở nên già nua và suy tư.

Thời điểm tuổi còn trẻ ông đã luôn phấn đấu vì quốc gia, vào tuổi trung niên ông phấn đấu vì gia tộc.


Khi đã lớn tuổi rồi, rốt cục ông đã hiểu rõ ràng hơn một điều, ông hẳn là phải phấn đấu vì con trai con gái mình rồi.

Bất kể là sản nghiệp của nhà họ Vũ hay là nhà họ Mục, cho dù có phát triển bồng bột thì cũng chỉ có thể là dệt hoa trên gấm.


Mà điều này dẫn tới việc nhau đi tới hao phí quá nhiều tâm
.