Vừa cảm giác được dấu hiệu trong đầu, Nhạc Vũ vừa kinh vừa vui mừng. Những ngày này, hắn từ từ tích lũy ghi nhớ về kiến thức phù triện cùng linh trận, cũng biết vật thể hình trứng trong gáy cũng từ từ bành trướng thêm mấy lần. Nhưng không được rõ ràng như hôm nay, bề ngoài vượt xa thấy rõ rệt.

Hắn cũng không để ý tới hiện tại mình đang náu thân trong Kinh Sóc Các, liền đem toàn bộ tâm thần vùi vào trong không gian sau gáy mình.

Lần này khác với trong dĩ vãng, trước kia năng lực phân tích của hắn vốn không cách nào sinh ra tác dụng với vật thể hình trứng bên trong gáy. Dù là linh thức cũng không cách nào thăm dò vào bên trong. Mà lần này chẳng những nhìn thấy rõ kết cấu bên trong, hoàn toàn hiện rõ trong đầu hắn, hồn thức của Nhạc Vũ cũng không hề bị cản trở tiến vào trong đó.

Ngay sau đó, Nhạc Vũ liền cảm thấy kinh hãi. Đầu tiên hắn chú ý bên trong không ngừng lóe ra lôi điện màu đỏ tím. Nửa bộ phận bên trên vật thể không có vật gì, nhưng nửa bộ phận bên dưới lại thật dầy, phảng phất giống như trời và đất. Ở bên trong còn có vô số phù triện cùng linh trận chi chít, màu sắc chia thành hai màu bạc cùng xám.

Những thứ này chặt chẽ kết hợp chung một chỗ, nhưng vẫn còn một phần lớn khu vực hoàn toàn trống không.

Xem lướt qua tình hình bên trong, trong nội tâm Nhạc Vũ chợt hiểu ra. Phù triện màu bạc hắn đã hoàn toàn nắm giữ, mà màu xám tro hắn ghi nhớ nhưng chưa hiểu rõ hiệu quả chân thật. Về phần trống không tự nhiên chính là chưa từng học được.

- Nói không chuẩn, sau khi vật thể trong đầu mình trưởng thành tới cuối cùng, thật có cơ hội tạo thành một thế giới hoàn chỉnh.

Dùng hồn thức lặng lẽ tra xét bên trên, bên trên chuyển động chẳng khác gì những ngôi sao cùng quỹ tích mặt trời, trong lòng Nhạc Vũ không giải thích được liền dâng lên ý nghĩ kỳ lạ này trong đầu.

Nhưng trong nháy mắt Nhạc Vũ lại phân thần nhớ lại những thi thể của Kim Đan tu sĩ bên trong Vạn Tiên Quật.

- Cũng không biết hiện tại nếu phân tích thi thể của họ đã có thu hoạch hay chưa?

Nghĩ tới đây, Nhạc Vũ cũng không đè nén nổi sự mong đợi trong lòng, vội vã đặt quyển sách trong tay xuống, thả ra Xuyên Vân Toa dùng tốc độ nhanh nhất chạy thẳng tới Hợp Dương Phong.

Sau khi đi tới Vạn Tiên Quật, đầu tiên Nhạc Vũ liền chạy tới một động quật trên lầu ba. Sau đó liền cặn kẽ kiểm ra, từ pháp trận đến linh thức, đợi đến khi đã xác định không có người nào thăm dò, Nhạc Vũ lập tức phân tích di thể của Kim Đan tu sĩ trong động quật này.

Ngay khi hình ảnh kết cấu cốt tủy cùng tế bào toàn thân vị tu sĩ lại lần nữa hiện lên trong đầu hắn, Nhạc Vũ vừa vui mừng vừa cảm thấy tiếc nuối.

Vui mừng chính là vì thu hoạch lần này vượt xa hai mươi mấy ngày trước. Có ít nhất hơn phân nửa tế bào kết cấu đã hiện ra trong đầu hắn đầy đủ. Cũng không thấy phát sinh hiện tượng tinh thần mệt mỏi sau khi phân tích. Mà tiếc nuối chính là bộ phận trọng yếu nhất vẫn còn trống không.

- Như thế xem ra công khóa bên Kinh Sóc Các vẫn phải gia tăng thêm thời gian. Hơn nữa còn phải nhanh chóng nghĩ biện pháp tiến vào trên lầu hai.

Vừa nghĩ tới tình hình mình tiến vào lầu hai trong Kinh Sóc Các, Nhạc Vũ không khỏi cau mày. Có được thân phận chấp sự Truyền Pháp Điện, hắn có thể tùy ý ra vào bên trong những cơ cấu tương ứng với Truyền Pháp Điện. Lúc hắn đi lên lầu hai trong Kinh Sóc Các vẫn không hề có người ngăn trở. Nhưng vấn đề là linh trận cấm chế ở lầu hai dù hắn có dùng hết sức lực cũng không cách nào bước chân vào bên trong lầu hai.

Đây cũng là phương pháp mà Truyền Pháp Điện Quảng Lăng Tông tránh cho các đệ tử quá sớm tiếp xúc kiến thức về luyện đan luyện khí cùng đạo pháp cao cấp, dù là chính hắn cũng không được ngoại lệ. Ở ngay trước mắt bao người, Nhạc Vũ cũng không thể sử dụng Ngũ Sắc Thần Quang mạnh mẽ đột phá.

Cho dù còn chưa thể phân tích được hoàn toàn như hắn mong đợi, trong lòng Nhạc Vũ vẫn cảm thấy vui mừng.

Sau khi phân tích xong hình ảnh trong đầu, đã đầy đủ giúp cho hắn chân chính bắt tay vào tiến hành Bồi Nguyên cùng Tôi Thể trong Trúc Cơ cảnh.

Nhẹ nhàng hít sâu một hơi, Nhạc Vũ gắt gao áp chế nội tâm kích động cùng mừng rỡ. Cho đến khi hắn nhẫn nại đem cốt tủy cùng huyết nhục trong thân thể vị Kim Đan tu sĩ phân tích toàn diện, lúc này mới đi ra khỏi quật động, chậm rãi đi vào một quật động khác.

Cho dù giờ phút này tâm tình của hắn vô cùng khẩn cấp, nhưng hắn vẫn không mất đi vẻ cẩn thận trong ngày thường. Khi hắn đi vào nơi này, vẫn tiếp tục vẽ Linh trận như trước. Với chức vụ hiện tại của hắn mà nói, chỉ cần đi tới kiểm tra trạng huống hoàn thành linh trận nơi này, cho dù người bên cạnh có phát hiện hành vi của hắn khác thường, cũng không nói ra được hắn làm gì không đúng.

Đến khi hắn sử dụng Ngũ Sắc Thần Quang, Nhạc Vũ cũng không có chút nào lo lắng. Loại thần thông này có đặc tính thiên phú có thể tan rã hết thảy pháp lực hồn lực, chỉ cần không tận mắt nhìn thấy, người khác căn bản cảm giác không ra. Mà hôm nay cho dù hắn sử dụng, trừ phi Kim Đan tu sĩ đích thân tới, nếu không cũng thật khó phát hiện ra bất cứ dị thường nào.

Cứ như vậy hắn liên tục đi ra vào các động quật không chút mệt mỏi, liên tục phân tích tới di thể thứ hai mươi ba của các Kim Đan tu sĩ, rốt cục hắn mới cảm giác được tinh thần có chút mỏi mệt, mà Ngũ Hành Phù Trận cung cấp Hỗn Nguyên Ngũ Hành chân lực cũng bắt đầu giảm mạnh.

Trong lòng Nhạc Vũ liền hiểu được đã đến lúc nên ngừng lại, tuy thân thể của hắn thật mỏi mệt nhưng tâm thần hắn thật phấn khởi. Sau một lúc phân tích, hệ thống trí năng phụ trợ trong đầu hắn đã phân tishc ra một hình ảnh thật đầy đủ, hơn nữa còn là kết cấu tế bào cốt tủy thật thích hợp với thân thể hắn. Trên căn bản, rút ra từ những hàng mẫu thường thấy nhất bên trong các di thể, về phương diện an toàn cũng có được bảo đảm.

Mà giờ khắc này điều duy nhất hắn không xác định chính là dựa theo bản mẫu hình ảnh chế tạo ra cốt tủy, rốt cục trong việc sinh ra nguyên khí có được bao nhiêu hiệu quả.

Lại lần nữa lặng yên tra xét trạng huống trong cơ thể một phen, cảm giác mình nhiều nhất có thể tiếp tục phân tích thêm hai cỗ di thể, Nhạc Vũ thoáng do dự một chút, vẫn tiếp tục tiến vào một động quật khác. Khi hắn bước vào liền phát hiện Tân Minh đang ngồi xếp bằng ở góc phòng, tựa hồ đang trong trạng thái nhập định. Nhưng sau khi biết được Nhạc Vũ đi vào, liền lập tức tỉnh lại, trong mắt kinh nghi bất định nhìn ra cửa, làm như không hề nghĩ tới Nhạc Vũ lại tới đây ngay lúc này.

Ở phụ cận linh trận bên trong động quật, còn có bốn năm vị tu sĩ Trúc Cơ cảnh đang cúi đầu dốc lòng vẽ trận đồ, khi nhìn thấy thân ảnh Nhạc Vũ đi vào, vẻ mặt lúng túng sợ hãi.

Nhạc Vũ lại làm như không thấy, chẳng qua nhàn nhạt quét mắt nhìn, lại tỏ vẻ hài lòng nói:

- Bản lĩnh khắc họa của Tân sư huynh ở phương diện phù trận này thật sự rất cao, như vậy xem ra cũng là sư đệ lúc trước đã xem thường ngươi, như vậy đi, sáu ngày rút ngắn tới năm ngày. Nếu như có người làm phiền, với bản lĩnh của sư huynh tất nhiên sẽ không làm ta thất vọng vậy.

Trong ngôn ngữ phảng phất như không nhìn thấy có mấy người đang cặm cụi vẽ trận đồ ngay trước mặt hắn cùng Tân Minh.

Giờ phút này trong nội tâm Tân Minh phảng phất giống như bị thứ gì đó làm uất nghẹn vô cùng. Trong ngực giống như bị người nặng nề đập vào một quyền, vừa đau vừa tức giận. Đau là vì tự nhiên bị rút ngắn thời gian một ngày, sợ là phải không công tiêu hao thêm một chút đan dược. Tức giận là vì mình lại không làm gì được Nhạc Vũ.

Hắn lập tức muốn trở mặt, nhưng nhớ tới sẽ bị phía trên trừng phạt, Tân Minh thực sự cảm thấy dè chừng cùng sợ hãi. Mà trong lòng hắn lại âm thầm thức tỉnh. Hai mươi mấy ngày nay Nhạc Vũ cũng không phải không biết hắn đã thuê những sư huynh đệ khác nơi này tới thay hắn hoàn thành việc khắc họa linh trận, nhưng mỗi một lần Nhạc Vũ lại cứ làm ra vẻ không hay biết, từng bước cứ tăng thêm lượng công việc mỗi ngày cho hắn. Hơn nữa cũng phân phó công việc thật vừa vặn, chỉ nhích tới gần điểm mấu chốt thừa nhận trong tâm lý của hắn.

Nhìn lại phản ứng của những người khác bên trong động quật, đều mang theo vẻ mặt mừng rỡ. Những người này chỉ dựa vào bản thân tu hành, tiến cảnh liền cực kỳ chậm chạp. Cho nên trăm phương ngàn kế tìm kiếm đủ cơ hội có thể tìm được dược vật giúp tăng thêm tu vi.

Bọn họ vốn không sợ bị tiêu hao thời gian ở trong việc được thuê vẽ linh trận này, chỉ lo lắng không có cơ hội lấy được đan dược mà thôi. Mà phương pháp xử trí của Nhạc Vũ, không nghi ngờ đều thu mua được lòng những người này.

Nghĩ tới đây, Tân Minh không khỏi hít sâu một hơi, chế trụ khí huyết cuồn cuộn trong cơ thể. Chẳng qua bên trong mắt hắn lại lóe lên u quang. Hắn chỉ muốn thoát khỏi khốn cảnh hôm nay, hoặc dời Nhạc Vũ ra khỏi đây, hay là phải nghĩ biện pháp nào khác. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn

Gia tộc hắn cũng từng thử qua, kết quả đều gặp phải trắc trở từ chỗ Phong Vân Điện Tôn. Cho nên hiện tại hắn chỉ còn lại một con đường lựa chọn.

Thấy Tân Minh cuối cùng phải im lặng chịu đựng, trầm mặc không nói, Nhạc Vũ khẽ mỉm cười, xoay người đi ra khỏi động quật. Vừa đi vừa vỗ trán, nghĩ thầm mình thật sự mệt tới mức hồ đồ. Không ngờ lại hoàn toàn quên mất linh trận của động quật này là hắn tự mình giao trách nhiệm cho Tân Minh.

Cười khổ một tiếng, Nhạc Vũ cũng không hề dừng lại, bước nhanh ra khỏi Vạn Tiên Quật. Nhưng có lẽ do thần hồn hao tổn tới mức cực hạn, lần này khi Nhạc Vũ giá ngự Xuyên Vân Toa, cũng có chút lảo đảo xiêu vẹo. Đợi đến khi hắn trở về tiểu viện, chỉ thấy Chiến Tuyết đang dùng một trận cuồng phong đem cả đình viện quay cuồng tả tơi không chịu nổi. Sau đó hai tay nàng tạo thành hình chữ thập, những tàn cành gãy lá lại được một lực lượng nào đó dẫn dắt phục hồi lại như trước, sau đó lại liên tiếp vào nhau như chưa từng có dấu vết bị bẻ gãy.

Trong thời gian một tháng qua, chẳng những Chiến Tuyết học xong cách khống chế Huyền Sát Chiến Ma chân khí, còn học sử dụng một bộ phận đạo thuật. Đối với việc sử dụng lực lượng vô danh kia, cũng ngày càng thêm thuần thục.

Giờ phút này Nhạc Vũ cũng không có thời gian quan tâm tới nàng, đi thẳng vào phòng ngồi xếp bằng, đầu tiên uống vào hai viên Ôn Linh đan cùng Hồi Nguyên Lực đan, bắt đầu thúc giục dược lực cho đến khi thần hồn hồi phục, Ngũ Hành Phù Trận trong đan điền hồi phục lại như lúc ban đầu, lúc này lại lấy ra một viên Trúc Cơ đan mà Trầm Như Tân mang tới uống vào.

Nếu nói về nguyên lực đơn thuần mà dược vật này cung cấp, Trúc Cơ đan này được xem như có tính ôn hòa, tổng số còn chưa tới một phần tư của Dịch Nguyên đan. Vì vậy hiện tại Nhạc Vũ chỉ sử dụng Dịch Nguyên đan. Không nói tới chuyện đan dược cung cấp được chân nguyên dị chủng, chỉ nói về việc tăng trưởng tu vi bản thân, đối với việc Bồi Nguyên cùng Tôi Thể cũng giúp ích thật lớn.

Mặc dù dược hiệu của Trúc Cơ đan kém hơn, mà giờ khắc này Nhạc Vũ lại muốn thử xem hiệu quả của hình ảnh kết cấu cốt tủy tế bào trong đầu mình, thật không thể làm gì khác hơn là đành phải sử dụng xem kết quả thế nào.