Đại sảnh của trung tâm tiêu thụ không mở điều hòa, Trương Bích Quân và Tiểu Từ ngồi trước mọt chiếc quạt máy chạy vù vù, trên mặt Tiểu Từ không ngừng có mồ hôi túa ra, vừa lấy giấy thấm mồ hôi, vừa mặt mày cau có than vãn:
- Ngày mai lại mọc mụn trứng cá cho mà xem, thời tiết thế này mà không cho bật điều hòa.
Đột nhiên nhớ ra cái gì, nói :
- Chị Bích Quân, bao nhiêu nơi mời chị như thế, chị nhận lời đi, với khả năng của chị, chắc chắn địa vị không thấp hơn ở bên này, chị đi sang đó kéo em sang với. Em thấy cái chỗ này chẳng còn hi vọng gì nữa.
Trương Bích Quân còn chưa kịp nói gì thì một chiếc xe Nissan công vụ đeo biển thành ủy êm ru đỗ trước cửa kính, cả hai đều ngạc nhiên, không biết người thành ủy có việc gì ở đây. Tới khi thấy Lâm Tuyền và Tôn Phi Phi từ trong xe bước ra, Trương Bích Quân kêu "á" một tiếng huých hông Tiểu Từ, bảo Tiểu Từ đi bật điều hòa lên, còn bản thân mau chóng cầm lấy điện thoại, ấn một dãy số:
- Giám đốc Từ, cái tên nhà giàu họ Lâm đến rồi, còn ngồi xe thành ủy, mang cả vợ bé theo.
Nếu như không phải là vì tình nhân, con cháu nhà giàu liệu thèm tới đây mua phòng? Trương Bích Quân khinh bỉ nhìn Lâm Tuyền đang đẩy cửa bước vào, thầm nghĩ :" Trông đẹp trai đàng hoàng lắm, sao cũng chẳng hơn gì nam nhân khác?" Song mặt nở nụ cười mê hồn, đi khỏi quầy:
- Anh Lâm hôm nay dẫn bạn gái đi xem phòng à?
" Sao ai cũng nghĩ thế, chỉ tại tên xấu xa kia!" Tôn Phi Phi mặt lạnh xuống, giọng vô cảm:
- Tôi là trợ lý của anh Lâm, Tôn Phi Phi.
Rồi rút danh thiếp mà Lâm Tuyền chuẩn bị sẵn cho mình ra.
Trương Bích Quân sửng sốt, máy móc nhận lấy danh thiếp:
- Cty hữu hạn đầu tư liên hợp, trợ lý tổng giám đốc, Tôn Phi Phi. Ồ, tôi là Trương Bích Quân giám đốc nghiệp vụ của Cty khai phát địa ốc Tinh Hồ, xin được chỉ giáo.
Nhìn địa chỉ danh thiếp, không ngờ ở ngay Nam Cảng khu khai phát. Vội lấy danh thiếp đưa ra.
Nhận lấy danh thiếp của Trương Bích Quân xem qua một lượt, Lâm Tuyền giao cho Tôn Phi Phi, đi tới khu tiếp khách ngồi xuống.
Trương Bích Quân đem một chồng tài liệu tới:
- Anh Lâm thích kiểu phòng thế nào? Tôi sẽ giới thiệu chi tiết cho anh.
- Công ty chuẩn bị mưa một lô nhà làm nhà ở phúc lợi cho nhân viên, giám đốc của các cô có đây không, chuyện này tôi nghĩ thảo luận với giám đốc của các cô thích hợp hơn.
- Nhà ở phúc lợi cho nhân viên?
Trương Bích Quân phấn chấn hẳn lên:
- Giám đốc Từ của chúng tôi ba giờ chiều sẽ tới công ty, mời anh Lâm đợi chốc lát. Không biết anh Lâm chuẩn bị mua bao nhiêu căn phòng, đây là địa chỉ công ty của anh phải không? Tôi sẽ chuẩn bị đầy đủ tư liệu gửi tới đó.
Trương Bích Quân chỉ vào địa chỉ ảo trên danh thiếp của Tôn Phi Phi, nếu thực sự theo địa chỉ này mà tìm tới có thể sẽ thấy một nhà xí, hoặc là một cái thùng rác.
Lâm Tuyền không trả lời cầm lấy một quyển sách mỏng giới thiệu nhà ở ra sức quạt:
- Sao nóng thế này, có phải tiếc tiền không bật điều hòa?
- Điều hòa trung ương đang bảo dưỡng, một lúc nữa sẽ dùng được, mong anh Lâm thông cảm.
- Ồ, tôi nghe nói tài vụ của Tinh Hồ có vấn đề, còn tưởng ngay cả điều hòa cũng không dùng nổi ...
Lâm Tuyền cười ha hả:
- Giám đốc Trương, nhà ở phúc lợi chỉ là kế hoạch của công ty, còn chưa xác định. Chúng tôi cũng đang bàn bạc với cả Lệ Cảnh, Hoa Thành về hạng mục này. Là nhà ở phúc lợi, cho nên giá bản là điều kiện mà công ty suy tính trước tiên, ở điểm này, Tinh Hồ rất có ưu thế.
- Điều này là đương nhiên rồi, hẳn anh Lâm đã có điều tra toàn diện về giá phòng ốc ở Tĩnh Hải. Vị trí của Tinh Hồ Uyển có hơi vắng vẻ, nhưng điều kiện địa lý không phải tệ, phía đông là trường trung học Tinh Hồ, đi về phía tây chưa tới 3km là khu phong cảnh Tân Giang. Đi xe buýt tuyến 22, 13 chỉ mất 25 phút là tới được trung tâm thành phố.
Trương Bích Quân phát huy tài ăn nói của mình:
- Phía tây Tinh Hồ có 200 mẫu đất là nơi chuẩn bị cho kế hoạch Đông Đô, sẽ khởi động cùng với công trình kỳ hai của Tinh Hồ Uyển, chỉ cần chưa tới hai năm, nơi đây sẽ thành tiểu khu sinh sống đông đúc, cùng với công trình hoàn thiện như siêu thị, trung tâm mua sắm, nhà trẻ, bệnh viện, sân vận động v..v..v.. Hiện giá phòng rất thích hợp để quý công ty mua làm nhà ở phúc lợi cho nhân viên, cũng có thể làm tăng giá trị đầu tư.
- Tinh Hồ Uyển bán phòng thảm như vậy, có còn thực lực khởi động công trình kỳ hai không? Đông Đô hiện giờ còn không dám khởi động kế hoạch của mình nữa là. Theo tôi biết, con đường tới ngân hàng của Tinh Hồ Uyển bị lấp kín rồi, còn phía Đông Đô đã không đánh giá cao khu vực này nữa, ngừng kế hoạch khai phát. Có lẽ Đông Đô đang đợi Tinh Hồ đổi chủ xong mới liên thủ với chủ mới khai phát mảnh đất này ...
Lâm Tuyền vừa quạt mát vừa thản nhiên nói:
Trương Bích Quân ngẩn ra, công ty có thể mua nhà phúc lợi cho nhân viên đều là công ty dân doanh có thực lực, nhưng cô thì chưa bao giờ nghe thấy cái tên công ty " Liên hợp Tĩnh Hải". Trong mắt cô, Lâm Tuyền thích lên mặt làm bộ làm tịch thôi, to tiếng nói mua một lố nhà cuối cùng lấy lý do này nọ chê bai, mua một căn cho bà bé là cùng.
Có điều Lâm Tuyền biết được nhiều nội tình như thế, có thể thấy y đã chuẩn bị mà tới, nhất thời không đoán ra mục đích thực sự của Lâm Tuyền là gì, tiếp tục nói những lời ngon ngọt lừa người mua nhà bình thường với y là vô ích rồi, đang không biết ứng phó ra sao thì thấy Từ Kiến đã tới vội đứng dậy giới thiệu:
- Anh Lâm, đây là giám đốc Từ của chúng tôi.
- Xin chào anh Lâm, tôi là Từ Kiến, đợi đại giá của anh từ lâu. Nếu tiện, mời anh tới văn phòng của tôi bàn bạc.
Từ Kiến đã nhìn thấy chiếc Nissan công vụ đỗ bên ngoài, chủ động đưa tay ra, âm thầm đánh giá người thanh niên có vẻ thân phận không tầm thường này :
- Giám đốc Trương chuẩn bị một bộ tài liệu mang tới văn phòng cho tôi.
Trong tài liệu Trương Bích Quân chuẩn bị có kẹp một tờ giấy viết "biết rất tường tận", Từ Kiến ngạc nhiên nhìn cô, thấy ánh mắt khẳng định của Trương Bích Quân, liền hiểu người trẻ tuổi này đã điều tra nội tình của Tinh Hồ. Đối phương bỏ công sức càng nhiều, nói lên hứng thú càng lớn, Từ Kiến cũng chẳng có gì bất mãn, đích thân đưa chén trà Trương Bích Quân bê lên tới trước mặt Lâm Tuyền.
Từ Kiến lấy danh thiếp ra:
- Kẻ hèn này là Từ Kiến, mong được anh Lâm chỉ giáo nhiều hơn.
Lâm Tuyền nhận lấy danh thiếp, chân vắt chéo, người ngả ra sau dựa vào lưng ghế, thong thả lật qua lật lại xem.
Trương Bích Quân lấy danh thiếp của Tôn Phi Phi đưa cho Từ Kiến:
- Anh Lâm chuẩn bị mua một lô nhà ở phúc lợi cho nhân viên, cô Tôn là trợ lý của anh Lâm.
- À, tôi không có danh thiếp.
Lâm Tuyền cầm lấy danh thiếp của Tôn Phi Phi viết tên mình lên, cười tự trào:
- Thường ngày tôi chẳng làm gì cả, không biết còn phải phát danh thiếp, khiến giám đốc Từ chê cười rồi.
- Anh Lâm định mua bao nhiêu căn nhà phúc lợi?
Từ Kiến cầm lấy danh thiếp:
- Ồ địa chỉ công ty ở Nam Cảng à, trông có vẻ lạ, không biết công ty anh Lâm kinh doanh cái gì?
- Những công ty mà giám đốc Từ biết đại khái sẽ không tới Tinh Hồ mua phòng đâu. Công ty tôi ở đâu kinh doanh gì không quan trọng, quan trọng là ...
Lâm Tuyền lấy từ trong cặp ra tờ giấy cam kết cho vay ngân hàng kiến thiết cấp:
- Quan trọng là ngân hàng kiến thiết thừa nhận công ty của tôi, đồng ý cung cấp 2 triệu để mua nhà ở phúc lợi cho nhân viên.
.