Trong thời gian nửa đêm, Hứa Thanh tu hành Hóa Hải Kinh, một đường đột phá, trực tiếp đã đến tầng thứ tư.

Loại tốc độ này cực kỳ khoa trương, cũng khiến cho đệ tử bên ngoài của ngọn núi thứ bảy chấn động vô cùng, chỉ bất quá phần lớn người của ngọn núi thứ bảy ưa thích che giấu nội tâm.

Cho nên sau khi bọn họ chú ý tới con thuyền của Hứa Thanh là một chiếc thuyền mới, hiểu rõ đây là đệ tử vừa mới gia nhập, phần lớn đều trở về bên trong con thuyền của mình, biểu hiện ra không hề chú ý tới việc này, hết thảy như thường, nhưng trên thực tế thì bí mật bắt đầu dò hỏi.

Cho đến khi nơi chân trời xa xa chậm rãi có ánh sáng ngoi lên, ánh mặt trời chiếu vào trên mặt biển tạo thành tia sáng chói mắt, lúc nó khuếch tán tới bát phương, Hứa Thanh bên trong mui buồm màu đen cũng từ khoanh chân mở mắt ra.

Trong mắt xuất hiện hào quang màu tím, lần này kéo dài trọn vẹn thời gian mười mấy cái hô hấp mới chậm rãi tiêu tán, bên trong lộ ra sự kinh ngạc.

Mặc dù sau nửa đêm tu hành, tốc độ rõ ràng chậm hơn rất nhiều, chỉ giúp Hóa Hải Kinh từ tầng thứ tư đột phá đến tầng thứ năm.

Nhưng trong vòng một đêm có thể đạt tới trình độ như vậy, cũng đã vượt ra khỏi dự đoán của Hứa Thanh.

- Hải Sơn Quyết cùng Hóa Hải Kinh, có thể hỗ trợ lẫn nhau!
Hứa Thanh cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

Giờ phút này hắn ngồi ở chỗ kia, thoạt nhìn so với hôm qua liền rất không giống nhau, nguyên bản khí thế lăng lệ ác liệt và sắc sảo, giờ phút này đã biến thành nhu hòa đi một chút.


Thậm chí, còn mơ hồ xuất hiện khí chất xuất trần, từ từ sản sinh ở trên người.

Đây là khí tức Hóa Hải Kinh mang đến.

Cảm thụ linh hải hơn 50 trượng trong hạ thể, Hứa Thanh thở sâu, giờ phút này hắn nhớ tới một câu của Hải Sơn quyết.

Tiêu có thể chuyển núi, Khôi có thể dời biển.

Nhưng đáy lòng của hắn cẩn thận phân tích phán đoán, cuối cùng hắn cảm thấy sở dĩ có thể hình thành như vậy, hiệu dụng của Hải Sơn Quyết cũng chỉ là một mặt, nguyên nhân nhiều nhất hẳn là do kinh mạch trong cơ thể mình thông thấu, không có chút dị chất nào tạo thành.

Tựa như một cái vật chứa đã được chế tạo vô cùng chắc chắn vậy, không phải là thân thể người vừa tiếp xúc với tu hành có thể so sánh.

Cho nên vào lúc sơ kỳ, mới có thể chứa nạp rất nhiều linh năng tràn vào, điều này cũng giải thích tại sao sau nửa đêm tốc độ tu hành có chỗ giảm xuống.

Dung lượng của vật chứa, cũng không phải là vô hạn.

- Nhưng từ sau nửa đêm vẫn có thể đột phá một tầng như trước, xem ra mặc dù tốc độ tu hành có chỗ giảm xuống, nhưng vẫn có thể giúp ta tiếp tục tăng lên rất nhanh.

Hứa Thanh suy nghĩ một phen, trong ánh mắt lóe lên tinh mang, một đêm qua hắn không chỉ tăng lên Hóa Hải Kinh, mà Hải Sơn Quyết của hắn cũng đã tăng lên không ít.

Giờ phút này Hải Sơn Quyết cũng không còn cách tầng thứ tám quá xa.

Quan trọng nhất là, bên trong mỗi một tầng Hóa Hải Kinh đều có ghi chép thuật pháp, vì vậy hắn cúi đầu nhìn tay phải.

Theo tâm niệm vừa động, một giọt nước biển thình lình hình thành ở trong lòng bàn tay của hắn, trong chốc lát liền hóa thành một cái thủy cầu to bằng đầu lâu, không ngừng biến hóa, khi thì hình thành phi đao, khi thì hóa thành tiểu thuẫn, khi thì biến thành phi điểu.

Trong tay của hắn, thủy cầu này không ngừng biến hóa, căn cứ phân phối nước biển khác biệt, mỗi vật hóa thành đều có hình dạng không giống nhau, dĩ nhiên uy lực cũng có khác nhau.

Mà ở bên trong ngọc giản của Hóa Hải Kinh, biến hóa như thế, từ tầng thứ nhất đến tầng thứ mười, được ghi chép không dưới trăm loại.

Trong đó tràn ra băng hàn, đồng thời càng có một cỗ khí tức thuộc về biển cấm, có thể tạo thành chấn nhiếp tâm thần địch nhân, đồng thời uy lực!  
Hứa Thanh thoáng cảm thụ một chút.


Lực bộc phát của nước trong thủy cầu, đủ để uy hiếp tất cả thập hoang giả Ngưng Khí tầng năm mà hắn đã thấy ở doanh địa.

Hứa Thanh cân nhắc một chút, nếu như mình không tới Thất Huyết Đồng, lúc ấy sẽ như thế nào, sau khi phân tích đưa ra đáp án, hắn có thể nhanh chóng chém nát loại thủy cầu này trong vòng bốn mươi bước.

Nhưng sau khi hắn cảm thụ linh hải hơn 50 trượng trong cơ thể, phân tích có thể bắn ra 50 cái thủy cầu, loại số lượng này, nếu như lại am hiểu biến hóa, như vậy chính mình sẽ phải cực kỳ cảnh giác, mặc dù cũng có thể chém giết, nhưng sẽ mất thời gian lâu hơn một chút.

Thế này đã rất khoa trương, Hứa Thanh nhìn như Hải Sơn Quyết tầng bảy, nhưng cùng với người khác tu hành Hải Sơn Quyết mà nói, chiến lực của hắn tương đương với tầng mười, dẫu sao hư ảnh Khôi của hắn đã đại thành.

Nói cách khác, người bình thường tu luyện Hải Sơn Quyết đến tầng mười, đối mặt với đệ tử thứ bảy ngọn núi có tu vi Hóa Hải Kinh tầng năm, cũng không thể lập tức gi3t chết đối phương được.

Tất cả những cái này, để cho nhận thức của Hứa Thanh đối với Thất Huyết Đồng tăng lên lần nữa, cũng có phán đoán đối với sức bền cùng cường hãn những đệ tử ngọn núi thứ bảy.

- Tán tu cùng đệ tử tông môn, chênh lệch quá lớn.

- Giờ phút này ta phối hợp với luyện thể, có nắm chắc trong một nén hương, có thể chém giết chính mình.

Hứa Thanh nói nhỏ, thần sắc chậm rãi lộ ra tinh mang.

Mặc dù tu vi không đề cao quá rõ ràng, nhưng chiến lực tăng lên khiến cho hắn cảm thấy mình đang đi một con đường chính xác.

Giờ phút này đã là sáng sớm, ánh mặt trời hạ xuống, theo mui buồm màu đen tràn vào trong khoang thuyền, khiến cho cái bóng của Hứa Thanh hình thành trên boong thuyền, hắn cúi đầu nhìn cái bóng.

Tu hành cả đêm, tất cả dị chất đều bị cái bóng hấp thu, khiến cho cái bóng của hắn giờ phút này thoạt nhìn càng đen hơn so với trước kia, nếu như nhìn cẩn thận, có thể thấy nó dường như đang bao trùm chỗ này, bên trong càng giống như ẩn chứa vực sâu.


Giờ phút này dưới ánh mắt của Hứa Thanh, cái bóng bỗng nhiên bắt đầu chuyển động, trong lúc lay động vươn hai tay ra, sau đó nắm tay lại và xòe ra năm ngón tay, lập đi lập lại, tốc độ càng lúc càng nhanh.

Thậm chí còn nhanh chóng kéo dài thu nhỏ lại, thoạt nhìn cực kỳ quỷ dị.

Cho đến một lúc lâu sau, khi thần sắc Hứa Thanh hiện ra vẻ uể oải, cái bóng trong nháy mắt khôi phục nguyên dạng, không còn nhúc nhích.

- Sau khi trải qua cửa khảo hạch thứ hai, cái bóng cũng đột phá giống như Hóa Hải Kinh, sức khống chế của ta đối với cái bóng cũng đã tăng nhanh vượt bậc.

Hứa Thanh ngẩng đầu, nhìn qua mặt trời phía bên ngoài.

Sau một lúc lâu, hắn chậm rãi đứng người lên, sửa sang lại một chút vật phẩm, sau đó lấy chiếc đạo bào màu xám ra, đặt ở trên mặt bàn, nhẹ nhàng sờ lên.

Sau đó vung tay phải lên, một giọt nước biển hình thành, sau khi bành trướng thành thủy cầu liền dẹp lại, cuối cùng hóa thành một mặt kính nước, phản chiếu thân ảnh Hứa Thanh.

Gương mặt bên trong kính nước mang theo một tia non nớt, vô cùng thanh tú, ẩn chứa mị lực đặc biệt, mặc dù vô cùng bẩn, nhưng thần thái trong mắt lại giống như sao sáng vậy, rất là chói mắt.

.