“Hơn nữa, chỉ cần thực lực của các cậu tăng lên thì sẽ không còn người nào dám tới gây phiền phức cho các cậu đâu. Cho dù là Xà Môn cũng cũng chỉ dám yên phận ởtrong hang rắn của mình.”

“Huấn luyện viên, chúng tôi biết rồi.” Chu Hạo và Lý Phong gật đầu.

“Được rồi, có thời gian thì tới Nguyên Khí Xã tu luyện, cải thiện thực lực. Tôi còn có chuyện, đi trước đây.” Vương Nguyên nói xong thì cũng rời đi.

“Không ngờ những môn phái chỉ ởtrong sách lại có thể xuất hiện ở đời sống hiện thực.” Lý Phong lắc đầu nói.

Đạo Môn, Ý Môn, Xà Môn, những môn phái này bây giờ xuất hiện ở trong cuộc sống bình thường, đúng là khiến người ta chưa thích nghi được.

“Không quan tâm bọn họ mạnh mẽ như thế nào, chúng ta chẳng việc gì phải sợ bọn họ cả.” Chu Hạo nói.

“Đúng vậy, thế giới này biến hóa không ngừng, ở Nguyên Khí Xã, Đạo pháp quán hay là Liên minh Huyền Mạc, chỉ có thực lực mới quyết định được địa vị.” Ánh mắt Lý Phong đầy vẻ kiên định.

Nguyên khí giả không giống với người bình thường, rất nhiều Nguyên khí giả tập hợp thành những thế lực mới. Trong những thế lực đó, không quan tâm đến cái khác, chỉ có thực lực là mạnh nhất.

Sau đó, Chu Hạo và Lý Phong cũng về tới Nguyên Khí Xã. Lúc này, bên trong Nguyên Khí Xã có đông đảo thành viên đang tụ tập một chỗ, nhìn gương mặt bọn họ giống như đang chờ đợi cái gì.

“Có chuyện gì thế?” Lý Phong tiến lên phía trước, nghi hoặc hỏi.


“À, sáng nay nơi khác chở tới đây một lượng thịt lớn, là thịt của đám cự thú biến dị.” Một người đàn ông cường tráng cười nói.

“Hả? Thịt của động vật biến dị cũng có thể ăn?” Hai mắt Lý Phong sáng lên.

Chu Hạo cũng động lòng, đi tới.

Từ sau lần mưa sao băng thứ hai, để tránh tình trạng động vật biến dị nên thành phố Vu đã ban hành lệnh xử lý tất cả mọi động vật trong thành phố. Thị trường thành phố Vu từ đó cũng chủ yếu là rau quả, còn có một chút thịt đế kho lạnh thì giá cả vô cùng đắt đỏ, người bình thường khó mà mua được.

Nhà Chu Hạo cũng đã rất lâu không ăn thịt ròi.

“Có thể ăn, những động vật biến dị bình thường thì mọi người không dám ăn, nhưng số thịt này đã được kiểm tra cẩn thận rồi, gần như không có khả năng xảy ra biến dị lần thứ hai, vô hại.” Người đàn ông nói tiếp.

“Được rồi, mẻ thịt kia được nấu chín rồi!” Người đàn ông kia vừa mới nói xong thì có một giọng nói vang lên. Mấy người đàn ông khác đi tới, mỗi người bưng theo một cái đĩa to.

Bên trong đĩa là những miếng thịt vàng ruộm, bên trên còn bốc hơi nghi ngút, thơm phức khiến người khác nhìn là muốn ăn.

Trong nháy mắt, mọi người lập tức nhìn chằm chằm về phía đó.

“Xếp hàng, từng người tới một.” Huấn luyện viên Trịnh Húc đứng trước hàng, nói.

Chỉ có tống cộng năm mươi miếng thịt, không đủ để chia cho tất cả mọi người ở đây. Nhưng mà mười phút sau lại có thêm một mẻ thịt nướng nữa, Chu Hạo cũng được chia cho một miếng.

“Lâu lấm rồi không được ăn thịt.” Chu Hạo nhìn miếng thịt vàng ruộm trước mắt, cảm thấy nước dãi sắp nhỏ ra ngoài rồi. Hắn cúi đầu cắn một miếng.

“Ăn giống như thịt lợn, nhưng mà hơi cứng một chút, lại hơi giống thịt bò.” Chu Hạo thưởng

thức.

Bỗng nhiên, ánh mắt hắn lóe lên.

Ngay khi miếng thịt tiến vào trong cơ thể hắn thì một nguồn năng lượng mỏng manh theo dạ dày của hắn phân tán khắp toàn thân.


“Miếng thịt này ấn chứa chút năng lượng?” Chu Hạo giật mình, đây chẳng khác nào thịt của linh thú trong truyền thuyết.

Hắn nhanh chóng nuốt xuống, sau đó yên lặng ngồi xuống luyện hóa.

Chẳng mấy chốc, những năng lượng đó đã được Chu Hạo hấp thu hoàn toàn.

“Mặc dù có năng lượng nhưng lại không nhiều lắm, gần như không có tác dụng gì đổi với thực lực của mình, nhưng lại có tác dụng lớn với người bình thường.” Chu Hạo nghĩthầm.

Thực lực hiện tại của Chu Hạo đã gần tiếp cận đến Nhất nguyên cảnh đỉnh phong, chút năng lượng của miếng thịt này chỉ thêm cho hắn một chút xíu năng lượng, nhưng nếu đổi lại là người bình thường thì chắc chắn có tác dụng to lớn.

“Đúng rồi, lát nữa mình sẽ hỏi xem có thể mua thịt này không. Nếu như cha mẹ cũng có thể ăn thì chắc chắn sẽ nâng cao tố chất thân thể.” Chu Hạo nghĩthầm.

Nếu như người bình thường ăn loại thịt này

thì nói không chừng có thể trở thành Nguyên khí giả sơ cấp, cho dù không trở thành Nguyên khí giả thì tố chất thân thể cũng được cải thiện.

Chu Hạo đi thẳng tới trước mặt Trịnh Húc.

“Chu Hạo, có chuyện gì thế?” Trịnh Húc nhìn Chu Hạo, cười hỏi.

“Huấn luyện viên, tôi muốn hỏi một chút, số thịt này có bán không?” Chu Hạo hỏi thẳng.


“Tạm thời không bán đâu, Nguyên Khí Xã thành phổ Vu chúng ta cũng chỉ được phân phối một chút, mọi người chỉ đủ ăn một bữa, bây giờ đã hết rồi.” Trịnh Húc nói.

Trong mắt Chu Hạo lộ ra vẻ thất vọng.

“Nhưng cậu cũng không cần lo lắng, chẳng bao lâu nữa là có thể cung cấp thịt với sổ lượng lớn thôi. Bên trên đang tiến hành thí nghiệm đế xem số thịt này có còn mang nguy cơ biến dị nữa không. Một khi thí nghiệm thành công, có kết quả chắc chắn thì chắc chắn loại thịt này sẽ được lưu thông trên thị trường, lại còn có nhiều năng lượng.” Trịnh Húc nói.

Chu Hạo gật đầu, bây giờ cự thú biến dị gần như ở khắp mọi nơi, một khi không xuất hiện biến dị đợt hai thì thịt của chúng chắc chắn sẽ được lưu thông trên phạm vi cả nước.

“Đây là muốn nâng cao tố chất thân thể của

tất cả mọi người sao?” Chu Hạo nghĩthầm.

Nếu như mọi người đều ăn loại thịt này hàng ngày thì tổ chất thân thế chắc chắn sẽ ngày một cải thiện. Nói không chừng sẽ có một ngày tất cả mọi người đều trở thành Nguyên khí giả sơ cấp.

“Nhưng mà tôi cũng không biết thời gian chính xác là bao lâu, tôi chỉ nghe tin như thế thôi. Chu Hạo, cậu biết là được rồi, đừng tùy tiện truyền tin ra ngoài.” Trịnh Húc nói.

“Tôi biết rồi.” Chu Hạo qật đầu.