Cơn lốc tử vong mỹ lệ cùng khủng bố.

Mặc dù Paris có thực lực cao cường, nhưng cả người vẫn bị sóng xung kích đẩy về sau, nàng đành phải thừa nhận, mặc dù mình đã thật cẩn thận, nhưng xem ra vẫn coi thường thực lực của tiểu quốc vương.

Người trên không trung bay ngược về phía sau như lá rụng bị gió thổi, khi đang toan tính kế hoạch thì đột nhiên, đồng tử nàng co rút lại, thình lình hai đạo hàn quang xuất hiện trước mắt nàng, hai đạo quang diễm một một xanh một tím từ trong cơn lốc, đang nhằm thẳng hướng trái tim cùng cổ họng nàng mà tới như bão táp.

Không thể tưởng tượng nổi.

Tiểu quốc vương kia lại dùng chính thân thể mình để đón nhân đạo cuồng phong to lớn mang theo khí tức tử vong đập vào, mặc dù trên người phủ kín máu đen, nhưng cặp mắt vẫn phủ đầy sát khí lạnh thấu xương, thân thể cùng mặt đất tạo thành một đường thẳng song song hoàn mỹ, Tử Thanh song kiếm kiếm quang bạo liệt, hình thanh một trận kiếm nhận phong bạo (cuồng phong bão kiếm) mang theo khí tức tử vong mà lăng không đâm tới.

Trong nháy mắt, khí tức nguy hiểm đã bao phủ cả người Paris.

Không khí như cô đọng lại bởi một luồng sát khí lạnh thấu xương, làm cho làn da xinh đẹp của nàng không ngừng xuất hiện những mảng hồng đỏ, như bị một lưỡi dao xẹt qua, một cảm giác rét lạnh rùng mình cắt ngang dòng suy nghĩ của Paris.

Nhìn thấy tầng phòng hộ thanh sắc quang diễm được nàng liều mạng bố trí quanh người bị Tử Thanh song kiếm xé rách như giấy, khuôn mặt xinh đẹp rốt cuộc xuất hiện một vẻ chưa bao giờ thấy qua, nàng điên cuồng hét lên một cái tên…

Murphy!!!

Oanh!

Lời còn chưa dứt, thì một đạo thân ảnh bỗng nhiên xuất hiện trước mặt Paris, không nhanh không chậm đánh ra một quyền.

Một quyền này, làm cho người ta một loại cảm giác phi thường kỳ quái.

Giống như chậm tới cực điểm, cơ hồ mọi người đều thấy rõ ràng góc độ, phương thức, thậm chí thấy được cả hình được khắc trên chiếc nhẫn màu đen đeo ở ngón tay giữa, thế nhưng rồi lại thấy cực nhanh, thoáng qua trong lúc đó, một quyền bay bổng đánh ra đã gần như hoàn thành.

Thời gian và không gian như đảo lộn.

Thương!

Nắm tay chuẩn xác đánh trúng hai đạo quang diễm một xanh một tím.

Một cỗ lực lượng không thể chống đỡ được bùng phát, Tử Thanh song kiếm trong tay của Tôn Phi bắt đầu run rẩy uốn lượn,

chuôi kiếm run rẩy, lực lượng khủng bố như sông lớn vỡ đê truyền từ thân kiếm vào tay và hai vai của Tôn Phi.

Răng rắc răng rắc!

Tiếng xương cốt vỡ vụn truyền đến làm cho người ta sởn hết cả gai ốc, xuy xuy xuy xuy từng tiếng nhỏ vang lên, máu chảy ra từ hai cánh tay của Tôn Phi, trong nháy mắt nhuộm đỏ cả quần áo, một ngụm máu tươi từ khóe miệng Tôn Phi chảy ra.

Giống như một con búp bê vải bị người ta vứt bỏ, thân thế Tôn Phi lảo đảo bay ngược ra hơn hai mươi thước mới dừng lại.

Cao thủ!

Tôn Phi trong lòng rùng mình.

Người xuất hiện đột ngột này cho dù là ở Diablo thế giới hay là trong đại lục Azeroth đều là cao thủ có thực lực cực mạnh, hai quyền mang theo lực lượng kỳ dị của người này theo song chưởng xâm nhập vào cơ thể của Tôn Phi, đang xé nát xương cốt bên trong cơ thể của Tôn Phi, làm cho thân thể vang những tiếng tách tách, sự đau đớn kịch liệt làm cho Tôn Phi cơ hồ muốn rú thảm lên tiếng.

Trở tay lấy ra một lọ "sinh mệnh trị liệu dược thủy" rót vào trong miệng.

Song chưởng cùng thương thế bên trong cơ thể sẽ hồi phục cực nhanh.

Nhưng Tôn phi rất nhanh biến sắc.

Luồng lực lượng đang xé rách cơ thể vẫn chưa biến mất, lần thứ hai phá hủy, dược thủy cũng chỉ có thể chữa trị những tổn hao của cơ thể mà không thể xua tan dược lực lượng đang tàn phá trong người.

Bàn tay lại lấy ra một lọ "tiểu hình khôi phục hoạt lực dược thủy" màu tím.

Trong Diablo thế giới, "khôi phục hoạt lực dược thủy" được mệnh danh là có thể khôi phục cùng lúc sinh mệnh và ma pháp, đồng thời ở một trình độ nhất định cũng có thể trung hòa lại một số lực lượng bất ổn trong cơ thể... Quả nhiên khi dược thủy màu tím vừa vào cơ thể, cỗ lực lượng đang cuồng bạo lập tức suy nhược, cuối cùng dưới hiệu lực của "khôi phục hoạt lực dược thủy" cũng bị đánh cho hoàn toàn tan hết.

Tôn Phi không có ra tay tiếp.

Trong lúc bụi bay mịt mù hắn nhanh chong thay đổi hình thức thich khách, thân hình nhoáng lên một cái, biến mất ngay tại chỗ. Lúc này trên đỉnh Đông Sơn một mảnh mông lung, huyết khí cùng cát bụi che phủ tầm mắt của mọi người, đúng là hoàn cảnh tốt nhất để phát huy thực lực của thích khách.

Khói bụi tan đi.

Trước mặt Paris, một lão giả tóc bạc cao lớn đang đứng sừng sững.

Mới vừa ra tay đánh Tôn Phi một quyền chính là người này, lão giả cao lớn râu tóc bạc trắng tên Murphy, vốn là một con bài trí mạng chưa lật trong kế hoạch của Paris, để sẵn cho ứng phó với trưởng công chúa ở thời khắc mấu chốt, nhưng thấy tính mạng của mình đang bị nguy hiểm, Paris bất đắc dĩ đành phải lộ ra siêu cấp cao thủ này.

Một quyền đánh bay Tôn phi, lão giả Murphy cũng không có thừa cơ truy kích.

Hắn chắp tay sau lưng, hai mắt bắn ra từng đạo hàn quang như đèn pha xuyên qua tầng tầng lớp lớp huyết vụ bụi mù, đảo qua đảo lại như đang tìm vật gì... Dần dần thần sắc của hắn lộ ra một nét ngạc nhiên, hơi thở trở lên ngưng trọng.

Đứng phía sau Murphy chính là mỹ nữ lẳng lơ Paris, lần đầu tiên thấy trên hai bàn tay lão giả máu chảy đầm đìa, một vết thương sâu gần ba bốn centimet, lộ ra xương cốt trắng hếu, từng giọt máu tươi chảy theo ngón tay rơi xuống đất.

Phát hiện này làm cho Paris trong lòng run lên, một trận hoảng sợ.

Murphy một thân lục tinh duệ kim đấu khí đã sớm tu luyện đến cảnh giới tối cao "Ngoại vật bất xâm, thân thể cứng như băng" hai nắm tay có thể so với thần binh lợi khí, không gì không phá được, vậy mà lại bị thương nặng đến vậy... Paris nghĩ lại cảm thấy trái tim lạnh buốt, lực công kích này thật không thể tưởng tượng nổi, nếu đổi lại chính là cô ta, lúc này cổ họng và trái tim đã bị đâm thủng.

- Murphy, dùng tốc độ nhanh nhất giết hắn cho ta.

Hàm ràng trắng bóng cắn lên đôi môi mọng đỏ, trên mặt Paris lộ ra vẻ ngưng trọng chưa từng có, cho dù còn có rất nhiều sự chuẩn bị mà nàng còn chưa sử dụng, nhưng khi chiến lực mà tiểu quốc vương bộc lộ ra lại làm cho nàng cảm thấy một cảm giác bất an, giác quan thứ sáu nói cho nàng biết, chính mình tựa hồ đã xem nhẹ chuyện gì ,nhưng lại không thấy rõ được chân tướng.

- Không thấy hắn!

Ngay cả cao thủ như Murphy nhìn khắp nơi tuần tra một vòng cũng ko thấy tiểu quốc vương trốn ở đâu, ngay cả khí tức cũng không thấy.

- Ta không tìm thấy hắn!

- Cái gì?

Trên vẻ mặt xinh đẹp tuyệt mỹ của Paris rôt cuộc cũng hiện lên vẻ khiếp sợ không thể che giấu, tiểu quốc vương kia lại có thể trốn được một siêu cấp cao thủ lục tinh đang tìm tòi, đây quả thực là một viếc không thể tưởng tượng, giống như sự tích Chiến Thần mà người ngâm thơ rong hay kể, rất nhanh trong đầu nữ nhân này hiện ra biện pháp:

- Từ từ hành hạ binh lính cùng hộ vệ thành Hương Ba, buộc hắn phải đi ra!

Đối với nắm bắt nhân tâm, Paris tuyệt đối là một nhân tài kiệt xuất.

Nhưng…

- Paris, nếu ta không nhầm, người trong thành Hương Ba... Đã chết toàn bộ. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyệnFULL.vn chấm c.o.m

Hai mắt của Murphy bắn ra hai đạo hàn quang, quét một vòng đỉnh Đông Sơn, thấy được một vài thi thể toàn vẹn, nói ra đáp án làm Paris có cảm giác sắp phát điên, đối với nàng mà nói, đã bao nhiêu nắm, chưa bao giờ nàng gặp phải được cục diện vô kế khả thi như thế này, thật giống cái cảm giác khi nàng bị gã dưỡng phụ tham lam nhốt trong tầng hầm tối đen không cửa sổ mười sáu năm về trước, đúng là cảm giác này.

- Chết tiệt! Vậy thì kệ xác hắn... Ta tới cầm chân cao thủ khác, ngươi nhân cơ hội hãy giết trưởng công chúa!

Pais nói xong, thân hình nhoáng lên một cái, biến thành một đạo ngân quang lao vào vòng chiến đằng xa, trợ giúp thích khách sử dụng kiếm đã có chút chống đỡ hết nổi trước tử y thiếu nữ, mà lão giả Murphy còn lại sải bước tiến về phía trưởng công chúa.

Ầm ầm

Theo mỗi bước đi của hắn, khí thế bạo tăng, ngay cả mặt đất cũng bắt đầu bị lay động.

Những kỵ binh đang vây quanh trưởng công chúa rất nhanh đã phát hiện nguy hiểm đang đến gần, một trăm người còn lại nhanh chóng chia làm hai tốp, một tốp bảo vệ trưởng công chúa, một tốp liều mạng xông về phía Murphy, muốn dùng chính tính mạng của mình để ngăn cản cao thủ đáng sợ đang đi tới —— cho dù là họ có liều chết dùng toàn bộ sinh mệnh của mình thì có lẽ cũng chỉ ngăn chặn được giây lát mà thôi.

Thế nhưng…

Rầm rầm rầm oanh!

Lão giả Murphy thong thả đi tới, quay mặt nhìn về phía binh lính đang chen chúc mà đến, chỉ là một quyền vô cùng đơn giản lăng không đánh ra, những kỵ binh đang lao tới ngay cả tiếng kêu thảm thiết cũng không kịp phát ra thì đã hóa thành huyết vụ, đấu khí màu duệ kim bàng bạc tràn ra làm bọn hắn nổ tan xương nát thịt, máu tươi bốc hơi hết giống như bông tuyết trên đồng ruộng đang bốc hơi dưới ánh nắng, nháy mắt biến mất vô tung.

Đây chính là cao thủ chân chính.

Những binh lính bình thường không thể đến gần mười bước chứ đừng nói là ngăn cản được bước chân của hắn.

Mặc dù như thế, nhưng kỵ binh vẫn tầng tầng lớp lớp lao đến.

Những tia sáng lóe lên trong khóe mắt họ chính là vinh quang của kỵ sỹ, không có một chút khiếp đảm cùng hoảng sợ.

Đáng tiếc, ở trước thực lực tuyêt đối, dũng khí cũng không thay đổi được điều gì.

Trong nháy mắt, hơn năm mươi kỵ sỹ tinh anh đã bỏ mình toàn bộ, vũ khí cùng áo giáp của của bọn họ, ngay cả thân thể của bọn họ, xương cốt, máu huyết đều toàn bộ hóa thành một đám sương mù màu đỏ, vĩnh viến biến mất tại đỉnh Đông Sơn.

Lão giả tóc trắng từng bước đi lại gần.

Hắn đã tiến đến cách một khoảng vô cùng nguy hiểm, khi hắn đánh ra quyền thứ hai mươi mốt đã có thế trực tiếp oanh kích đến tầng binh lính đang dùng thân thể bảo hộ trưởng công chúa.

Các chiến hữu chết thảm cũng không làm cho những kỵ binh còn lại lùi bước.

Không có tiếng hò hét hay khẩu lệnh, hơn năm mươi kỵ sỹ đang vây quanh trưởng công chúa còn lại như những con thiêu thân, lại chia làm hai tốp, một tốp thi tiếp tục thủ hộ, một tốp thì hung hãn không sợ chết lao về phía lão giả tóc trắng, dưới chân là vô số hài cốt và máu tươi của đồng bạn, nhuộm đỏ cả mặt đất.

Rầm rầm rầm oanh!

Lại một quyền sắc bén, lại giống như cũ không một tiếng động mà sinh mệnh tiêu vong.

Những kỵ sỹ đã anh dũng hy sinh không có chút giá trị, hoàn toàn không có bất cứ một tác dụng gì.

Lão giả tóc trắngMurphy đã cách trưởng công chúa không đến ba mươi bước.

Hơn hai mươi ky sỹ xông lại, chỉ còn thừa lại một người, tiếp tục lao về phía trước, trong mắt Murphy hiện lên vẻ phiền chán, hắn đánh ra một quyền, duệ kim đấu khí bàng bạc nháy mắt bao phủ thân hình đang lảo đảo kia.

Không gì có thể ngăn cản vị sát thần đang tiến tới này.

Ánh mắt của Muphi tập trung trên người trưởng công chúa, hắn tin tưởng một quyền của mình hoàn toàn có thể đem người làm cho vố số kẻ kinh tâm động phách của đế đô St. Petersburg biến thành một đoàn huyết vụ màu đỏ.

Nhưng đúng lúc này lại phát sinh dị biến…

Cũng đồng dạng là một quyền.

Yên lặng không một tiếng động xuyên qua huyết vụ, như không chiu sự hạn chế không gian và thời gian, chớp mắt hiện ra, nhẹ nhàng đánh lên lồng ngực của lão giả Murphy.

Phốc!

Máu tươi phun ra, nhuộm đỏ cả người lão giả tóc trắng.

Thân ảnh cao lớn của Murphy giống như đạn pháo bắn ngược về phái sau.