Edit: Vân Linh Nhược Vũ

Kỳ Nguyệt sốt ruột: "Trên đường đi tớ đã thấy trạng thái của cậu không ổn rồi, quả nhiên phát sốt! Chắc chắn vì hôm đó mắc mưa, cậu phát sốt mà cũng không biết sao? Đều tại tớ! Cậu chỉ lo che mưa cho tớ, còn mình thì bị ướt! Tớ đưa cậu đến phòng y tế!"

Nhìn bộ dạng gấp đến độ xoay quanh của Kỳ Nguyệt, Cố Hoài dịu dàng trấn an: "Không cần phiền thế đâu."

Kỳ Nguyệt: "Như vậy sao được! Phát sốt không phải chuyện nhỏ!"

Cố Hoài bật cười: "Cảm ơn Kỳ tổng quan tâm, nhưng tớ không yếu ớt thế đâu, về kí túc xá ngủ một giấc là ổn thôi."

Kỳ Nguyệt nhíu mày: "Cậu chắc chứ? Kí túc xá có thuốc không?"

Cố Hoài: "Hình như có, không có thì tớ sẽ nhờ người khác đi mua. Hai ngày nay cậu đã mệt mỏi rồi, về kí túc xá nghỉ ngơi đi, tớ không sao."


Kỳ Nguyệt vẫn không yên tâm, nhưng Cố Hoài kiên trì, cô chỉ đành nói: "Vậy được rồi, cậu nhất định phải nhớ uống thuốc, có gì thì gọi cho tớ!"

Cố Hoài: "Ừ."

...

Kỳ Nguyệt trở về kí túc xá.

Sau khi vào phòng, cô lập tức nhận được sự tiếp đón nhiệt tình của Tống Thu Thu và Tô Tiểu Đường.

"Nguyệt bảo trở về rồi a a a! Tớ và heo đều rất nhớ cậu!" Vừa thấy Kỳ Nguyệt, Tống Thu Thu mừng suýt khóc, nhào thẳng về phía cô tặng cô một cái ôm to đùng.

Chuyên ngành của Kỳ Nguyệt là di truyền và chọn giống cây trồng, khoảng thời gian trước đang nghiên cứu việc sử dụng khoai tây làm thức ăn cho heo, nên cùng Tống Thu Thu nuôi heo. Có điều heo hai người nuôi hơi nổi loạn, động một chút là trốn ra khỏi chuồng, làm mưa làm gió khắp nơi, trở thành hồng nhân của trường... à nhầm, hồng heo mới đúng...


"Nguyệt bảo! Tớ và bánh kem nhỏ cũng rất nhớ cậu! Hôm nay tớ vừa học làm nè, cậu mau tới đây ăn đi!" Tô Tiểu Đường cũng vui vẻ nghênh đón.

Chuyên ngành của Tô Tiểu Đường là thực phẩm, thường xuyên làm thí nghiệm các món ăn, cái gì mà công nghệ chế biến khô bò, công nghệ sản xuất sữa đậu nành, công nghệ làm bánh kem,... Trừ số lượng cần phải nộp lên, đồ ăn làm tại lớp có thể mang về.

Phòng kí túc xá này của bọn họ trên căn bản không thiếu thứ ăn...

Kỳ Nguyệt móc ra gà vườn, vịt đất, còn có thịt khô bò được đóng gói hút chân không: "Tớ có mang đặc sản địa phương về cho các cậu nè!"

Tống Thu Thu hoan hô: "Oa! Thật phong phú! Đêm nay chúng ta có thể mở party rồi!"

Tô Tiểu Đường chớp chớp mắt đến gần Kỳ Nguyệt: "Từ từ, còn có chuyện quan trọng hơn party. Cậu và đại thần đi nhiều ngày như vậy, có thu thập được tin tức gì không?"


Kỳ Nguyệt sáng mắt lên: "Có chứ! Tớ thu được đầy tay tin tức về nghiên cứu lai giống khoai tây nè!"

Tô Tiểu Đường: "...Tớ có hỏi cái này à?"

Kỳ Nguyệt: "Vậy cậu muốn hỏi cái gì?"

Tống Thu Thu móc ra một que khô bò, vừa nhai vừa nói: "Cậu ấy hỏi cậu có dưa hay không đấy!"

Kỳ Nguyệt cạn ngôn: "Cái này thì không có... xung quanh đại thần không có hoa đào... tất cả đều bị cậu ấy chặt đứt... có dưa gì chứ!"

Tô Tiểu Đường than ngắn thở dài, vẻ mặt sùng bái: "Quả nhiên lão đại đúng là lão đại! Cả đời cống hiến cho khoa học! Fans của lão đại chắc chắn rất hạnh phúc, tuyệt đối sẽ không sập phòng!"

"Vậy mấy ngày nay các cậu chỉ tịnh tâm nghiên cứu khoa học thôi à! Không làm gì khác sao?" Tống Thu Thu hỏi một câu.

Kỳ Nguyệt nghĩ nghĩ: "Khác... hình như không có gì khác... ngắm sao có tính không?"