"Sở Lạc! Cậu lại làm cái nghiên cứu quái quỷ đó nữa sao?"


"Nhân loại tiến hóa? Thật điên rồ."


"Mày là đồ điên!"


"Ai đó mau lôi hắn ra khỏi đây!"


"Này, tiến sĩ! Ngài không sao chứ?"


"Con nhỏ này được quá ấy chứ, mau gọi đại ca qua đây."


"Đồ đần! Tên này là đàn ông mà!"


"Xác sống từ đâu vậy, nhiều quá..."


"Cứu với...."


"Á!"


........


"Ta sẽ không đi."


"Ngủ đi nào..."


Sự đau đớn lan tràn khắp toàn thân, Sở Lạc cũng nhờ đó mà tỉnh dậy được, đôi mắt mệt mỏi khẽ mở ra, nhìn về phía trước


Đây...là đâu?


"Tôi vẫn muốn ăn nữa mà!" Một giọng nữ quen thuộc cất lên


Sở Lạc miễn cưỡng ngồi dậy, lê tấm thân mệt mỏi rã rời của mình xuống giường, bước đến vặn tay nắm cửa cũ kĩ, lần theo tiếng nói ầm ĩ, bước đến trước cửa một căn phòng


Trong phòng bếp hỏng hóc và hư hại khắp nơi, có hai thiếu nữ đang đứng đối diện nhau, bên cạnh, khoảng mấy con xác sống đang gầm gừ giương ra móng vuốt sắc nhọn về phía hai người nhưng lại giống như không có ý định tấn công


Khung cảnh này...thật quá mức dọa người mà!


"Cô cũng đâu có ăn được mấy thứ này chứ!" Thiếu nữ tóc ngắn ôm lấy cái nồi như ôm người thân, nhìn người trước mắt


"Để dành cho vợ tôi ăn..." Thiếu nữ da trắng đến tái nhợt cất giọng


"Cô là con gái...A tiến sĩ!" Hạ Vị đột nhiên buông nồi, giơ tay lên vẫy vẫy với người vừa mới đến


Sở Lạc không nói gì, chỉ im lặng quan sát hai người cùng đám xác sống kì lạ đằng kia


"Tiến sĩ, cô ấy chính là người đã cứu chúng ta!"


Hạ Vị vừa nói vừa bổ nhào đến, nhưng trong chớp mắt, có một bàn tay đưa ra kéo lấy áo người thiếu niên, đem ôm vào trong ngực


Hạ Vị mở to mắt nhìn hai người đang ôm ấp trước mặt.


"Tôi chỉ định cứu hắn!" Nữ chủ thân mến, cô chỉ là hàng đính kèm thôi


"Nhưng hai người...còn chưa gặp nhau bao giờ?" Hạ Vị trái lại khá ngạc nhiên


"Giờ đã gặp."


Hạ Vị :"..."


Sở Lạc từ từ ngẩng đầu, mặt đối mặt với thiếu nữ đang ôm mình.


Trên gương mặt u ám ban nãy bỗng chốc xuất hiện một nụ cười rạng rỡ


"Tỷ tỷ xinh đẹp, là tỷ đã cứu ta sao?" Giọng nói mang theo vẻ non nớt dễ thương vang lên


Số 23 "..." Mẹ nó! Cái thiết lập hai mặt quái quỷ gì đây?


"Ừm." Số 23 gật đầu, thanh âm không nhẹ không nặng.


"Vậy..." 


Ánh mắt thiếu niên trong chốc lát bỗng trở lên nguy hiểm. Hắn duỗi tay vuốt ve gương mặt tinh xảo của cô, đáy mắt mang theo vài phần nghi ngờ,


"Tỷ tỷ không phải con người đúng không?"


"Ừ!" 


Sở Lạc ngẩn ra một chút, dường như việc Số 23 thản nhiên quá mức khiến hắn khá bất ngờ.


Hắn đột nhiên lùi về phía sau, tay bụm mặt, nở một nụ cười điên dại.


"Ta biết mà! Xác sống chính là tiến hóa của nhân loại - Tân nhân loại!"


"Ha ha ha..."


Số 23 "..." Cái thiết lập hai mặt này làm cô khá khó chịu.


[ Quả báo! ]


Đồ thù dai! Mau cút!


"Tỷ tỷ xinh đẹp! Ta có thể phẫu thuật ngươi được chứ?"


Không biết từ lúc nào, thiếu niên đã lôi từ trong túi áo ra một con dao mổ sắc bén, nghiêng đầu nhìn đối phương. Trong mắt hiện lên nụ cười mang theo mấy phần điên cuồng,


"Ngươi..."


Rống!


Thiếu nữ chưa kịp mở miệng thì một tiếng rống dài vang lên, tiếp đó là tiếng súng liên tục không ngừng


Một con xác sống tập tễnh chạy vào, gầm gừ rồi lại gào lên a a.


Số 23 vẫn đang phân tích xem vì sao mình lại hiểu được mấy cái thứ tiếng kinh dị mà bọn chúng phát ra


Gác lại vấn đề đó qua một bên, hiện tại,


Có kẻ xâm nhập!


Số 23 im lặng liếc về phía Hạ Vị vài lần rồi lôi Sở Lạc còn đang ngơ ngác đứng đó theo


Hạ Vị "...???" Sao lại lườm tôi chứ?


Thiếu nữ vặn cổ tay vài cái, hiên ngang... nhấc chân chạy!!!


Đừng có đùa, người ta có súng đó, tay không tấc sắt thì đừng có chơi trò anh hùng


[ Ký chủ! Ngài cũng có súng! ] Hệ thống Nhị Tam nhà ta rất biết nhảy ra đúng lúc


Số 23 "..."


Phiền phức!


[ ... ] Rồi rồi!


Thế là một 'nhà' ba người chạy theo cửa sau ra ngoài, Số 23 lôi luôn Sở Lạc lên một chiếc xe hơi bị bỏ gần đó, 


Hạ Vị bị đẩy lên ghế lái.


Hạ Vị "..." Ngày hôm nay thật khiến cô hoang mang a!


"Lái xe!" Số 23 ra lệnh


Hạ Vị cũng không phải một nữ chủ vô dụng, liền lập tức gạt cần số, khởi động xe


Một đám người mang theo súng từ đâu chạy đến, dẫn đầu là người đàn ông trung niên đã từng gặp Hạ Lam


Xác sống từ đâu vây lại một bầy, tạo thành rào chắn cản đường bọn chúng


Người đàn ông trung niên chỉ có thể trơ mắt nhìn theo chiếc xe rời đi ngày một xa


Trên xe,


"Oa! Cô gọi được cả xác sống sao? Rốt cuộc cô là xác sống loại nào thế?"


Hạ Vị vừa lái xe vừa hỏi không ngừng


Số 23 "..." Rất có khả năng mình đã nhặt phải nữ chủ giả rồi! 


Làm ơn có cốt khí chút đi!


Trọng điểm đâu phải cái này, đừng chấp nhất với những vấn đề nhỏ nhặt thế, cô phải quan tâm đến những vấn đề lớn hơn chứ, như cứu vớt nhân loại chẳng hạn


Cô như vậy là đang làm đồng minh của kẻ xấu đấy! Có hiểu không hả?


Xin hãy làm một nữ chủ có cốt khí cùng lí tưởng sống cao đẹp!


Số 23 nhìn sang Sở Lạc, không cảm xúc quan sát vẻ mặt thiếu niên.


Hắn từ lúc chạy khỏi tòa cao ốc đến khi lên xe, cả đến khi đã đi được khá lâu rồi, hắn vẫn cứ sờ soạng tay cô... bằng dao phẫu thuật!!! Vâng, mẹ nó chính là dao phẫu thuật đấy!


Thiếu nữ xoa xoa trán, nghiến răng nghiến lợi chửi thầm trong lòng.


Cưu mang nhầm hai đứa bất bình thường rồi


Vị diện này thật con mẹ nó khiến người ta mệt mỏi, có thể xin đổi cái khác được không


Cùng lắm là giết đi, thế giới sau gặp lại


Ừm! Ý tưởng rất thông minh!


[ ... ] Trình độ tự luyến của ký chủ nhà ta ngày càng được nâng cao, sắp đạt đến một cảnh giới mà người bình thường không thể chạm tới


"Chúng ta đi đâu bây giờ?" Hạ Vị lên tiếng cắt đứt chu trình tự luyến của Số 23


"Căn cứ S." 


Trong khoảnh khắc nhất định, không khí trong xe đột ngột thay đổi


Hạ Vị im lặng đột ngột, Sở Lạc cũng ngưng sờ soạng tay cô


Số 23 :"..." Cảm thấy sợ hãi a!


Sở Lạc đột ngột ngồi xa ra một chút


"Cô...muốn đến căn cứ S để làm gì?" Hạ Vị hơi trầm giọng nhưng cũng chỉ hỏi, cũng không cãi lời Số 23, chuyển hướng xe


Số 23 vươn tay, lôi ngươi bên kia ôm vào trong lòng


Sở Lạc không kịp phòng bị, cư nhiên bị cô ôm lấy


"Đánh chị gái cô một trận!"


-----------------------------------------****************************-------------------------------------------------