Cuối cùng, đến tận tối muộn, bài tập chạy quỷ quái kia mới kết thúc,


Những tưởng có thể yên tâm ăn uống nghỉ ngơi...


Thực tế lại thẳng tay tát cho họ một cái tát đau đớn...


Đám tân binh mày nhăn mặt nhó, mỗi người cầm theo một cái bánh bao chay cùng một chai nước, chạy đến chất vấn cái người đang nhàn nhã ngồi đăng kia...


"Đại tướng, bữa tối chỉ có bấy nhiêu thôi sao?"


"Tại sao lại ít như vậy???"


"Chúng tôi chạy cả một buổi chiều, lại chỉ nhận được hai món này???" Bảo bọn họ làm sao nuốt vào đây???


"..."


Trong đoàn còn có một cô gái, sắc mặt đen sì, chỉ về phía Lộ Khiết đứng gần đó, giọng chanh chua,


"Hơn nữa, cùng là tân binh, sao của cô ta lại khác mọi người???"


Các ánh mắt đồng loạt đổ về phía thiếu nữ,


Quả thực, so với họ, bữa tối của Lộ Khiết dường như đầy đủ hơn rất nhiều,


Ngoài cơm hộp đầy đủ, món ăn khá là phong phú ra thì còn có cả đồ ăn tráng miệng, hoa quả, và đồ uống thì cũng được đóng gói cẩn thận, khác xa với bên này...


Đến đây, nam nhân ngồi trên ghế mới hơi động, nhướng mày,


"Vậy sao?"


"Thật nực cười, các người hoàn thành quá thời gian hạn định, lại còn đòi đồ ăn ngon?" Ngây thơ...


Cô gái vừa nãy lên giọng phản bác,


"Nhưng chạy nhiều vòng như vậy, làm sao có thể..."


Số 23 đưa tay, ngăn chặn câu nói của cô ta, 


"Lộ Khiết đã hoàn thành trước thời gian. Ở Hỏa Dực không có phân biệt đúng sai, chỉ có thực lực quyết định tất cả. Không phải chỉ hôm nay mà là từ giờ trở đi, tân binh khóa 125 nghe rõ, tùy theo thành tích huấn luyện mà nhận đãi ngộ, không chấp nhận khiếu nại. Hết, tản ra."


Đám tân binh này cũng không phải kẻ ngốc, cũng không nói thêm nữa, vô cùng thức thời mà phân rã, đi tìm chỗ ăn đồ của mình...


Có điều, vẫn còn vài người nhìn về phía Lộ Khiết với ánh mắt ghen tỵ...


Trong đó có Nhược Vũ...


Hạc Hiên vừa đi qua, cô ta ngay lập tức đổi sang vẻ mặt nhu thuận, ngoan ngoãn đưa bánh bao chay đến trước mặt hắn,


"Hạc Hiên, anh ăn cả phần của em này, chỉ ăn một cái chắc chắn không no đâu."


Hạc Hiên tâm tình khó chịu từ lâu, thoáng chốc được buông lỏng, xoa đầu cô ta,


"Anh không đói, em cứ từ từ ăn."


"Dạ."


...


Những ngày sau đó, Số 23 đều tích cực huấn luyện cho bọn họ, huấn luyện đến chăm chỉ, khiến đám tân binh nào đó khóc đến kêu cha gọi mẹ...


Mỗi ngày chạy một trăm vòng, chống đẩy một trăm cái, nhảy bungee jump năm lần, leo núi, cận chiến, luyện bắn súng cho đến khi nào trúng hồng tâm mười lần mới tha,... lại còn tùy theo thành tích để phân chia thức ăn, phòng ở, ngay cả đồ dùng sinh hoạt cũng tùy theo đó mà phân phát..


Thế nào là mang lại được nhiều cảm giác phấn khích đúng nghĩa, mời đến trường Hỏa Dực để tìm hiểu thêm...


Tân binh khóa 125 "..." Phấn khích cái quỷ ấy!!!


Đáng sợ hơn nữa, mấy cái huấn luyện hung tàn vượt quá sức người thường kia, lúc nào cũng bị một tiểu cô nương hoàn thành một cách nhanh chóng, thậm chí còn phá vỡ luôn kỉ lục của những năm trước...


Đãi ngộ của cô luôn luôn nằm ở mức tốt nhất, thậm chí tốt đến nhiều người nghi ngờ,


Số 23 "..." Vạn sự trên đời, sủng vợ đứng nhất!!!


Vì vậy ở phía sau lưng, Số 23 oanh oanh liệt liệt được đám tân binh gọi bằng cái tên 'Đại ma đầu', còn Lộ Khiết lại được tôn lên làm nữ thần học viện, cực kì nhiều người theo đuổi,


Nhị Tam [ ... ] Theo đuổi đối tượng của ký chủ, các ngươi sắp bị chơi tàn rồi...


Tuy nhiên đứng trước đám tân binh kia Số 23 lại biểu thị... rất không quan tâm,


Cơ mà hôm sau kiểu gì những người theo đuổi đó cũng sẽ bị lừa đánh một trận, lại không biết mặt hung thủ, không thể kiện...


Đoàn theo đuổi cực kì uất ức, thành lập riêng ra một nhóm fan của Lộ Khiết...


Có trời mới biết vì sao hôm sau huấn luyện lại tăng thêm, mỗi người gấp đôi ban đầu...


Nhược Vũ và Hạc Hiên ngày ngày ân ái, cũng không tìm Số 23 hay Lộ Khiết làm phiền, làm một cặp đôi được nhiều người hâm mộ,


Nhưng với ánh mắt toan tính kia của Nhược Vũ, có vẻ mọi chuyện không kết thúc dễ dàng vậy...


Số 23 nghĩ nghĩ một chút liền quẳng ra sau đầu, lén lút trèo cửa sổ đi tìm vợ kiếm an ủi,


Phiền một nỗi thân thể của nam nhân này cực kì bất tiện, nên là chỉ dừng ở mức nắm tay, chấm hết.


Số 23 căn khăn tay khóc ròng,


"..." Muốn ôm ôm, hôn hôn cơ!!!


Vợ ơi ~!!!


Số 23 bất lực, tự an ủi mình một câu rồi tiếp tục leo đường cửa sổ...


Nhị Tam [ ... ] Không thể phủ nhận một ưu điểm của ký chủ mà không phải ai cũng có là rất vô tư....


AAAAA!!!!


Ký chủ, người không thể bị tình cảm chi phối như vậy được, phải nghĩ đến đại sự!!!


Thế giới sau phát cái phúc lợi để tỉnh táo!!!


Số 23 "..." Có gian thần luôn muốn tính kế sau lưng trẫm...


...


Những tháng ngày bình yên trôi qua,


Rất nhanh liền đến năm cuối của khóa huấn luyện tại trường quân đội Hỏa Dực,


Nửa đêm,


Một bóng người nhẹ nhàng vụt qua, hướng về phía văn phòng chính mà đi tới,


Thiếu nữ đứng nhìn cửa sổ cao hơn đầu trước mắt, trầm ngâm hồi lâu,


Sau đó liền dùng cả tay cả chân bám vào mà leo... thật ra là bò lên trên, chui vào trong phòng,


Ngay khi thiếu nữ vừa trèo vào được bên trong, hướng mắt về phía dưới, lại thấy nam nhân mặc âu phục chỉnh tề đứng dựa vào gốc cây nhìn lên,


Tầm mắt chạm nhau, Lăng Triệt liền đen mặt, nhỏ giọng gầm gừ như con thú nhỏ bị chọc giận,


"Bảo bối?!"


Số 23 cười hì hì gãi đầu, ngượng ngùng thanh minh,


Không phải ta không ngăn ngươi, là do...


Người phía dưới biểu thị hình ảnh lúc ấy quá đẹp, cô không đành lòng phá hỏng,


Lăng Triệt "..." Ta chật vật trèo lên gặp, ngươi đứng dưới ngắm đến thoải mái như vậy!!!


Thiếu nữ lập tức quay người đóng cửa, chốt lại,


Số 23  giữ nét cười hòa ái, nhẹ nhàng gọi,


"Vợ ơi ~!!!"


"Mở cửa nào..."


Nhị Tam [ Nằm mơ giữa ban ngày. ]


Đến lần thứ ba, Lăng Triệt phía trong liền phồng má, ngoan ngoãn đi mở cửa chính.


Nhị Tam [ ... ]