Hơn nửa ngày sau mới do dự mở miệng.

"Tiểu thư, ngài có cảm thấy cái vị gia chủ Đường gia kia có hơi giống vị công tử ngài cứu mấy hôm qua không?"

Nam Nhiễm nhìn nàng.

Tầm mắt rơi xuống người Tiểu Đào.

Thấy vậy, Tiểu Đào lập tức nói: "Tiểu thư, Tiểu Đào cũng biết chuyện này không có khả năng, nhưng... nhưng... nô tỳ cảm thấy có hơi giống..."

Dù sao ngày hôm qua toàn thân vị kia đều xanh xanh tím tím trông rất dọa người.

Hơn nữa, nhìn vị Đường gia chủ này không hề giống như đang bị thương.

Tiểu Đào nắm chặt khăn lụa.

Tuy rất giống nhưng nghĩ lại cũng không có khả năng...

Nam Nhiễm nghi ngờ: "Rất khó nhận ra?"

Tiểu Đào sửng sờ.

Ý của tiểu thư là...

Đang nghĩ, đột nhiên có người đi tới đình hóng gió.

Chủ tớ hai người đồng thời ngẩng đầu nhìn qua.

Tần Nhất mặc một thân áo xám, đứng dưới bậc thang mái đình.

Hai tay ôm quyền, thi lễ: "Cô nương, chủ nhân nhà ta, muốn gặp mặt cô nương."

Lời này của hắn ta vừa dứt, Đường Khô đã xuất hiện.

Một thân áo đen, trên thêu hoa văn bằng chỉ vàng, hơi thở cường đại, lạnh nhạt.

Gương mặt như tượng tạc, biểu tình hờ hững.

Tiểu Đào trừng mắt.

"Đường gia chủ?"

Đường gia chủ muốn đơn độc gặp mặt tiểu thư nhà nàng?

Tiểu Đào có hơi bất an.

Gia chủ Đường gia có thể đi đến ngày hôm nay, đương nhiên có rất nhiều lời đồn.

Nói hắn sát phạt quyết đoán, bất cận nhân tình(*), thậm chí đối với người thân dám chặn đường hắn, hắn cũng không do dự xuống tay diệt trừ.

Vị Đường gia chủ này, không phải muốn lợi dụng tiểu thư chứ?

Bên này Tiểu Đào còn đang bởi vì khẩn trương mà bắt đầu suy nghĩ miên man một số khả năng không tốt.

Bên kia Tần Nhất đã vô cùng thức thời.

Vừa thấy chủ nhân tới.

Liền bày ra tư thế mời, ánh mắt nhìn chằm chằm Tiểu Đào.

Ý tứ rất rõ ràng.

Chủ nhân nhà ta và tiểu thư nhà ngươi, muốn đơn độc tâm sự.

Tần Nhất là một người tu luyện.

Hơn nữa đã đi theo bên cạnh Đường Khô làm nhiệm vụ lâu rồi.

Nên trên người hắn ta không tránh khỏi có hơi thở chết chóc.

Dù hắn ta có nỗ lực bày ra vẻ mặt ôn hòa, nhưng Tiểu Đào vẫn khẩn trương đến mức hai chân mềm nhũn.

Tiểu Đào cúi đầu nhìn tiểu thư.

Nếu tiểu thư sợ hãi thì cho dù nàng có thế nào cũng sẽ ở bên cạnh tiểu thư.

Kết quả, vừa cúi đầu đã phát hiện không biết Nam Nhiễm đã đứng lên từ lúc nào, hiện tại còn đang chạy vội đến trước mặt Đường gia chủ.

Tiểu Đào lại trợn trừng mắt.

Từ khi nào mà lá gan của tiểu thư lại lớn như vậy?

Không phải, lúc trước tiểu thư đã nói muốn cách xa những người như vậy một chút sao?

Còn nói cái gì mà những người như vậy có rất nhiều thị phi.

Trốn xa một chút chắc chắn không sai.

Tần Nhất bước lên bậc thang, đi vào đình hóng gió, ôn hòa nói: "Cô nương, bên này, mời."

Giọng nói ôn hòa nhưng tư thế lại khiến người khác không thể cự tuyệt,

Cứ thế, Tiểu Đào bị Tần Nhất mời đi ra chỗ khác.

Trong lối nhỏ gần đình hóng gió, cuối cùng chỉ còn lại hai người Nam Nhiễm và Đường Khô.

Đường Khô thấy Nam Nhiễm bước về phía mình.

Tuy trên mặt không có cảm xúc gì khác lạ.

Nhưng nội tâm lại run lên một hồi trống.

Nàng mặc một thân bạch y, tuy là nữ tử, lại không hề sợ hắn, vô cùng kiên định nhấc chân đi về phía hắn.

Ánh trăng lạnh lẽo bao phủ người nàng.

Môi đỏ khẽ cong.

Khiến gương mặt xinh đẹp kia càng thêm sinh động.

Dưới ánh trăng, nốt lệ chí ở khóe mắt lay động vô cùng mê hoặc.

Giống như một yêu tinh từ trên trời hạ xuống, cố ý tới thông đồng, mê hoặc hắn.

Khi Nam Nhiễm đứng trước mặt Đường Khô.

Hệ thống liền ổn định thanh âm, nhỏ giọng nhắc nhở: [ký chủ, đây mới là lần gặp mặt thứ hai của hai người các cô. Ký chủ, ở cổ đại, nữ tử phải rụt rè, giữ ý. Chính là...là... không thể trực tiếp ôm ôm ấp ấp.]

Hệ thống thở dài.

Hiện tại đầu năm nay, làm hệ thống cũng không dễ dàng gì.

Nó sợ ký chủ sẽ khiến người ta hoảng sợ bỏ chạy.

Thời điểm hệ thống cho rằng mọi chuyện đã ổn.

Chỉ thấy Nam Nhiễm giang rộng hai tay, ôm chặt đối phương.

Hệ thống, trầm mặc.

...

(*) Bất cận nhân tình (不近人情 ): Tính tình quái dị, hành vi không hợp lẽ thường.

...

Đầu tiên cho ta gửi lời xin lỗi đến các nàng!

Vì một số lý do mà lúc đăng chương ta không kiểm tra lại dẫn đến việc nhầm lẫn giữa các chương với nhau.

Hôm nay ta kiểm tra lại mới thấy!

Thật sự xin lỗi mọi người!

Ta hứa sẽ nhanh chóng cập nhật các chương tiếp theo để bù lại hai chương vừa xóa vì không đúng thứ tự.

Mong mọi người bỏ qua cho lỗi này của ta.

Hy vọng mọi người đọc truyện vui vẻ!