Edit: Thu Hương

Lăng Tiêu chưa bao giờ tiếp xúc với võ học, nhưng hắn lại có thể hướng dẫn đúng chỗ, hơn nữa câu chữ rõ ràng rành mành mạch, ít nhất với năng lực hiểu biết và chỉ số thông mình của Lăng Hiểu, lập tức có thể hiểu rõ ràng.

"Hóa ra là như vậy, vậy để muội thử lại?"

Lúc này Lăng Hiểu cũng hiểu ra, dựa theo phương pháp của ca ca, từng chút một ngưng tụ khí huyết chi lực trong cơ thể, sau đó từ từ đẩy đến tứ chi, một lần, hai lần, đến lần thứ ba, cuối cùng nàng cũng thành công!

Lăng Hiểu cảm giác được tất cả các kinh mạch của mình đều có khí huyết cuồn cuộn chảy qua, mà bọn chúng từ từ tập trung đến đan điền---

Ba

Lăng Hiểu dường như nghe được một tiếng vang kỳ lạ nho nhỏ, ngay sau đó, nàng cảm giác được vô số linh khí ùn ùn chạy ra khỏi đan điền, trong nháy mắt bao phủ xương cốt toàn thân nàng...


"A..."

Biến hóa quá nhanh, Lăng Hiểu bị cỗ năng lượng khổng lồ kia đánh thẳng vào thân thể, ý thức bắt đầu mơ hồ, ngay sau đó liền khó chịu đến hôn mê bất tỉnh.

"Muội muội!"

Lăng Tiêu bên cạnh dồn sức đứng dậy, lo lắng mà vọt tới bên Lăng Hiểu, ngồi xuống, cố gắng ôm nàng lên.

Lăng Tiêu xem mạch đập của Lăng Hiểu, thường nói bệnh lâu thành y, mấy năm nay hắn nhưng theo các đại phu trong phủ học được không ít thứ.

"Vẫn ổn, không có chuyện gì cả, là khí huyết trong cơ thể quá nhiều sao? Không đúng."

Chân mày đang nhíu lại của Lăng Tiêu chậm rãi thả lỏng: "Cổ giao động này, cảm giác như là khí huyết đang điên cuồng đánh vào kinh mạch, đây không lẽ chính là... võ giả khai mạch mà bọn họ vẫn hay nói sao?"

Lăng Tiêu có chút khẩn trương, hắn không dám di chuyển Lăng Hiểu, chỉ có thể lặng lẽ ôm nàng, mặc dù thân thể không tốt, sức lưc cũng không đủ, nhưng hắn vẫn cắn răng, dùng toàn bộ sức lực, hy vọng trong thời khắc mấu chốt này, có thể bảo vệ được muội muội, thỉnh thoảng lại kiểm tra trạng thái mạch đập của nàng.


Tình trạng Lăng Hiểu sau hôn mê cũng không quá tốt, qua một hồi, mạch đập của nàng rốt cuộc cũng từ từ ổn định lại.

Mà Lăng Hiểu cũng chậm rãi mở mắt.

Lăng Hiểu vừa mở mắt, liền nhìn thấy ánh mắt khẩn trương quan tâm của ca ca.

"Muội muội, cảm thấy như thế nào? Còn có chỗ nào khó chịu không?"

Lăng Tiêu khẩn trương hỏi nàng.

Lăng Hiểu trừng mắt nhìn, ngồi dậy từ mặt đất lạnh lẽo, quay đầu nhìn Lăng Tiêu: "Ca, huynh ngồi dưới đất làm gì? Huynh ôm muội làm gì? Có mệt hay không? Cánh tay đau không?"

Lăng Tiêu: ...

Lăng Tiêu bị Lăng Hiểu chọc cười: "Ta không mệt, ta... cánh tay không đau."

Thật ra thì Lăng Hiểu không hỏi còn ổn, vừa bị nàng hỏi, Lăng Tiêu nhưng thật sự cảm thấy cánh tay hơi đau, nhưng hắn không thể nói.

Hắn nhưng là ca ca!

"Muội muội, ngươi ngồi xuống thử vận khí huyết, ta cảm giác... muội hình như đã khai mạch thành công, trở thành võ giả nhất phẩm!"


Lúc này không phải lúc quan tâm cánh tay có đau hay không, ánh mắt Lăng Tiêu tỏa sáng thúc giục Lăng Hiểu.

"A..."

Lăng Hiểu gật đầu, thật ra thì trước khi hôn mê nàng đã có dự cảm, cảm giác được huyết khí từ đan điền đến tứ chi...

Trong cơ thể nàng bây giờ huyết khí tràn đầy, còn có những linh khí trước kia nàng từng hấp thu, Lăng Hiểu dựa theo , thử chuyển một vòng, sau đó chậm rãi thu lại huyết khí chi lực, những linh khí kia dường như có linh hồn, che dấu toàn bộ huyết khí chi lực, nhìn từ bên ngoài, Lăng Hiểu vẫn là một bé gái mười tuổi thông thường, trong cơ thể không có một tia khí huyết chi lực dao động.

"Cái này..."

Lăng Tiêu cảm nhận rõ ràng Lăng Hiểu biến hóa, hắn không thể tưởng tượng được trợn to hai mắt: "Muội muội, ngươi..."

Lăng Hiểu chậm rãi mở mắt ra, cười giảo hoạt với Lăng Tiểu, hơn nữa còn làm một động tác đừng lên tiếng: "Suỵt! Đây là bí mật của muội và ca ca nha!"
Lăng Tiêu sửng sốt một chút, ngay sau đó gật đầu, được, đây là bí mật nhỏ của hai huynh muội bọn họ, ai cũng không nói cho!