Edit: Na Tiểu Tra

Lăng Hiểu vội vàng vào phòng Lăng Tiêu, vừa vào cửa đã cảm giác được một tầng hơi thở quỷ dị.

Lăng Tiêu trên giường còn đang hôn mê, ở quanh người hắn, quanh quẩn một tầng khí tức hồng quang quỷ dị.

Đây là... xảy ra chuyện gì?

Lăng Hiểu lập tức đi đến bên cạnh giường, vươn tay ra nhẹ nhàng nắm lấy cổ tay Lăng Tiêu, nàng muốn dùng linh khí của mình kiểm tra thân thể ca ca một chút xem xảy ra chuyện gì, nhưng ngay khi Lăng Hiểu đem linh khí của mình đưa vào cơ thể lăng Tiêu, trong cơ thể Lăng Tiêu đột nhiên xuất hiện một vòng xoáy linh lực cực lớn, không ngừng hấp thu linh lục của Lăng Hiểu.

Cảm giác này...

Lăng Hiểu sửng sốt.

Trước kia thời điểm khi họ vẫn còn là thai nhi trong bụng, cơ thể lăng Hiểu đã từng điên cuồng hấp thu linh khí như vậy.

Tình hình hiện tại hoàn toàn trái ngược với lúc đó.


Lăng Hiểu không rút tay về, mà trở nên vô cùng phấn khích -

Chẳng lẽ là thể chất đặc thù của ca ca cuối cùng cũng bị kích hoạt rồi sao?

"Huynh đã cần linh khí, vậy muội sẽ cho huynh toàn bộ linh khí!"

Lăng Hiểu không chút do dự mà tăng tốc đưa linh khí của mình vào.

Thời gian trôi qua từng phút từng giây.

Linh lực trong cơ thể Lăng Hiểu đã cạn kiệt.

Trên giường, Lăng Tiêu vẫn còn hôn mê.

"Lăng Tiêu đến cùng xảy ra chuyện gì? Cho chúng ta vào đi a!"

Ngoài cửa phòng, Lăng Ngạo Thiên hiển nhiên rất lo lắng, nhưng trước khi Lăng Hiểu vào cửa đã bố trí trận pháp ở cửa, lấy tu vi hiện tại của Lăng Ngạo Thiên và Cố Tuyết Dao họ không thể phá trận vào được.

Thiếu chút nữa...

Cảm giác, cảm thấy còn thiếu một chút xíu...

Trong phòng.

Sắc mặt Lăng Hiểu trắng bệch, nhưng nàng vẫn kiên quyết đưa linh khí của mình vào trong cơ thể Lăng Tiêu.


Ngay khi Lăng Hiểu sắp không chống đỡ được nữa, Lăng Tiêu trên giường khóe mắt bỗng nhiên run lên.

"Oanh" một tiếng, một cổ linh khí bạo phát ra, đem huynh muội hai người đều vây quanh ở bên trong!

Lăng Tiêu chậm rãi mở mắt, nhìn thấy sắc mặt trắng bệch của Lăng Hiểu.

"Muội muội?"

Lăng Tiêu kinh ngạc mở miệng, thanh âm có chút khàn khàn.

"Ca."

Trái tim treo lơ lửng của Lăng Hiểu cuối cùng buông xuống, thậm chí nàng cảm ứng được rõ ràng huyết khí lực trong cơ thể ca ca, đang liên tiếp kéo lên.

Một lát sau đã ngưng huyết khai mạch biến thành tam phẩm Võ giả.

Tứ phẩm, ngũ phẩm... Cửu phẩm!

Nhất phẩm võ sư, nhị phẩm, tam phẩm...

Khí thế trên người Lăng Tiêu càng ngày càng mạnh.

Đây là chuyện gì xảy ra?

Ngay cả bản thân Lăng Tiêu cũng ngây ngẩn cả người.

Mà Lăng Hiểu lại chỉ cười nhạt: "Ca, những thứ này đều thuộc về ca, ca.... huynh đúng là thiên tài tuyệt thế."


Được rồi, thật ra thì Lăng Hiểu bối rối có được không?

Nhưng mà, ca ca đột nhiên thành võ giả, hơn nữa còn thăng cấp nhanh chóng, dù thế nào đi chăng nữa thì cũng là chuyện tốt.

Cho nên trên mặt Lăng Hiểu nhìn không ra chút khiếp sợ nào.

Cứ như thể mọi thứ là ... đương nhiên.

"Muội muội..."

Lăng Tiêu đưa tay muốn đỡ Lăng Hiểu trước mặt, Lăng Hiểu lại nhẹ nhàng né tránh: "Huynh chuyên tâm thăng cấp đi, muội không sao, linh khí tiêu hao sẽ chậm rãi khôi phục, còn nữa..."

Lăng Hiểu dựt mạnh miếng ngọc bội linh cụ luôn đeo trên người xuống.

"Từ nay về sau, chúng ta không bao giờ cần những thứ này nữa, huynh mới là đại sư huynh chân chính của Tử Trúc Lâm!"

Lăng Tiêu không nói cái gì nữa, hắn biết bây giờ không cần nói thêm gì cả. hắn chỉ cần an tâm tu luyện, thăng cấp, đó mới là điều mà muội muội muốn thấy.
Hắn cũng tháo miếng ngọc bội đang đeo trên người xuống, Lăng Tiêu nhìn về phía Lăng Hiểu cười nhẹ.

Linh khí mãnh liệt phá tan pháp trận mà lăng Hiểu vừa bố trí, ba người Cố Tuyết Dao, Lăng Ngạo Thiên và Sở Phàm bên ngoài đều vọt vào trong phòng. Chẳng qua linh khí trong phòng quá mạnh mẽ, bọn họ không cách nào tới gần, cũng không rõ tình huống trong phòng lắm.

Cuối cùng tu vi của Lăng Tiêu vẫn chỉ ngừng lại ở cửu phẩm vũ sư, khoảng cách với vũ tông còn một bước xa.

Nhưng đó không phải vấn đề lớn gì, Lăng Hiểu tin tưởng dựa vào thiên phú của ca ca, trước khi quay lại Tử Trúc Lâm sẽ thăng cấp thành vũ tông.