Edit: cầm thú

"Tôi muốn đi ngủ trưa, hai người ở lại trò chuyện đi."

Lăng Hiểu không để ý vẻ mặt kinh ngạc của Hoắc Hoài An, cô đánh một hàng chữ trên điện thoại, đưa cho Hoắc Hoài An nhìn, sau đó lập tức xoay người rời đi.

Hoắc Hoài An: ...

Đợi đã!

Cô cứ đi như vậy sao?

Lăng Hiểu: Tôi không đi, chẳng lẽ lại ở chỗ này tiếp tục làm bóng đèn?

Lăng Hiểu đi vô cùng nhanh, thậm chí tâm trạng cũng rất vui sướng ---

Xem ra hôm nay Lăng Duyệt với Hoắc Hoài An gặp mặt rất thuận lợi nha!

Buổi trưa trò chuyện chưa đủ còn dẫn người ta về nhà nói chuyện tiếp.

Có lẽ hôm nay tâm trạng Lăng Duyệt rất tốt đi.

Hạnh phúc tràn ly rồi chứ?

Ai nha, bản thân phải tạo thật nhiều cơ hội cho hai bọn họ ở riêng mới được!

Đúng vậy! Mị chính là NPC đáng tin như vậy!

Nếu như có thể phát ra tiếng, vậy thì hai người còn lại trong phòng nhất định nghe được tiếng hát Lăng Hiểu.


Tất nhiên, hiện tại Lăng Hiểu không phát ra tiếng, chỉ hát cho bản thân nghe mà thôi.

... ...

Trong phòng khách của biệt thự, Lăng Duyệt và Hoắc Hoài An mắt to mắt nhỏ nhìn nhau.

Không khí vô cùng xấu hổ.

"Tôi nghĩ... chắc là Hoắc công tử sẽ không ở lại ăn cơm chiều chứ?"

Im lặng một hồi, Lăng Duyệt chậm rãi mở miệng hỏi.

Nếu Hoắc Hoài An từ chối cô, vậy cô cũng không bám theo làm phiền người ta làm gì.

Cái này là ra lệnh đuổi khách rồi phải không?

A, nữ nhân.

Hoắc Hoài An cười nhạt: "Vậy tôi đi trước."

Hoắc Hoài An có chút buồn bực, nhưng hôm nay tốt xấu gì cũng gặp được Lăng Hiểu, cũng không tính là không có thu hoạch.

Trên đường trở về Hoắc gia, Hoắc Hoài An ngồi trên xe nhắm mắt dưỡng thần.

Lái xe sợ quấy rầy giấc ngủ của vị đại thiếu gia này, cho nên lái rất chậm.


Hoắc Hoài An cũng không thèm quan tâm, lúc này hắn đang câu thông với hệ thống trong đầu ---

"Ta cảm thấy thái độ Lăng Hiểu đối với ta rất xa lạ, hiện giờ độ hảo cảm của cô ấy là bao nhiêu?"

"Thật đáng tiếc, mục tiêu của túc chủ đại nhân độ hảo cảm là 0!"

Giọng điệu hệ thống cực kì quái dị, vô cùng tiếc nuối trả lời một câu.

Hoắc Hoài An: ! ! !

"Độ hảo cảm bằng 0?"

Hoắc Hoài An hơi sững sờ một chút, thân là một nhiệm vụ giả xuyên nhanh, thân phận Hoắc Hoài An chính là vào vai nam chủ.

Mà nhiệm vụ của hắn, chính là xuyên tới các thế giới nữ phụ trùng sinh, thế giới nữ phụ nghịch tập, thiết lập lại trật tự, cùng nữ chủ nguyên tác sống cuộc sống hạnh phúc.

Mà trong thế giới này, nữ chủ nguyên tác là Lăng Hiểu.

Đây là một câu chuyện gả thay đầy cảm động và máu chó...


Thế nhưng...

Có một ngày, nữ phụ Lăng Duyệt đột nhiên được trùng sinh.

Trùng sinh xong Lăng Duyệt liền trở thành nữ chủ của thế giới này, đoạt đi toàn bộ mọi thứ thuộc về Lăng Hiểu....

Tất nhiên, nhưng thứ tình tiết này Hoắc Hoài An không hề để vào trong mắt.

Bởi vì, bây giờ hắn đã đến.

Là một đại nam chủ có kinh nghiệm, Hoắc Hoài An bề ngoài đẹp trai bên trong nhiều tiền quen thuộc tất cả các tình tiết trong mọi vị diện.

Theo như hắn suy luận, nữ chủ thế giới này Lăng Hiểu, là một người dịu dàng hiền thục, trên thực tế nội tâm cô đơn có khiếm khuyết.

Cho nên, lần này hắn muốn trở thành một người đàn ông ấm áp.

Chỉ cần bản thân đối xử dịu dàng với cô, quan tâm chăm sóc, như vậy cô ấy sẽ nhanh chóng yêu mình.

Sau đó mình và Lăng Hiểu kết hôn, cùng nhau sống cuộc sống hạnh phúc viên mãn, như thế thì nhiệm vụ của hắn hoàn thành rồi.
Không thể không nói, Hoắc Hoài An tính toán rất đẹp....

Tuy nhiên....

Hiện tại hệ thống lại nói với hắn, độ hảo cảm của Lăng Hiểu là 0!

Cái này không khoa học nha!

Tuy rằng bản thân hắn cũng có chỗ thiếu hụt, nhưng tốt xấu gì cũng đẹp trai ngời ngời, mà biểu hiện hôm nay cũng rất không tệ, muốn hiền lành có hiền lành, muốn dịu dàng có dịu dàng ----

Thế nhưng vì sao độ hảo cảm của cô là 0 chứ.

Rốt cuộc là vì sao!