Edit: cầm thú

Thân là một người thành tích không tốt lắm, học bù học bổ túc cho đến cấp vẫn ba vẫn là học tra, một khi vào cao đẳng, chẳng khác gì giải phóng, có thể tự do vui chơi rồi.

Nhưng mà trước đó, vẫn phải điền trường cao đẳng vào giấy nguyện vọng đã.

Hiện tại vẻ mặt Lăng Vệ Chu vô cùng nghiêm túc: "Ba biết điểm thi của con không tốt, ừm, thật ra ba đã sớm đoán được rồi."

Nhiều năm như vậy, Lăng Vệ Chu ban đầu vẫn muốn cứu giúp, đến sau cùng, trực tiếp từ bỏ Lăng Hiểu rồi.

Mà bản thân là học tra duy nhất trong gia tộc học bá, Lăng Hiểu không hề cảm thấy bị áp lực.

Không phải chỉ số thông minh của cô không đủ.

Chỉ là cô không thích học tập mà thôi.

Từ tận đáy lòng, cực kì chống đối việc học tập.

Cái này không thay đổi được, mấy đời mấy kiếp cũng đừng nói.

"Ba, hay là con chọn ngành giáo viên tiểu học?" Lăng Hiểu suy nghĩ, nếu chọn dạy trẻ con, trẻ con thật sự quá khó dạy dỗ, thường xuyên khóc nháo, so sánh ra, thì giáo viên tiểu học tốt hơn.

"Học nghiên cứu lịch sử địa lý đi, học viện của chúng ta có ngành này, sau khi con tốt nghiệp, có thể đi vào học viện Phương Đường, ba cũng có thể chăm sóc con."

Lăng Vệ Chu ở bên cạnh nhẹ nhàng mở miệng, đây là sắp xếp đường đi cho con gái mình rồi hả? Ngay cả công việc sau này cũng an bày ổn thỏa rồi.

"Tốt, được rồi."

Lăng Hiểu gật đầu.

Thật ra nhiệm vụ của Lăng Hiểu ở thế giới này chính là đủ tư cách trở thành giáo viên, còn về việc làm ở trường nào, dạy ngành nào, dường như không quan trọng.

Chỉ cần Lăng Vệ Chu vui vẻ là được rồi.

Cứ như vậy, Lăng Hiểu cực kì nghe lời chọn chuyên ngành và học viện.

Ừm, lấy thành tích của cô thi vào trường cao đẳng, chỉ có thể thi vào học viện hạng ba, nhưng bởi vì có quan hệ với Lăng Vệ Chu, Lăng Hiểu ngược lại không lo lắng vấn đề việc làm.

Hiện tại thi xong, cũng điền giấy nguyện vọng xong rồi... rốt cuộc có thể nhảy nhót?

Lăng Hiểu có phần xúc động.

Ai ngờ, lúc này, học viện Kinh Vũ cũng nghỉ, Lăng Xuyên từ kinh đô trở về.

"Em gái, lần này anh đặc biệt mang quà về cho em."

Vẻ mặt và bộ dáng của Lăng Xuyên vẫn nghiêm trang như cũ.

"Lại là sách sao? Em từ chối!"

Lăng Hiểu vẻ mặt không thể nào quên được: "Anh biến phòng ngủ của em trở thành tiệm sách, anh trai, anh có phải anh ruột không vậy, em cầu xin anh, tha cho em đi mà!"

"Ách."

Lăng Xuyên ngây người một chút, có chút xấu hổ cười: "Lần này thực sự không phải sách, không phải sách đâu mà."

"À... vậy thì được."

Lăng Hiểu rốt cuộc cũng thở phào nhẹ nhõm.

Sau đó cô nhìn thấy Lăng Xuyên lấy ra thiết bị VR trong vali, đây là hàng mới nhất, ở Phương Đường thị vẫn chưa có thiết bị này đâu nha!

"Wow, đại ca anh thật hào phóng, thật xứng với danh hiệu!"

Lăng Hiểu chụp lấy thiết bị VR kia, vẻ mặt cực kì yêu thích không muốn buông ra.

"Em thích là được rồi, có muốn trải nghiệm một chút không? Đúng rồi, thiết bị mới nhất này có chức năng giữ tập trung, để anh giúp em cài đặt chức năng, em đeo vào trước đi!"

Lăng Xuyên mỉm cười nhìn Lăng Hiểu, còn rất ân cần giải thích cách sử dụng thiết bị mới.

Lăng Hiểu cực kì cao hứng đeo thiết bị vào.

Sau đó...

Ngay sau đó.

Lăng Hiểu khóc.

Lăng Xuyên, anh là đồ cuồng ma hố em gái!

Đây là trang bị VR quỷ ma gì, bên trong toàn là sách nghiên cứu địa lý lịch sử của học viện Kinh Vũ, còn có bài giảng và video của nhóm giáo viên, phải thu nhập kiến thức vào đầu, cái chức năng khóa tập trung đó chính là không cho cô tự ý thoát ra!

"Thế nào? Có phải rất kinh ngạc không?"

Lăng Xuyên nhìn thấy bộ dạng lệ rơi đầy mặt của Lăng Hiểu, hắn nhẹ nhàng mỉm cười: "Em đừng cảm động như thế chứ, đây là điều mà anh trai phải làm!"

Lăng Hiểu:...

Cục gạch của mị đâu?

Mị muốn đánh người rồi!