Editor: Nha Đam

"Sẽ không."

Phong Thiển nói.

Cho dù Mảnh nhỏ có hỏi bao nhiêu lần đi chăng nữa thì đều là không.

Vốn dĩ cô cũng vì Mảnh nhỏ mới đến hàng ngàn thế giới nhỏ là.

Mãi mãi cũng chỉ có một mình hắn mà thôi.

Chỉ có... Mảnh nhỏ linh hồn của Mộ Diễn điện hạ mà thôi.

Nghĩ đến đây, Phong Thiển sửng sốt một chút, trong đôi mắt đen hiện lên một tia kinh ngạc.

Một cảm xúc mạnh mẽ chợt dâng lên từ tận đáy lòng.

Khiến cho người ta không thể bỏ qua.

Che lấp bầu trởi.

...

【Leng Keng ~ Chúc mừng kí chủ đã hoàn thành nhiệm vụ phụ. 】

Nghe thấy âm thanh, Phong Thiển sững sờ.

Đây chính là... có tình cảm phải không?

Đầu của Phong Thiển lúc này hơi choáng váng vì vừa bị mảnh nhỏ cho uống một ngụm rượu.

Bây giờ nhận được lời nhắc hoàn thành nhiệm vụ của hệ thống.

Cô không khỏi có chút ngẩn người.

Khuynh Dạ nhận được câu trả lời khẳng định từ Nữ vương liền ôm cô một cách hạnh phúc.

Cũng có thể hắn đã say, ôm lấy cô nói nhỏ: "Thê chủ, ta cũng có thể làm ấm giường cho nàng."

"Ta cũng có thể hầu hạ nàng."

"Những điều đó, ta đều có thể làm được."

"Thê chủ..."

Phong Thiển chóng mặt gật đầu.

"Ừm."

Thừa tường liền bế Nữ vương lên rồi đi về tẩm điện.

Sau đi đặt cô xuống giường liền lấn người qua.

Phong Thiển sửng sốt một chút, sau đó hoàn hồn lại đẩy đối phương: "Ta còn chưa tắm..."

"Ừm."

Thiếu niên nhẹ nhàng nói.

Dừng lại, đôi mắt đen nhánh nhìn chằm chằm vào cô.

Một lúc sau, hắn mới nói: "Cùng nhau tắm được không?"

"Hả?"

Phong Thiển sững sờ, có chút tỉnh táo lại.

Khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của cô nhuộm một màu đỏ, lấy bàn tay nhỏ bé của cô đẩy thiếu niên.

"Không được."

"Không thể."

Tạm dừng, Phong Thiển lui về góc giường.

"Kệ đi, không muốn tắm, không được chê."

Hai con người cùng nhau uống say đều không có lời nào tỉnh táo.

Khuynh Dạ cũng chớp mắt, vẻ mặt mềm mại lạ thường.

Anh đi tới ôm cô vào lòng.

Nói nhỏ: "Ừm, không tắm, không chê."

Dẫu sao thì...

Hắn cũng không tắm.

"Thê chủ..."

Thiếu niên lại cọ vào người cô.

Giọng nói nhẹ nhàng: "Ta có thể hầu hạ nàng được chưa?"

"Hả?"

"Ta có thể làm ấm giường."

"Giường không lạnh."

"Ta có thể hôn nàng."

"..."

Một lúc sau, giọng nói mềm mại của cô mới cất lên: "Ta không rảnh."

"Không sao đâu, ta rảnh là được."

Phong Thiển im lặng một lúc.

Thật lâu sau, mới lẩm bẩm: "Tùy chàng vậy."

Dù sao thì cô cũng không muốn động đậy.

Muốn đi ngủ.

Sau đó......

Phong Thiển thực sự không quan tâm đến bất cứ điều gì.

Thiếu niên say xỉn bên này không làm cái gì cả.

Theo bản năng tiến lại gần.

Hôn rồi ôm.

Chỉ là bước cuối cùng.

Lại chìm vào giấc ngủ.

Hậu quả của việc say xỉn là sáng hôm sau bị đau đầu dữ dội.

Mặt trời dần ló dạng.

Khuynh Dạ thức dậy đúng giờ, cau mày, đưa tay xoa giữa lông mày.

Sau đó......

Sững sờ nhìn chằm chằm giường.

Phong Thiển ở trong vòng tay hắn vẫn chưa tỉnh.

Quần áo hai người chỉ hơi xộc xệch, áo ngoài cũng không có cởi ra.

Đêm qua cũng là lần đầu tiên Khuynh Dạ uống rượu.

Bởi gì giẫn dỗi cho nên uống rất nhiều

Sau dó...

Hình như hắn cho cô uống một ngụm rượu.

Sau đó những gì đã xảy ra, hắn không thể nhớ.

Tuy nhiên, bây giờ ở trong tình huống này, chắc chưa xảy ra vấn đề gì.

Không xảy ra à?

Ngón tay của thiếu niên nhẹ nhàng chọc vào một bên mặt của cô.

Lại cúi xuống.

Vì không có chuyện gì xảy ra nên hắn nhất định phải lấy thêm chút ngọt ngào rồi.

Trước khi đối phương thức, hắn có thể yêu cầu thêm một chút.

Phong Thiển rồi cuối cùng cũng tỉnh giấc vì không thể hô hấp được.

Cô cau mày.

Vẫn còn một chút ấn tượng về những gì đã xảy ra đêm qua.

Suy nghĩ tiềm thức của Phong Thiển là: Sao mảnh nhỏ lại đến nữa rồi?