Ninh Thư mệt mất mấy hôm bởi lệch múi giờ. Ninh Thư định tới thành phố T sau khi điều chỉnh lại được giờ sinh học. 

Bà Từ vừa nghe Ninh Thư muốn đến thành phố T bèn hỏi vội: “Con đến thăm Hạ Hiểu Mạn à?” 

Ninh Thư giật mình: “Mẹ không nhắc con cũng quên đấy. Con về thăm sếp và một số đồng nghiệp cũ thôi, dù có gặp Hạ Hiểu Mạn cũng không sao cả.” 

Suốt thời gian bên nước ngoài, Ninh Thư không để ý tình hình của Sở Tiêu Nhiên và Hạ Hiểu Mạn, cũng như không gây hiểu lầm. Mục đích quan trọng nhất của chuyến này về thành phố T là muốn biết hai người họ thế nào. 

Chạy xe khoảng mấy tiếng, Ninh Thư quay trở lại thành phố T. Cô ghé thăm sếp ở văn phòng luật sư trước, cả hai đi ăn cơm, sếp hỏi Ninh Thư: “Chuyến này về có dự định nào chưa?” 

Ninh Thư nhận ra sếp không có ý định mời cô quay về văn phòng, tức vẫn còn tị hiềm. 

Ninh Thư trả lời: “Em có ít tiền, định mở văn phòng riêng.” 

Sếp Cố gật đầu, mặt hơi buồn: “Chú là một luật sư giỏi, tiếc là… Mà thôi không nhắc đến chuyện đó nữa. Chú định mở văn phòng ở đâu?” 

“Em định mở ở thành phố T.” Ninh Thư trả lời. 

Sếp Cố chau mày: “Cậu không làm ăn được ở thành phố T đâu, mà chúng ta còn trở thành kẻ thù nữa.” 

“Chúng ta có thể hợp tác.” Ninh Thư nói. 

“Văn Lãng à, chuyện từ chức lần trước là có người tạo áp lực phía sau. Sao chú không lập nghiệp ở thành phố khác mà vẫn muốn ở thành phố T?” Sếp Cố hỏi. 

Một mặt vì có người đối phó Từ Văn Lãng thật, một mặt không muốn thêm một đối thủ cạnh tranh. 

Ninh Thư chỉ lắc đầu không trả lời. 

Ăn cơm xong, Ninh Thư lại đi tìm hiểu tình hình của Sở Tiêu Nhiên và Hạ Hiểu Mạn. 

Ba năm, mối quan hệ giữa Sở Tiêu Nhiên và Hạ Hiểu Mạn từ vụng trộm đã chuyển sang công khai, từ tình nhân đã trở thành bạn gái. Thỉnh thoảng Sở Tiêu Nhiên còn dẫn Hạ Hiểu Mạn tham dự các buổi tiệc. 

Tuy nhiên, cả hai có khá nhiều vấn đề. 

Sở Tiêu Nhiên là kiểu đàn ông mà phụ nữ muốn trèo lên giường, hiển nhiên không thiếu ong bướm, và đã diễn ra cung tâm kế ngoài đời thực thật sự. Các cô gái đó bày đủ trò hãm hại và chế giễu bạn gái Hạ Hiểu Mạn. 

Hạ Hiểu Mạn là người có uất ức cũng không nói, sẽ tự đau lòng tự làm khổ mình, sau đó sẽ không quan tâm Sở Tiêu Nhiên. Sở Tiêu Nhiên rất cáu bộ dạng đó của cô ta, và rồi lại ép Hạ Hiểu Mạn nằm dưới thân, bắt đầu vận động mạnh. 

Hạ Hiểu Mạn càng đau lòng hơn, Sở Tiêu Nhiên đã ngủ với phụ nữ khác mà vẫn chiếm đoạt cơ thể cô làm cô rất đau lòng. 

Tóm lại, hai anh chị rất khó hiểu, có tình cảm nhưng cứ tổn thương nhau. Mà không, đa phần là Sở Tiêu Nhiên tổn thương Hạ Hiểu Mạn cả về thể xác lẫn tinh thần. 

Nhưng đã đến nước này mà Hạ Hiểu Mạn vẫn ở bên Sở Tiêu Nhiên ba năm, đau khổ ba năm. Mỗi lần Hạ Hiểu Mạn đau lòng, quyết tâm dứt áo ra đi là Sở Tiêu Nhiên lại trói cô ta vào và xxoo một trận. 

Không có chuyện gì mà súng không giải quyết được. Vậy nên hai khẩu súng đối đầu chính là cách mà Hạ Hiểu Mạn và Sở Tiêu Nhiên yêu nhau. 

1

Sau khoảng thời gian hành hạ sẽ là khoảng thời gian ngọt ngào, nhưng cũng không ngọt được lâu vì lại có một số cô gái nhảy nhót, tiếp tục vòng lặp làm Hạ Hiểu Mạn đau lòng. 

Quanh đi quẩn lại, đâu cũng về đó. 

Ninh Thư thở dài, cô chỉ nghe thôi đã thấy mệt rồi. Đậu má, không lẽ hai người họ không biết mệt à? 

Ninh Thư lắc đầu, cô không thương xót cho tổn thương mà Hạ Hiểu Mạn phải chịu. Sở Tiêu Nhiên tổn thương cô ta như thế, ai bảo cô ta không bỏ được Sở Tiêu Nhiên. Không thương lấy thân mình thì mong ai thương cho. 

Từ Văn Lãng khổ thật, lần nào Hạ Hiểu Mạn đau lòng cũng khóc lóc kể khổ với Từ Văn Lãng, bảo Từ Văn Lãng đưa cô ta đi. 

Cô ta bị thương sẽ đến chữa lành vết thương ở Từ Văn Lãng. Sau khi khỏi bệnh sẽ lại quay về bên cạnh Sở Tiêu Nhiên. 

Hiểu ra việc đó, Ninh Thư không quan tâm hai người họ. Ninh Thư rất vui khi thấy hai người họ tự hành hạ nhau. 

Ninh Thư bắt tay vào thành lập văn phòng luật của mình. Cô đã chọn được địa điểm tốt, tạm thời văn phòng chỉ có một mình cô, và mới tuyển thêm một cô em thư ký bưng trà rót nước. 

Không thể nào có chuyện mới những ngày đầu thành lập đã nhận được vụ kiện lớn. Ninh Thư tìm đến cơ quan nhà nước ở thành phố T, trình giấy đề cử của Đại sứ quán, và nói mình định thành lập một văn phòng luật sư, hơn nữa còn dùng năm mươi phần trăm lợi nhuận để làm từ thiện. 

Văn phòng luật sư sẽ tư vấn luật miễn phí cho các hộ gia đình khó khăn. 

Và Ninh Thư muốn trao đổi thông tin với Chính phủ trước. 

Chính phủ ủng hộ cơ cấu này, lại thêm giấy đề cử của Đại sứ quán đã giúp Ninh Thư nhận được giấy chứng nhận doanh nghiệp rất nhanh. 

Chiến đấu một mình ắt là chuyện quá khó khăn, Ninh Thư liên hệ với luật sư của Đại sứ quán, nếu có người về nước có thể ghé qua tham khảo văn phòng của cô. 

Ninh Thư mời khá nhiều người đến tham dự buổi khai trương của mình. Ninh Thư không ngờ có cả người của Chính phủ đến tham gia buổi lễ. Thật ra, văn phòng luật sư này cũng được xem như là văn phòng luật mà Chính phủ chống lưng mà. 

Thời gian đầu chỉ có người nghe nói miễn phí đến văn phòng. Ninh Thư điều tra lại điều kiện gia đình của họ, nếu nghèo thật cô sẽ miễn phí đúng như cam kết. 

Lâu dần có một chút tiếng tăm, văn phòng luật sư có thêm vài luật sư nổi tiếng đến làm, tổng quan cũng ra gì và này nọ. 

Thỉnh thoảng Ninh Thư sẽ tham dự một số buổi tiệc để mở rộng mối quan hệ, ở đây cô gặp Sở Tiêu Nhiên và Hạ Hiểu Mạn. Hạ Hiểu Mạn mặc lễ phục đắt đỏ, đeo trang sức lấp lánh, được Sở Tiêu Nhiên nắm tay trong hạnh phúc. 

Ninh Thư nheo mắt nhìn Sở Tiêu Nhiên tài hoa mà đã có đầy suy tính nhen nhóm trong đầu. 

Sở Tiêu Nhiên phát giác có người đang đánh giá, và hơi có cả thái độ thù địch. Sở Tiêu Nhiên ngoảnh lại, ấy thế mà lại thấy Ninh Thư, anh ta ngây người, kéo Hạ Hiểu Mạn qua chỗ Ninh Thư. 

Hạ Hiểu Mạn đang thắc mắc, nhìn thấy Ninh Thư bèn thoáng mất tự nhiên định rút tay ra khỏi tay Sở Tiêu Nhiên nhưng bị Sở Tiêu Nhiên nắm chặt. 

“Hình như đã lâu rồi chúng ta không gặp nhau nhỉ luật sư Từ?” Sở Tiêu Nhiên khẽ nheo mắt nhìn Ninh Thư. Người đàn ông này trông trầm tính, ổn định hơn trước đây, Sở Tiêu Nhiên có cảm giác không nhìn thấu người đàn ông này. 

Cảm giác ấy làm Sở Tiêu Nhiên rất khó chịu. 

Đáng lẽ anh ta sẽ đến xin mình cho anh ta công việc, không ngờ anh ta lặn mất tăm lâu như thế. Nay gặp lại, Sở Tiêu Nhiên có dự cảm bất an và khó chịu. 

Ninh Thư nhìn thoáng qua Hạ Hiểu Mạn trang điểm xinh đẹp, nói với Sở Tiêu Nhiên rằng: “Hình như đã lâu lắm rồi, anh Sở vẫn khoẻ chứ?” 

Sở Tiêu Nhiên thấy Ninh Thư bình tĩnh bèn khoác vai Hạ Hiểu Mạn, tỏ ý khiêu khích: “Giới thiệu với anh đây là bạn gái tôi, Hạ Hiểu Mạn.”