Hồ Vụ Thủy, Tây Hoa Thính

Từ khi Hàn Mạc tiếp nhận Tây Hoa Thính đến nay, vốn Tây Hoa Thính đang trên bờ vực tàn lụi đã bắt đầu chấn chỉnh khôi phục, tuy không thể bằng thời kỳ hưng thịnh huy hoàng xưa kia, nhưng bộ máy đã vận hành có hệ thống hơn rất nhiều.

Chẳng qua là vì có Đông Hoa Thính đảm nhiệm theo dõi tình báo nước địch, nên Tây Hoa Thính cũng không thể trực tiếp nhúng tay vào, theo sự phân phó của Hàn Mạc, lại viên Tây Hoa Thính chỉ cắm chốt ở các khu vực thuộc thành Yến Kinh.

Cho đến nay, mỗi khi Thính trưởng Hàn Mạc có việc rời kinh, mọi việc bên trong Tây Hoa Thính đều do Nhất chủ sự Bùi Anh Hầu xử lý thay.

Vào cái đêm bất thường đó, lúc Hỏa Sơn Doanh và Phương Tường Doanh bắt đầu hành động, cũng là lúc các sát thủ bóng đêm của Tây Hoa thính đều từ các khu vực của thành Yến Kinh theo lệnh Bùi Anh Hầu tụ tập ở hồ Vụ Thủy.

Đại sảnh Tây Hoa Thính, hơn hai trăm sát thủ mặc áo choàng đen, đầu đội nón tre, giông snhuw một đám ma quỷ, đứng thành từng hàng trong viện.

Hàn khí kinh người.

Hồ Vụ Thủy vào lúc giao mùa xuân thu, hương sen thơm thoang thoảng, băng kết dày, bao bọc lấy hồ, lạnh như băng, mà người cũng càng lạnh hơn.

Thính trưởng Tây Hoa Thính Hàn Mạc đi biên quan, Tứ đại chủ sự, thì Tam chủ sự Lý Cố suất lĩnh bốn mươi lại viên tinh nhuệ nhất Tây Hoa Thính đi hộ tống, Tứ chủ sự còn đang dưỡng thương, từ ngày đi sứ nước Khánh trở về, chưa trở lại trong sảnh. Hiện giờ trong sảnh chỉ còn hai chủ sự, là Bùi Anh Hầu và Công Thâu Toàn.

Nếu so sánh địa vị và uy vọng của Bùi Anh Hầu ở đại sảnh, thì Công Thâu Toàn khó có thể bằng được.

Trước khi Công Thâu Toàn trở thành Nhị chủ sự, gã là quản sự của Ti khí giới, chẳng qua sau khi sau khi thành lập Đông Hoa Thính, Tiết Công Nhan đã điều động rất nhiều nhân thủ sang Đông Hoa Thính, cũng có một bộ phận rời khỏi, Tây Hoa Thính chỉ còn lại mười ba người, Công Thâu Toàn lúc này mới đảm nhiệm chức Nhị chủ sự.

Lý Cố và Hồng Tụ, cũng là trong bối cảnh nhân sự khan hiếm, trở thành chủ sự.

Trên thực tế, thời điểm đó, Tây Hoa Thính là cái xác không hồn. Chủ sự, cũng chỉ là danh nghĩa mà thôi, không có thực quyền với thuộc hạ.

Nhưng Hàn Mạc tiếp quản Tây Hoa Thính, lập tức ép Tú công chúa phụ trách nội khố phát hướng ngân xuống. Một nha môn muốn tồn tại, nhất định phải có tiền bạc mới làm được.

Nội khố phát bạc tới, khiến Tây Hoa Thính đang ở bờ vực suy tàn một lần nữa quật khởi, triệu tập các lại viên cũ, huấn luyện lại viên mới, các ti đâu vào đấy đi vào quỹ đạo hoạt động.

Tới lúc này, quân số đã đủ, Nhị chủ sự Công Thâu Toàn tất nhiên cũng có quyền lực chân chính.

Bùi Anh Hầu đột nhiên đem tất cả các lại viên tụ tập về hồ Vụ Thủy, điều này làm cho Công Thâu Toàn khó hiểu. Lúc các lại viên bóng tối giống như âm hồn đứng trang nghiêm không một tiếng động, cũng là lúc Công Thâu Toàn đang ở phòng trong tranh đấu kịch liệt với Bùi Anh Hầu.

- Ngươi không nên làm như vậy.

Công Thâu Toàn xưa nay khuôn mặt luôn tươi cười, rất có hòa khí với mọi người, lúc này trở nên lạnh lùng:

- Bùi chủ sự, Thính trưởng đại nhân không có ở kinh lý, trước khi đi cũng không giao nhiệm vụ gì. Ngươi vì sao phải triệu tập mọi người về thính? Lần trước Lý Cố bị người chợ đen bắt đi, ngươi đã tùy tiện tập hợp mấy chục lại viên lão thành về, lúc này đây lại muốn làm cái gì.

Bùi Anh Hầu chắp tay sau lưng, thản nhiên nhìn Công Thâu Toàn, nói:

- Ngoài việc đó, ngươi còn gì thắc mắc không?

- Muốn hỏi chuyện gì không, tính sau, ngươi trả lời câu hỏi đó đi đã.

Công Thâu Toàn thân là Nhị chủ sự, cùng cấp với chức vị của Bùi Anh Hầu nên cũng không sợ hãi:

- Lần trước triệu tập lại viên, ngươi cũng đã phạm vào điều cấm. Lần này cũng không hề bàn bạc qua với ta, tùy tiện triệu tập mọi ngươi, ngươi lại làm càn rồi đấy.

Lại viên bóng tối chấp hành nhiệm vụ bí mật, kiêng kỵ nhất chính thường xuyên liên hệ, để lộ thân phận.

Bùi Anh Hầu hai lần triệu tập lại viên Tây Hoa Thính, cái này là vi phạm nguyên tắc cơ bản, làm không tốt sẽ để lộ tung tích thân phận của các lại viên.

Bùi Anh Hầu cười lạnh nói:

- Lý Cố bị bắt, ta triệu tập mọi người về đối phó, có gì sai?

Công Thâu Toàn nghiêm mặt nói:

- Ngươi không có lệnh của Thính trưởng, cũng không bàn bạc với các chủ sự khác, tự tiện triệu tập, hơn nữa, ngươi chỉ là Nhất chủ sự, còn có người ba xứ khác, ngươi cũng biết là đã vượt qua quyền hạn. Lúc ấy, chuyện quá khẩn cấp, Thính trưởng đại nhân chưa kịp xử lý, ngươi đã đem toàn bộ người triệu tập về sảnh, Thính trưởng đã bị vây, may mắn là cứu được Lý Cố về, nếu Lý Cố không thể trở về, chẳng hóa ra ngươi đã khiến Thính trưởng bị mất uy tín sao?

Bùi Anh Hầu nhìn Công Thâu Toàn, thần sắc bình tĩnh, sau một lát, mới thở dài nói:

- Họ Công Thâu ngươi… đối với y khăng khăng trung thành. Ta và ngươi cộng sựu nhiều năm, ở trong thính kể cả thời điểm khó khăn nhất cũng chưa từng có hiềm khích, tại sao đến giờ lại trở nên xa lạ vậy? Bạn đang đọc truyện được lấy tại T.r.u.y.e.n.y.y chấm cơm.

Công Thâu Toàn lắc đầu nói:

- Bùi chủ sự, Công Thâu Toàn đối với ngươi rất tôn kính, chưa bao giờ thay đổi. Ngươi là người mà Công Thâu Toàn ta một đời tôn kính. Nhưng chúng ta không nên quên lời giáo huấn của Công Nhan Lão, không được quên 21 quy củ của hoa thính.

- Ta quên khi nào?

Bùi Anh Hầu nhíu mày.

- Trên lệnh dưới làm!

Công Thâu Toàn nghiêm nghị nói:

- Thính trưởng không có lệnh, ngươi liền tự tiện triệu tập lại viên, đây là cách mà ngươi thực thi 21 điều sao?

Gã nhìn Bùi Anh Hầu, chậm rãi nói:

- Bùi chủ sự, ngươi nên nhớ rõ, nếu không phải có Hàn thính trưởng, Tây Hoa Thính bây giờ chỉ là cái xác chết. Nhờ có đại nhân, khiến bao nhiêu tâm huyết của Công Nhan Lão mới không đến mức tan thành tro bụi. Có Hàn thính trưởng, chúng ta mới có điều kiện tồn tại. Cả ngươi và ta đều thấy ở Hàn thính trưởng có bóng dáng cảu Công Nhan Lão. Ta vẫn cho rằng Hàn thính trưởng là do Công Nhan Lão phái tới cứu giúp, là cứu tinh của Tây Hoa Thính…

Bùi Anh Hầu thở dài, cũng không trả lời.

- Bùi chủ sự, ta kính trọng ngươi vì ngươi trong phụ lòng Công Nhan Lão, từ đầu đến cuối, đều hết lòng lo lắng cho Tây Hoa Thính.

Công Thâu Toàn nhìn Bùi Anh Hầu:

- Nhưng, ta phát hiện ra ngươi đã thay đổi, càng ngày ngươi càng làm nhiều việc ta xem không hiểu…

Bùi Anh Hầu nhắm mắt lại, nói:

- Ngươi có gì không hiểu?

Gã mơ hồ cảm giác, Tây Hoa Thính sắp xảy ta đại biến, nhưng hiện giờ Hàn Mạc đã đi, Lý Cố cũng đã đi, Hồng Tụ không có mặt, hơn mười lại viên tinh nhuệ nhất của nhị xứ dưới quyền của gã cũng đã rời khỏi, nếu Bùi Anh Hầu muốn làm trò quỷ, chỉ dựa vào bản thân gã, tuyệt đối không phải là đối thủ.

Bùi Anh Hầu phát hiện Công Thâu Toàn có đề phòng, vẫn thản nhiên cười nói:

- Họ Công Thâu, ngươi là huynh đệ lâu năm của ta ở đại sảnh, hôm nay, ta chỉ hỏi ngươi một câu, nếu có cơ hội hưng phục Tây Hoa Thính, khiến Tây Hoa Thính thay thế được Đông Hoa Thính, khôi phục vinh quang thời Công Nhan Lão còn tại thế, ngươi có bằng lòng tương trợ ta không?

Công Thâu Toàn bình tĩnh nói:

- Ngươi muốn làm gì?

Bùi Anh Hầu chắp tay sau lưng, gằn từng chữ:

- Ngươi nếu tương trợ ta, là huynh đệ của ta, đại sự thành, ngươi sẽ làm Thính trưởng Tây Hoa Thính. Nếu ngươi cản trở…

Trong mắt y lóe hàn quang:

- Ta không cho phép bất cứ kẻ nào cản trở Tây Hoa Thính quật khởi!

Y vừa dứt lời, lặng yên không một tiếng động, từ bốn phía, đã thấy những bóng dáng các lại viên giống như âm hồn, bao vây Công Thâu Toàn vào giữa…

Công Thâu Toàn sớm nhận ra, lạnh lùng cười, chăm chú nhìn Bùi Anh Hầu:

- Ngươi điên rồi!