Chương 4491

Không chỉ có Long Tuấn Hạo mà còn nhiều chiến sĩ khác của Phong Hạo cũng lẳng lặng buông vũ khí xuống.

Nhóm người Hoa Hồng, Trát La cũng đồng loạt nhíu mày, nhịp tim không khống chế được mà tăng cao.

Trong khoảnh khắc đó, bên phía khối tập đoàn Phong Hạo nhanh chóng rơi vào im lặng.

Không ai ngờ những đoàn lính đánh thuê này đã gia nhập vào đội quân của Hoa Kỳ.

Chuyện này…

Tại sao bọn họ phải làm thế?

Nhất định là Hoa Kỳ đã cho họ những lợi ích đáng mong đợi!

“Các người có biết xấu hổ không? Gia nhập quân đội Hoa Kỳ sao?”

Long Tuấn Hạo nghiến răng, bắt đầu lên tiếng mắng chửi người đàn ông trung niên kia.

“Theo tôi thấy thì người xấu hổ phải là các người mới phải.”

“Đối đầu với ai tôi không nói thế nhưng nếu muốn đối đầu với Hoa Kỳ thì các người phải xem lại mình có đủ tư cách hay không!”

“Sự lựa chọn của chúng tôi mới là sáng suốt nhất!”

“Chờ sau khi chúng tôi đã giải quyết xong nhóm các người thì đất ở khu vực phía Tây này sẽ là địa bàn của chúng tôi, đây mới là mong muốn của chúng tôi! Ha ha!”

Người đàn ông trung niên kia cười to, cuối cùng cũng nói ra dã tâm của bản thân mình.

Cao Phong hơi híp mắt, trong đầu nhanh chóng lóe lên suy nghĩ.

Chắc chắn là bên phía Hoa Kỳ đã đưa ra những lời uy hiếp và dụ dỗ những người này.

Thậm chí bọn họ còn nói với những đoàn lính đánh thuê này rằng Cao Phong sẽ thu phục toàn bộ những người này.

Nếu kết quả cuối cùng đều là bị thu phục thì khuất phục Hoa Kỳ sẽ tốt hơn nhiều.

Cứ như thế nếu như Hoa Kỳ thật sự phải đối phó Cao Phong thì chắc chắn khối tập đoàn Phong Hạo cũng không có cách nào ngăn cản.

Chờ cho đám người của Cao Phong bị đánh bại, Tây Vực này sẽ trở thành địa bàn của những đoàn lính đánh thuê này.

Không thể không nói nếu tính như thế thì thật sự là rất có lợi.

Thế nhưng bọn họ không sợ Cao Phong sẽ đập bọn họ sao?

“Sao rồi, bây giờ đã hiểu rõ thực tế chưa? Ha ha ha!”

Người đàn ông trung niên kia lại ha ha cười to lần nữa, trên mặt hiện rõ vẻ khinh thường.

Lúc này, người nóng nảy như Long Tuấn Hạo cũng chỉ cau mày mà không nói gì.

Thế nhưng nếu như những người này đã khuất phục bởi Hoa Kỳ vậy thì cũng đồng nghĩa với việc họ chính là người ngoài.

Nếu khối tập đoàn Phong Hạo dám động tới đội binh lính của Hoa Kỳ thì chẳng phải vừa khéo cho Hoa Kỳ một lý do để ra tay sao?

Vì thế lúc này đám người Long Tuấn Hạo đều rơi vào im lặng.

Mà đám người Long Tuấn Hạo càng yên lặng thì những đoàn lính đánh thuê kia càng ngông cuồng hơn.

Cao Phong chậm rãi quét mắt nhìn toàn bộ gương mặt của những người đang đứng ở phía đối diện.

Những người này đều là những đoàn lính ở trấn nhỏ nơi biên giới, chắc hẳn họ vẫn chưa tới hết thế nhưng ít ra cũng đã tới hơn phân nửa số binh.

Thế nhưng Cao Phong lại không thấy người có tên là Mạc Nhĩ có mặt ở trong đám người đó.

Dù sao thì bất kể là chuyện gì có người đồng ý làm thì cũng sẽ có người không đồng ý làm.

“Ông chắc chắn rằng các người đã gia nhập vào đội quân của Hoa Kỳ rồi đúng không?”

Cao Phong khẽ ngẩng đầu, nhìn người đàn ông trung niên kia lên tiếng trả lời.

“Không sai! Chúng tôi đã gia nhập đội quân của Hoa Kỳ rồi đấy, bây giờ chúng tôi chính là các chiến binh của Hoa Kỳ đấy.”

“Nếu cậu thật sự có can đảm vậy thì cứ thể động vào chúng tôi xem!”

Người đàn ông trung niên cười ha ha hai tiếng, bắt đầu lên tiếng khiêu khích Cao Phong.

“Khu vực hỗn loạn như Tây Vực này, thì bất kì một người nước ngoài nào cũng không thể tùy ý đặt chân đến đây.”

“Ông nói các người là chiến sĩ của Hoa Kỳ thế ai cho các người có can đảm mà muốn bước vào Tây Vực của tôi là bước vào như thế này?”

Cao Phong nói ra những lời này khiến người đàn ông trung niên kia cảm thấy sững sờ trong chốc lát, sau đó có hơi do dự nhìn Cao Phong một cái.

“Nếu các người dám tùy tiện bước vào nơi này thì cũng đồng nghĩa với việc các người đã vi phạm quy tắc trước.”